古诗词

书怀奉简黄成甫史君

王迈

忆昔绍定元,被命考廷策。yì xī shào dìng yuán,bèi mìng kǎo tíng cè。
偶过袁君房,玉墀日将夕。ǒu guò yuán jūn fáng,yù chí rì jiāng xī。
案头得君文,喜跃越三百。àn tóu dé jūn wén,xǐ yuè yuè sān bǎi。
张烛朗诵之,相与手加额。zhāng zhú lǎng sòng zhī,xiāng yǔ shǒu jiā é。
若人作抡魁,馀子当辟易。ruò rén zuò lūn kuí,yú zi dāng pì yì。
时有详定官,嫌君多指斥。shí yǒu xiáng dìng guān,xián jūn duō zhǐ chì。
众默余独争,言厉面发赤。zhòng mò yú dú zhēng,yán lì miàn fā chì。
紫宸一传胪,璧水推巨擘。zǐ chén yī chuán lú,bì shuǐ tuī jù bāi。
诸君始相贺,时相颇不怿。zhū jūn shǐ xiāng hè,shí xiāng pǒ bù yì。
爰有小人儒,从旁肆蜂螫。yuán yǒu xiǎo rén rú,cóng páng sì fēng shì。
谏官工逢迎,霜简肆捃摭。jiàn guān gōng féng yíng,shuāng jiǎn sì jùn zhí。
此事人能言,本末甚明白。cǐ shì rén néng yán,běn mò shén míng bái。
暨于端平初,天夺老奸魄。jì yú duān píng chū,tiān duó lǎo jiān pò。
散地起忠良,丘园纷束帛。sàn dì qǐ zhōng liáng,qiū yuán fēn shù bó。
君老登瀛洲,讲筵赐重席。jūn lǎo dēng yíng zhōu,jiǎng yán cì zhòng xí。
余亦试玉堂,朝有愈之迹。yú yì shì yù táng,cháo yǒu yù zhī jì。
啜茶熏玉虬,投饼呼金鲫。chuài chá xūn yù qiú,tóu bǐng hū jīn jì。
同校南宫文,等是西山客。tóng xiào nán gōng wén,děng shì xī shān kè。
无何阵脚动,君出为方伯。wú hé zhèn jiǎo dòng,jūn chū wèi fāng bó。
馆中失名流,我辈苦叹惜。guǎn zhōng shī míng liú,wǒ bèi kǔ tàn xī。
西山遽仙去,局面日改革。xī shān jù xiān qù,jú miàn rì gǎi gé。
余入对未央,苦语出肝膈。yú rù duì wèi yāng,kǔ yǔ chū gān gé。
淮南冤未消,元载家当籍。huái nán yuān wèi xiāo,yuán zài jiā dāng jí。
外党分牛李,内宠怙秦虢。wài dǎng fēn niú lǐ,nèi chǒng hù qín guó。
臣愚怀隐忧,厚地其敢蹐。chén yú huái yǐn yōu,hòu dì qí gǎn jí。
虎须敢一编,龙鳞敢一逆。hǔ xū gǎn yī biān,lóng lín gǎn yī nì。
自信填海隅,复中含沙射。zì xìn tián hǎi yú,fù zhōng hán shā shè。
移舟返蓬莱,伏隩甘冰檗。yí zhōu fǎn péng lái,fú ào gān bīng bò。
君正舞莱衣,清香笼画戟。jūn zhèng wǔ lái yī,qīng xiāng lóng huà jǐ。
年丰富红仓,风顺多琛舶。nián fēng fù hóng cāng,fēng shùn duō chēn bó。
