古诗词

送春有感

王迈

东君行趣装,桃李事如梦。dōng jūn xíng qù zhuāng,táo lǐ shì rú mèng。
蝶懒欲息游,莺老不好弄。dié lǎn yù xī yóu,yīng lǎo bù hǎo nòng。
残红正可怜,更禁风雨送。cán hóng zhèng kě lián,gèng jìn fēng yǔ sòng。
榆荚羞独飞,却恼杨花共。yú jiá xiū dú fēi,què nǎo yáng huā gòng。
去年于此时,客食红尘鬨。qù nián yú cǐ shí,kè shí hóng chén hòng。
眼看豪侠儿,跃马青丝鞚。yǎn kàn háo xiá ér,yuè mǎ qīng sī kòng。
美姝舞娉婷,吹箫来紫凤。měi shū wǔ pīng tíng,chuī xiāo lái zǐ fèng。
开樽六一亭,偃盖飞来洞。kāi zūn liù yī tíng,yǎn gài fēi lái dòng。
我亦强行吟,诗成和者众。wǒ yì qiáng xíng yín,shī chéng hé zhě zhòng。
时序易推移,人事少闲空。shí xù yì tuī yí,rén shì shǎo xián kōng。
翻思年时乐,已如耳边哄。fān sī nián shí lè,yǐ rú ěr biān hǒng。
清晓坐孤寺,晴曦照华栋。qīng xiǎo zuò gū sì,qíng xī zhào huá dòng。
沙平嘴带鸥,山远腰横蝀。shā píng zuǐ dài ōu,shān yuǎn yāo héng dōng。
阅书眼倍明,拈笔手犹冻。yuè shū yǎn bèi míng,niān bǐ shǒu yóu dòng。
扫地焚甲煎,呼童开腊瓮。sǎo dì fén jiǎ jiān,hū tóng kāi là wèng。
汲井得甘泉,瀹茗试新贡。jí jǐng dé gān quán,yuè míng shì xīn gòng。
短章写我怀,谩遣儿曹讽。duǎn zhāng xiě wǒ huái,mán qiǎn ér cáo fěng。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。