古诗词

东归至衢城十五里头

王迈

征衣犯火云,来自长安道。zhēng yī fàn huǒ yún,lái zì zhǎng ān dào。
浃背汗淋漓,遵程行数跛。jiā bèi hàn lín lí,zūn chéng xíng shù bǒ。
险阻已备尝,习气觉如扫。xiǎn zǔ yǐ bèi cháng,xí qì jué rú sǎo。
京华纨裤儿,颜色差强好。jīng huá wán kù ér,yán sè chà qiáng hǎo。
玉斝酌玻瓈,金盘饤水果。yù jiǎ zhuó bō lí,jīn pán dìng shuǐ guǒ。
享此竟无端,荣枯太颠倒。xiǎng cǐ jìng wú duān,róng kū tài diān dào。
嗟余数之奇,涉世嗟枯槁。jiē yú shù zhī qí,shè shì jiē kū gǎo。
青云志未酬,午夜心如捣。qīng yún zhì wèi chóu,wǔ yè xīn rú dǎo。
浪蹈软红尘,有怀白云老。làng dǎo ruǎn hóng chén,yǒu huái bái yún lǎo。
决策赋归欤,受此大轗轲。jué cè fù guī yú,shòu cǐ dà kǎn kē。
倚杖立沉吟,持杯浇磊砢。yǐ zhàng lì chén yín,chí bēi jiāo lěi kē。
生平忠愤心,皎皎通穹昊。shēng píng zhōng fèn xīn,jiǎo jiǎo tōng qióng hào。
一身不足忧,世途深可悼。yī shēn bù zú yōu,shì tú shēn kě dào。
往岁淮甸间,边吏困科琐。wǎng suì huái diān jiān,biān lì kùn kē suǒ。
金鼓声涨天,沟壑填肝脑。jīn gǔ shēng zhǎng tiān,gōu hè tián gān nǎo。
一旦计之穷,首谋伏天讨。yī dàn jì zhī qióng,shǒu móu fú tiān tǎo。
眈眈欲无厌,百计需金宝。dān dān yù wú yàn,bǎi jì xū jīn bǎo。
今者驰使车,囊橐费赍裹。jīn zhě chí shǐ chē,náng tuó fèi jī guǒ。
乳臭坐庙堂,苟免及身祸。rǔ chòu zuò miào táng,gǒu miǎn jí shēn huò。
谁知鸿雁鸣,朝夕不相保。shuí zhī hóng yàn míng,cháo xī bù xiāng bǎo。
旱蝗莫为灾,四望无青草。hàn huáng mò wèi zāi,sì wàng wú qīng cǎo。
我辈独何心,日夕忧江左。wǒ bèi dú hé xīn,rì xī yōu jiāng zuǒ。
岂不欲救之,势力顾未可。qǐ bù yù jiù zhī,shì lì gù wèi kě。
敬持一瓣香,好为苍生祷。jìng chí yī bàn xiāng,hǎo wèi cāng shēng dǎo。
何日鞭五龙,泽之以霖潦。hé rì biān wǔ lóng,zé zhī yǐ lín lǎo。
手提四方人,脱之于水火。shǒu tí sì fāng rén,tuō zhī yú shuǐ huǒ。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。