古诗词

水口上舟呈同行傅月山苌

王迈

溯流上嵩江,江阔流益峻。sù liú shàng sōng jiāng,jiāng kuò liú yì jùn。
时方良月初,打头恶风信。shí fāng liáng yuè chū,dǎ tóu è fēng xìn。
老翁把柂立,首叫尾必应。lǎo wēng bǎ yí lì,shǒu jiào wěi bì yīng。
大男前运篙,风激水还喷。dà nán qián yùn gāo,fēng jī shuǐ hái pēn。
小男上拽纤,石行跲复奋。xiǎo nán shàng zhuāi xiān,shí xíng jiá fù fèn。
后退辄丈寻,前跻不尺寸。hòu tuì zhé zhàng xún,qián jī bù chǐ cùn。
偪仄一堵中,危坐易慵困。bī zè yī dǔ zhōng,wēi zuò yì yōng kùn。
冷雨去复来,前山邈难认。lěng yǔ qù fù lái,qián shān miǎo nán rèn。
江天暮渐低,好风来一瞬。jiāng tiān mù jiàn dī,hǎo fēng lái yī shùn。
帆饱去如飞,两程疑可并。fān bǎo qù rú fēi,liǎng chéng yí kě bìng。
举杯嘱月山,凡物有定分。jǔ bēi zhǔ yuè shān,fán wù yǒu dìng fēn。
壮年登王官,转盼更五闰。zhuàng nián dēng wáng guān,zhuǎn pàn gèng wǔ rùn。
星沙罹闵艰,日毂转颠顿。xīng shā lí mǐn jiān,rì gǔ zhuǎn diān dùn。
方头忤时流,失脚落陷阱。fāng tóu wǔ shí liú,shī jiǎo luò xiàn jǐng。
巧宦疾以驰,笑我拙而钝。qiǎo huàn jí yǐ chí,xiào wǒ zhuō ér dùn。
如登今日舟,易退难于进。rú dēng jīn rì zhōu,yì tuì nán yú jìn。
自知平生事,百欠无一剩。zì zhī píng shēng shì,bǎi qiàn wú yī shèng。
饥寒驱出山,歌笑破群闷。jī hán qū chū shān,gē xiào pò qún mèn。
独有不自欺,心可与天印。dú yǒu bù zì qī,xīn kě yǔ tiān yìn。
人为固多端,天定或能胜。rén wèi gù duō duān,tiān dìng huò néng shèng。
愿如晚来风,先逆后乃顺。yuàn rú wǎn lái fēng,xiān nì hòu nǎi shùn。
得酒且酌斟,升沉付天运。dé jiǔ qiě zhuó zhēn,shēng chén fù tiān yùn。
有穷必有通,无喜亦无愠。yǒu qióng bì yǒu tōng,wú xǐ yì wú yùn。

王迈

南宋诗人,字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(公元1217年)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以\"策好人争诵,名高士责全\"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳熙中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。 王迈的作品>>

猜您喜欢

人日六言五首

王迈

饮食鲜能知味,巫医各有单传。yǐn shí xiān néng zhī wèi,wū yī gè yǒu dān chuán。
要得胸中活法,勿求纸上空言。yào dé xiōng zhōng huó fǎ,wù qiú zhǐ shàng kōng yán。

人日六言五首

王迈

六经桑麻谷粟,诸子绮縠奇珍。liù jīng sāng má gǔ sù,zhū zi qǐ hú qí zhēn。
常常灌溉胸次,久久功用入神。cháng cháng guàn gài xiōng cì,jiǔ jiǔ gōng yòng rù shén。

人日六言五首

王迈

岁月滔滔流水,友朋落落疏星。suì yuè tāo tāo liú shuǐ,yǒu péng luò luò shū xīng。
载酒谁诹奇字,焚香自读骚经。zài jiǔ shuí zōu qí zì,fén xiāng zì dú sāo jīng。