古诗词

水壁

华镇

画手闻曹霸,伊人岂裔孙。huà shǒu wén cáo bà,yī rén qǐ yì sūn。
穷神邈江海,遗迹在墙垣。qióng shén miǎo jiāng hǎi,yí jì zài qiáng yuán。
发地惊涛起,扶椽叠浪翻。fā dì jīng tāo qǐ,fú chuán dié làng fān。
来非自胥怒,去不为鲸吞。lái fēi zì xū nù,qù bù wèi jīng tūn。
咫尺重渊险,寻常万里奔。zhǐ chǐ zhòng yuān xiǎn,xún cháng wàn lǐ bēn。
气疑烝宇宙,势欲浸乾坤。qì yí zhēng yǔ zhòu,shì yù jìn qián kūn。
但见挥长笔,谁能测巨源。dàn jiàn huī zhǎng bǐ,shuí néng cè jù yuán。
汪洋须骇瞩,洼突几惊扪。wāng yáng xū hài zhǔ,wā tū jǐ jīng mén。
湛湛将澄处,悠悠叠细痕。zhàn zhàn jiāng chéng chù,yōu yōu dié xì hén。
轻飔掠伊洛,阔岸漫湘沅。qīng sī lüè yī luò,kuò àn màn xiāng yuán。
怒势功尤壮,飞澜地欲掀。nù shì gōng yóu zhuàng,fēi lán dì yù xiān。
沧溟拥神岛,穷发运游鹍。cāng míng yōng shén dǎo,qióng fā yùn yóu kūn。
盘礴应无顾,安排自有门。pán bó yīng wú gù,ān pái zì yǒu mén。
夙成参造化,无用契胚浑。sù chéng cān zào huà,wú yòng qì pēi hún。
岁久人虽远,尘侵墨未昏。suì jiǔ rén suī yuǎn,chén qīn mò wèi hūn。
依稀逢海若,仿佛吊湘魂。yī xī féng hǎi ruò,fǎng fú diào xiāng hún。
倦客萦多累,乘桴特未援。juàn kè yíng duō lèi,chéng fú tè wèi yuán。
时来观浩荡,聊用涤尘烦。shí lái guān hào dàng,liáo yòng dí chén fán。
莫使蜗涎蠹,常令墨妙存。mò shǐ wō xián dù,cháng lìng mò miào cún。
不劳浮渤澥,已似陟昆仑。bù láo fú bó xiè,yǐ shì zhì kūn lún。

华镇

宋会稽人,字安仁,号云溪。神宗元丰二年进士。官至朝奉大夫,知漳州军事。平生好读书,工诗文。有《扬子法言训解》、《云溪居士集》、《会稽录》等。 华镇的作品>>

猜您喜欢

河上

华镇

沙头两两飞归雁,水面茸茸长绿蒲。shā tóu liǎng liǎng fēi guī yàn,shuǐ miàn rōng rōng zhǎng lǜ pú。
知是人间好时节,不妨河上弄泥涂。zhī shì rén jiān hǎo shí jié,bù fáng hé shàng nòng ní tú。

闻歌

华镇

来时梅萼粘残雪,归日桃花簇绛罗。lái shí méi è zhān cán xuě,guī rì táo huā cù jiàng luó。
农事不妨河事了,齐声连路踏春歌。nóng shì bù fáng hé shì le,qí shēng lián lù tà chūn gē。

秋风

华镇

秋风昨夜落前林,放出千岩秀色深。qiū fēng zuó yè luò qián lín,fàng chū qiān yán xiù sè shēn。
欲结草庐归未得,倚栏空负季鹰心。yù jié cǎo lú guī wèi dé,yǐ lán kōng fù jì yīng xīn。

上顾侍郎诗

华镇

西汉风流古到今,油油卮酒待青襟。xī hàn fēng liú gǔ dào jīn,yóu yóu zhī jiǔ dài qīng jīn。
后堂不许闻歌舞,始觉先生见与深。hòu táng bù xǔ wén gē wǔ,shǐ jué xiān shēng jiàn yǔ shēn。

