古诗词

杂咏三首

华镇

风过依稀听步虚,穿林度水得清都。fēng guò yī xī tīng bù xū,chuān lín dù shuǐ dé qīng dōu。
地灵自有烟霞胜,岁久何妨粉墨芜。dì líng zì yǒu yān xiá shèng,suì jiǔ hé fáng fěn mò wú。
双鹤未归晴昼永,片山长在白云孤。shuāng hè wèi guī qíng zhòu yǒng,piàn shān zhǎng zài bái yún gū。
无端堑断灵源地,王气宁知属后湖。wú duān qiàn duàn líng yuán dì,wáng qì níng zhī shǔ hòu hú。

华镇

宋会稽人,字安仁,号云溪。神宗元丰二年进士。官至朝奉大夫,知漳州军事。平生好读书,工诗文。有《扬子法言训解》、《云溪居士集》、《会稽录》等。 华镇的作品>>

猜您喜欢

养竹诗

华镇

莫笑青青一两茎,春来次第满林生。mò xiào qīng qīng yī liǎng jīng,chūn lái cì dì mǎn lín shēng。
露凝节目犹含粉,风过枝梢已有声。lù níng jié mù yóu hán fěn,fēng guò zhī shāo yǐ yǒu shēng。
拂拭且看霜雪干,剪裁当见凤凰鸣。fú shì qiě kàn shuāng xuě gàn,jiǎn cái dāng jiàn fèng huáng míng。
繁枝去尽生微径,几为清阴特地行。fán zhī qù jǐn shēng wēi jìng,jǐ wèi qīng yīn tè dì xíng。

和光道春日雨寒

华镇

细风密雨冷相添,天右馀寒势未歼。xì fēng mì yǔ lěng xiāng tiān,tiān yòu yú hán shì wèi jiān。
漠漠乱丝凝旷野,涓涓碎玉下重檐。mò mò luàn sī níng kuàng yě,juān juān suì yù xià zhòng yán。
凌晨预约阳光发,入夜先闻霰雪兼。líng chén yù yuē yáng guāng fā,rù yè xiān wén xiàn xuě jiān。
蝶梦未成攲宝枕,铜壶声咽冻孤蟾。dié mèng wèi chéng qī bǎo zhěn,tóng hú shēng yàn dòng gū chán。

元丰六年二月检田凌塘中马上口占因简德器主簿

华镇

强半春光未足看,花心柳眼尚盘桓。qiáng bàn chūn guāng wèi zú kàn,huā xīn liǔ yǎn shàng pán huán。
景阳不放融怡色,密雨犹矜料峭寒。jǐng yáng bù fàng róng yí sè,mì yǔ yóu jīn liào qiào hán。
借问董工湮沮洳,何如骑马按冈峦。jiè wèn dǒng gōng yān jǔ rù,hé rú qí mǎ àn gāng luán。
几番回首自惆怅,可借江南一钓竿。jǐ fān huí shǒu zì chóu chàng,kě jiè jiāng nán yī diào gān。

和陈尉见贻二首

华镇

画栋尘惊燕子来,芳郊时雨敛轻埃。huà dòng chén jīng yàn zi lái,fāng jiāo shí yǔ liǎn qīng āi。
须怜好景分明在,为把愁颜勉强开。xū lián hǎo jǐng fēn míng zài,wèi bǎ chóu yán miǎn qiáng kāi。
仙客有情深赏物,新诗劝我且持杯。xiān kè yǒu qíng shēn shǎng wù,xīn shī quàn wǒ qiě chí bēi。
更言留得花王住,忍放韶光取次回。gèng yán liú dé huā wáng zhù,rěn fàng sháo guāng qǔ cì huí。

和陈尉见贻二首

华镇

燕语莺啼次第新,柳绵花锦曲江滨。yàn yǔ yīng tí cì dì xīn,liǔ mián huā jǐn qū jiāng bīn。
且将邂逅天涯客,共看芳妍海角春。qiě jiāng xiè hòu tiān yá kè,gòng kàn fāng yán hǎi jiǎo chūn。
须爱日添随日线,莫教花笑对花人。xū ài rì tiān suí rì xiàn,mò jiào huā xiào duì huā rén。
一杯随分休辞诉,况有清歌激绛唇。yī bēi suí fēn xiū cí sù,kuàng yǒu qīng gē jī jiàng chún。

食樱桃思越中风俗

华镇

答答驱禽欲晓天,筠笼轻摘荐芳筵。dá dá qū qín yù xiǎo tiān,yún lóng qīng zhāi jiàn fāng yán。
檀唇深注胭脂紫,琪树匀排火齐圆。tán chún shēn zhù yān zhī zǐ,qí shù yún pái huǒ qí yuán。
醇蜜冷和甘益重,小梅青近色增鲜。chún mì lěng hé gān yì zhòng,xiǎo méi qīng jìn sè zēng xiān。
花时南国豪华甚,得尔杯盘更可怜。huā shí nán guó háo huá shén,dé ěr bēi pán gèng kě lián。

和陆彦则郊外初夏送客

华镇

红英落尽紫荷长,野岸阴阴暗绿杨。hóng yīng luò jǐn zǐ hé zhǎng,yě àn yīn yīn àn lǜ yáng。
过眼芳菲浑似梦,感时情绪直如狂。guò yǎn fāng fēi hún shì mèng,gǎn shí qíng xù zhí rú kuáng。
江皋有客怀双佩,淮上逢人赋乘黄。jiāng gāo yǒu kè huái shuāng pèi,huái shàng féng rén fù chéng huáng。
顾我越吟方自苦,可堪别曲念江乡。gù wǒ yuè yín fāng zì kǔ,kě kān bié qū niàn jiāng xiāng。