我舍抵是州,相望才四驿。wǒ shě dǐ shì zhōu,xiāng wàng cái sì yì。
幽栖懒及门,一再通书尺。yōu qī lǎn jí mén,yī zài tōng shū chǐ。
起家倅漳滨,始访二千石。qǐ jiā cuì zhāng bīn,shǐ fǎng èr qiān shí。
居官未半期,台评又寻摘。jū guān wèi bàn qī,tái píng yòu xún zhāi。
既罹关虎嗔,宜有人猫厄。jì lí guān hǔ chēn,yí yǒu rén māo è。
归途抵温陵,除夜大促迫。guī tú dǐ wēn líng,chú yè dà cù pò。
所亲有室庐,许我相假借。suǒ qīn yǒu shì lú,xǔ wǒ xiāng jiǎ jiè。
莲灯看烂红,柏酒浮重碧。lián dēng kàn làn hóng,bǎi jiǔ fú zhòng bì。
去家差不远,朋旧来络绎。qù jiā chà bù yuǎn,péng jiù lái luò yì。
雌堂在何许,一望弱水隔。cí táng zài hé xǔ,yī wàng ruò shuǐ gé。
山鬼巧揶揄,室人交遍谪。shān guǐ qiǎo yé yú,shì rén jiāo biàn zhé。
平生重名检,义利最知择。píng shēng zhòng míng jiǎn,yì lì zuì zhī zé。
冷眼视舆金,宝身甚拱璧。lěng yǎn shì yú jīn,bǎo shēn shén gǒng bì。
世途赫赫炎,众手所共炙。shì tú hè hè yán,zhòng shǒu suǒ gòng zhì。
谁能效李锥,作计事钻刺。shuí néng xiào lǐ zhuī,zuò jì shì zuān cì。
蒲葵安可常,秋至辄抛掷。pú kuí ān kě cháng,qiū zhì zhé pāo zhì。
贵贱见交情,书门何怪翟。guì jiàn jiàn jiāo qíng,shū mén hé guài dí。
趋时岂不好,嗜古业成癖。qū shí qǐ bù hǎo,shì gǔ yè chéng pǐ。
群飞任刺天,甘剪笼中翮。qún fēi rèn cì tiān,gān jiǎn lóng zhōng hé。
丈夫身计轻,忧国愁如积。zhàng fū shēn jì qīng,yōu guó chóu rú jī。
向欲恢三京,今日蹙五百。xiàng yù huī sān jīng,jīn rì cù wǔ bǎi。
西蜀断咽喉,北军患肘腋。xī shǔ duàn yàn hóu,běi jūn huàn zhǒu yè。
流民满京师,戾气成疾疫。liú mín mǎn jīng shī,lì qì chéng jí yì。
强寇恣咆哮,行人饱需索。qiáng kòu zì páo xiāo,xíng rén bǎo xū suǒ。
廷绅倒手版,淮帅羞巾帼。tíng shēn dào shǒu bǎn,huái shuài xiū jīn guó。
南海下蒲轮,西人望衮舄。nán hǎi xià pú lún,xī rén wàng gǔn xì。
病剧乏良医,棋危需善弈。bìng jù fá liáng yī,qí wēi xū shàn yì。
君行觐清光,何策输忠益。jūn xíng jìn qīng guāng,hé cè shū zhōng yì。
急须息边尘,徐可寿国脉。jí xū xī biān chén,xú kě shòu guó mài。
任责属诸贤,臞儒老山泽。rèn zé shǔ zhū xián,qú rú lǎo shān zé。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