渡岭

华镇

岭路林梢一线通,肩舆直上破林风。lǐng lù lín shāo yī xiàn tōng,jiān yú zhí shàng pò lín fēng。
眼前遥见东山树,却顾青衫愧谢公。yǎn qián yáo jiàn dōng shān shù,què gù qīng shān kuì xiè gōng。

四海

华镇

四海田庐自有馀,置锥无地欲尤谁。sì hǎi tián lú zì yǒu yú,zhì zhuī wú dì yù yóu shuí。
鹪鹩莫厌一枝少,更有寄巢无一枝。jiāo liáo mò yàn yī zhī shǎo,gèng yǒu jì cháo wú yī zhī。

历阳道中

华镇

江北江南未定时,襟喉此地系安危。jiāng běi jiāng nán wèi dìng shí,jīn hóu cǐ dì xì ān wēi。
颓营故垒皆芜没,日落寒生枫树枝。tuí yíng gù lěi jiē wú méi,rì luò hán shēng fēng shù zhī。

江南湖阳

华镇

末俗颓风正可悲,当时强项是男儿。mò sú tuí fēng zhèng kě bēi,dāng shí qiáng xiàng shì nán ér。
君王不似南阳日,此事宁教女子知。jūn wáng bù shì nán yáng rì,cǐ shì níng jiào nǚ zi zhī。

石碛汉高帝庙

华镇

黄屋何曾驻未央,十年关外蹀寒霜。huáng wū hé céng zhù wèi yāng,shí nián guān wài dié hán shuāng。
灵祠今日秋江上,门锁丹枫似楚王。líng cí jīn rì qiū jiāng shàng,mén suǒ dān fēng shì chǔ wáng。

缑氏道中口占

华镇

人道自有上天梯,尘暗灵襟路却迷。rén dào zì yǒu shàng tiān tī,chén àn líng jīn lù què mí。
不见吹笙王子晋,独乘玄鹤碧嵩西。bù jiàn chuī shēng wáng zi jìn,dú chéng xuán hè bì sōng xī。

立春日雪

华镇

金丝未遍千门柳,玉叶才分五岭梅。jīn sī wèi biàn qiān mén liǔ,yù yè cái fēn wǔ lǐng méi。
青帝似怜芳信少,更教春日六花开。qīng dì shì lián fāng xìn shǎo,gèng jiào chūn rì liù huā kāi。

立春日雪

华镇

斜入芳筵沾彩胜,密铺幽径点兰芽。xié rù fāng yán zhān cǎi shèng,mì pù yōu jìng diǎn lán yá。
谢娘子细临看取,不是杨花是雪花。xiè niáng zi xì lín kàn qǔ,bù shì yáng huā shì xuě huā。

挽饶法主

华镇

缁服薰修九十春,法筵长为指通津。zī fú xūn xiū jiǔ shí chūn,fǎ yán zhǎng wèi zhǐ tōng jīn。
经窗未冷铜炉火,已作他方应化身。jīng chuāng wèi lěng tóng lú huǒ,yǐ zuò tā fāng yīng huà shēn。

方城道中值雨

华镇

重云三日锁前山,麦陇泥涂尚未干。zhòng yún sān rì suǒ qián shān,mài lǒng ní tú shàng wèi gàn。
行路春光已?弃,任从风雨作轻寒。xíng lù chūn guāng yǐ pīn qì,rèn cóng fēng yǔ zuò qīng hán。

和叔凭惜春

华镇

无计可能留永日,有情何用惜芳春。wú jì kě néng liú yǒng rì,yǒu qíng hé yòng xī fāng chūn。
明年还似今年好,?作花前把酒人。míng nián hái shì jīn nián hǎo,pīn zuò huā qián bǎ jiǔ rén。