古诗词

白发叹

王迈

日月转四时,团团辗清昊。rì yuè zhuǎn sì shí,tuán tuán niǎn qīng hào。
人生一世间,轻尘栖弱草。rén shēng yī shì jiān,qīng chén qī ruò cǎo。
寒暑不相贷,容鬓岂常好。hán shǔ bù xiāng dài,róng bìn qǐ cháng hǎo。
嗟予涉世纷,闻道苦不早。jiē yǔ shè shì fēn,wén dào kǔ bù zǎo。
尘劳纵掀簸,冉冉风中葆。chén láo zòng xiān bǒ,rǎn rǎn fēng zhōng bǎo。
行年将四十,素标已插脑。xíng nián jiāng sì shí,sù biāo yǐ chā nǎo。
星星才数茎,烂熳色胜缟。xīng xīng cái shù jīng,làn màn sè shèng gǎo。
耘镊虽暂无,安能遏衰槁。yún niè suī zàn wú,ān néng è shuāi gǎo。
黄精似可饵,已白恐难扫。huáng jīng shì kě ěr,yǐ bái kǒng nán sǎo。
幸有琴心文,真诀堪却老。xìng yǒu qín xīn wén,zhēn jué kān què lǎo。
华池溉隐芝,青青可常保。huá chí gài yǐn zhī,qīng qīng kě cháng bǎo。
斯理不吾欺,从今勤探讨。sī lǐ bù wú qī,cóng jīn qín tàn tǎo。
要当验他时,难为常人道。yào dāng yàn tā shí,nán wèi cháng rén dào。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。