挽崇清陈侍郎五首

王迈

峨豸居乌府,时方豹守关。é zhì jū wū fǔ,shí fāng bào shǒu guān。
吾惟操白简,渠谩倚冰山。wú wéi cāo bái jiǎn,qú mán yǐ bīng shān。
六馆为增气,群憸觉汗颜。liù guǎn wèi zēng qì,qún xiān jué hàn yán。
左迁无愠色,青史自斑斑。zuǒ qiān wú yùn sè,qīng shǐ zì bān bān。

挽崇清陈侍郎五首

王迈

当轴开边衅,朝绅半诡随。dāng zhóu kāi biān xìn,cháo shēn bàn guǐ suí。
公方司献纳,言必及安危。gōng fāng sī xiàn nà,yán bì jí ān wēi。
愿饰湟中备,毋轻马邑师。yuàn shì huáng zhōng bèi,wú qīng mǎ yì shī。
当时虽枘凿,今日若蓍龟。dāng shí suī ruì záo,jīn rì ruò shī guī。

挽崇清陈侍郎五首

王迈

勇退归云岫,投闲十四年。yǒng tuì guī yún xiù,tóu xián shí sì nián。
莆中无此样,地上有行仙。pú zhōng wú cǐ yàng,dì shàng yǒu xíng xiān。
健笔凌坡老,清诗辈乐天。jiàn bǐ líng pō lǎo,qīng shī bèi lè tiān。
何人缀遗稿,与作不刊传。hé rén zhuì yí gǎo,yǔ zuò bù kān chuán。

挽崇清陈侍郎五首

王迈

小试济川手,东西两玉虹。xiǎo shì jì chuān shǒu,dōng xī liǎng yù hóng。
谁知千载计,更在十年中。shuí zhī qiān zài jì,gèng zài shí nián zhōng。
砥柱老弥壮,恩波流不穷。dǐ zhù lǎo mí zhuàng,ēn bō liú bù qióng。
向来香一瓣,心事与天通。xiàng lái xiāng yī bàn,xīn shì yǔ tiān tōng。

再和二首

王迈

笔飞鸾凤墨翻鸦,白玉堂中懒草麻。bǐ fēi luán fèng mò fān yā,bái yù táng zhōng lǎn cǎo má。
得句批风仍抹月,怡神饮露更餐霞。dé jù pī fēng réng mǒ yuè,yí shén yǐn lù gèng cān xiá。
公于轩冕浮名薄,帝念耆英宠礼加。gōng yú xuān miǎn fú míng báo,dì niàn qí yīng chǒng lǐ jiā。
丕衍修龄全晚节,洋洋一札圣言嘉。pī yǎn xiū líng quán wǎn jié,yáng yáng yī zhá shèng yán jiā。

再和二首

王迈

壮岁清源曾倦游,今朝大郡又封侯。zhuàng suì qīng yuán céng juàn yóu,jīn cháo dà jùn yòu fēng hóu。
身安不用扶鸠杖,骨贵从知应虎头。shēn ān bù yòng fú jiū zhàng,gǔ guì cóng zhī yīng hǔ tóu。
望阙承恩颜有喜,即家问政礼宜优。wàng quē chéng ēn yán yǒu xǐ,jí jiā wèn zhèng lǐ yí yōu。
济时事业需元老,莫遣空横野渡舟。jì shí shì yè xū yuán lǎo,mò qiǎn kōng héng yě dù zhōu。

送乡先生林磻黄石讲会

王迈

岁暮何时更远游,刘蕡下第我色羞。suì mù hé shí gèng yuǎn yóu,liú fén xià dì wǒ sè xiū。
阳春自古难为和,明月如今肯暗投。yáng chūn zì gǔ nán wèi hé,míng yuè rú jīn kěn àn tóu。
宿诺不轻连璧友,新盟借重捍城侯。sù nuò bù qīng lián bì yǒu,xīn méng jiè zhòng hàn chéng hóu。
九江傥拒鼋鳌饵,何处堪人下钓钩。jiǔ jiāng tǎng jù yuán áo ěr,hé chù kān rén xià diào gōu。

赠郭五星若水叔清二首

王迈

双阙云仍山泽儒,步占小技岂其徒。shuāng quē yún réng shān zé rú,bù zhàn xiǎo jì qǐ qí tú。
家传要眇先天学,腹有荧煌列宿图。jiā chuán yào miǎo xiān tiān xué,fù yǒu yíng huáng liè sù tú。
南海编书希代宝,西山一序护身符。nán hǎi biān shū xī dài bǎo,xī shān yī xù hù shēn fú。
二贤出处关天运,曾把流年细算无。èr xián chū chù guān tiān yùn,céng bǎ liú nián xì suàn wú。

赠郭五星若水叔清二首

王迈

淮蜀年来杀气深,中州兵革亦相寻。huái shǔ nián lái shā qì shēn,zhōng zhōu bīng gé yì xiāng xún。
命悬逆贼狂夫手,愤激孤臣孽子心。mìng xuán nì zéi kuáng fū shǒu,fèn jī gū chén niè zi xīn。
人物眇然难倚仗,风涛如此恐胥沉。rén wù miǎo rán nán yǐ zhàng,fēng tāo rú cǐ kǒng xū chén。
烦君夜起观星斗,福德何时吴分临。fán jūn yè qǐ guān xīng dòu,fú dé hé shí wú fēn lín。