槿篱

华镇

移栽野槿密参差,来束乘时作短篱。yí zāi yě jǐn mì cān chà,lái shù chéng shí zuò duǎn lí。
树立已教存大本,弥缝不使去纤枝。shù lì yǐ jiào cún dà běn,mí fèng bù shǐ qù xiān zhī。
春残叶暗青云合,秋至花繁锦障垂。chūn cán yè àn qīng yún hé,qiū zhì huā fán jǐn zhàng chuí。
家似长卿惟壁立,不忧鼠窃夜潜窥。jiā shì zhǎng qīng wéi bì lì,bù yōu shǔ qiè yè qián kuī。

题共亭

华镇

驾鹤峰前山气佳,炼丹泉上石如排。jià hè fēng qián shān qì jiā,liàn dān quán shàng shí rú pái。
高低檐宇依丛竹,屈曲梯桥跨断厓。gāo dī yán yǔ yī cóng zhú,qū qū tī qiáo kuà duàn yá。
仙客肯教人世得,贤侯还与郡民偕。xiān kè kěn jiào rén shì dé,xián hóu hái yǔ jùn mín xié。
春风日落歌声散,藓径时时有坠钗。chūn fēng rì luò gē shēng sàn,xiǎn jìng shí shí yǒu zhuì chāi。

元老十二丈教授就馆西城因以寄之

华镇

谁教蹇步蹑丹梯,曾是先生振所迷。shuí jiào jiǎn bù niè dān tī,céng shì xiān shēng zhèn suǒ mí。
始喜草庐依郡北,旋聆绛帐出城西。shǐ xǐ cǎo lú yī jùn běi,xuán líng jiàng zhàng chū chéng xī。
仪韶久合为虞凤,伏鹄犹劳似鲁鸡。yí sháo jiǔ hé wèi yú fèng,fú gǔ yóu láo shì lǔ jī。
却爱春风嘉树下,依然还见旧成蹊。què ài chūn fēng jiā shù xià,yī rán hái jiàn jiù chéng qī。

和光道喜和叔得雨兼呈和叔知县乡兄

华镇

精诚一念格明神,时雨经宵即效珍。jīng chéng yī niàn gé míng shén,shí yǔ jīng xiāo jí xiào zhēn。
政属士龙真有誉,颂成吉甫更无伦。zhèng shǔ shì lóng zhēn yǒu yù,sòng chéng jí fǔ gèng wú lún。
千畴土脉三冬起,百里根荄一日春。qiān chóu tǔ mài sān dōng qǐ,bǎi lǐ gēn gāi yī rì chūn。
自古移风由美化,善良从此在吾民。zì gǔ yí fēng yóu měi huà,shàn liáng cóng cǐ zài wú mín。

送左司董郎中出知汾州三首

华镇

策足年来据要津,渐分符竹寄兵民。cè zú nián lái jù yào jīn,jiàn fēn fú zhú jì bīng mín。
双旌卷雾辉霜日,驷马骄风蹀路尘。shuāng jīng juǎn wù huī shuāng rì,sì mǎ jiāo fēng dié lù chén。
魏晋河山元险固,陶唐风俗本深淳。wèi jìn hé shān yuán xiǎn gù,táo táng fēng sú běn shēn chún。
铦锋爽鉴清夷旦,报政应须笑鲁人。xiān fēng shuǎng jiàn qīng yí dàn,bào zhèng yīng xū xiào lǔ rén。

送左司董郎中出知汾州三首

华镇

少壮同看桂苑春,白头相顾等天伦。shǎo zhuàng tóng kàn guì yuàn chūn,bái tóu xiāng gù děng tiān lún。
素风凛凛惊颓俗,高义翛翛媲古人。sù fēng lǐn lǐn jīng tuí sú,gāo yì xiāo xiāo pì gǔ rén。
邂逅论情槐棘地,殷勤分袂雪霜晨。xiè hòu lùn qíng huái jí dì,yīn qín fēn mèi xuě shuāng chén。
剖符自是诸侯贵,不学河梁话苦辛。pōu fú zì shì zhū hóu guì,bù xué hé liáng huà kǔ xīn。

送左司董郎中出知汾州三首

华镇

养狙有感谁非是,塞马无因自去来。yǎng jū yǒu gǎn shuí fēi shì,sāi mǎ wú yīn zì qù lái。
人见终军持汉节,世闻郭隗上燕台。rén jiàn zhōng jūn chí hàn jié,shì wén guō kuí shàng yàn tái。
九门天上云泥隔,三径山阴梦想开。jiǔ mén tiān shàng yún ní gé,sān jìng shān yīn mèng xiǎng kāi。
青琐黄扉严密地,待看旌旆应时回。qīng suǒ huáng fēi yán mì dì,dài kàn jīng pèi yīng shí huí。

和李判官

华镇

卫玉清标未及门,先知和气袭人温。wèi yù qīng biāo wèi jí mén,xiān zhī hé qì xí rén wēn。
言高自有精醇味,手敏曾无洗削痕。yán gāo zì yǒu jīng chún wèi,shǒu mǐn céng wú xǐ xuē hén。
一捧丝纶来幕府,两迂舟楫过江村。yī pěng sī lún lái mù fǔ,liǎng yū zhōu jí guò jiāng cūn。
已惭无取叨交契,更辱新诗仔细论。yǐ cán wú qǔ dāo jiāo qì,gèng rǔ xīn shī zǎi xì lùn。
2891234567»