送徐子学梦鲤赴梅教二首

王迈

九州四海尽同年,德行公居一榜先。jiǔ zhōu sì hǎi jǐn tóng nián,dé xíng gōng jū yī bǎng xiān。
太学何蕃名籍甚,南州孺子道巍然。tài xué hé fān míng jí shén,nán zhōu rú zi dào wēi rán。
此行莫笑儒官冷,立事须还晚节坚。cǐ xíng mò xiào rú guān lěng,lì shì xū hái wǎn jié jiān。
闻说青衿齐引领,灵砂九转待丹铅。wén shuō qīng jīn qí yǐn lǐng,líng shā jiǔ zhuǎn dài dān qiān。

送徐子学梦鲤赴梅教二首

王迈

底官得似教官清,吏不能尘以道鸣。dǐ guān dé shì jiào guān qīng,lì bù néng chén yǐ dào míng。
三鳣堂前推老宿,百花洲上见诸生。sān zhān táng qián tuī lǎo sù,bǎi huā zhōu shàng jiàn zhū shēng。
斯文有脉烦珍护,何地无才要作成。sī wén yǒu mài fán zhēn hù,hé dì wú cái yào zuò chéng。
朝列诸公半知己,匪朝吹上玉皇京。cháo liè zhū gōng bàn zhī jǐ,fěi cháo chuī shàng yù huáng jīng。

寄婺州赵尚书立夫二首

王迈

大雅千年一嗣音,人如美玉更良金。dà yǎ qiān nián yī sì yīn,rén rú měi yù gèng liáng jīn。
清修山泽臞儒样,恻怛河沙古佛心。qīng xiū shān zé qú rú yàng,cè dá hé shā gǔ fú xīn。
北阙方瞻台斗践,东嘉还借福星临。běi quē fāng zhān tái dòu jiàn,dōng jiā hái jiè fú xīng lín。
中兴宗衮留衣钵,大有苍生望作霖。zhōng xīng zōng gǔn liú yī bō,dà yǒu cāng shēng wàng zuò lín。

寄婺州赵尚书立夫二首

王迈

忆昔京畿入幕时,游从日浅辱深知。yì xī jīng jī rù mù shí,yóu cóng rì qiǎn rǔ shēn zhī。
每夸得士如温造,几度逢人说项斯。měi kuā dé shì rú wēn zào,jǐ dù féng rén shuō xiàng sī。
亲见登瀛应击节,近闻去国为攒眉。qīn jiàn dēng yíng yīng jī jié,jìn wén qù guó wèi zǎn méi。
江干饯别公先至,洪魏诸贤鼎鼎来。jiāng gàn jiàn bié gōng xiān zhì,hóng wèi zhū xián dǐng dǐng lái。

嘲解十首

王迈

主圣时平谏诤无,子胡不善效辕驹。zhǔ shèng shí píng jiàn zhèng wú,zi hú bù shàn xiào yuán jū。
庸庸随物例多福,皦皦出尘良易污。yōng yōng suí wù lì duō fú,jiǎo jiǎo chū chén liáng yì wū。
填海谁怜精卫苦,移山可笑此翁愚。tián hǎi shuí lián jīng wèi kǔ,yí shān kě xiào cǐ wēng yú。
鸣钟鼎食不知爱,却爱山中饭粝粗。míng zhōng dǐng shí bù zhī ài,què ài shān zhōng fàn lì cū。

嘲解十首

王迈

杞天之下夜长吁,朝上封章肝胆刳。qǐ tiān zhī xià yè zhǎng xū,cháo shàng fēng zhāng gān dǎn kū。
自是诸公忌生语,不应圣主怒狂夫。zì shì zhū gōng jì shēng yǔ,bù yīng shèng zhǔ nù kuáng fū。
我将行礼敖嫌简,子欲正名由笑迂。wǒ jiāng xíng lǐ áo xián jiǎn,zi yù zhèng míng yóu xiào yū。
宁作首阳人饿死,不为仗马恋生刍。níng zuò shǒu yáng rén è sǐ,bù wèi zhàng mǎ liàn shēng chú。