古诗词

宿道林寺诗

华镇

钲鼓远轰填,旌旗近凌乱。zhēng gǔ yuǎn hōng tián,jīng qí jìn líng luàn。
兰棹截波舣,肩舆傍山转。lán zhào jié bō yǐ,jiān yú bàng shān zhuǎn。
白羽映尘举,乌纱倚风岸。bái yǔ yìng chén jǔ,wū shā yǐ fēng àn。
揆才非阿都,托乘陪中散。kuí cái fēi ā dōu,tuō chéng péi zhōng sàn。
暝投萧寺迥,路入修林茜。míng tóu xiāo sì jiǒng,lù rù xiū lín qiàn。
清谈曾未既,长夜已逾半。qīng tán céng wèi jì,zhǎng yè yǐ yú bàn。
周旋仰陂量,眄睐惭沟断。zhōu xuán yǎng bēi liàng,miǎn lài cán gōu duàn。
欲倚青云披,轻歌白石烂。yù yǐ qīng yún pī,qīng gē bái shí làn。
高风生夜壑,长松响幽涧。gāo fēng shēng yè hè,zhǎng sōng xiǎng yōu jiàn。
秉烛访陈迹,辞墨叠壮观。bǐng zhú fǎng chén jì,cí mò dié zhuàng guān。
缨蕤虽未濯,心目欣已浣。yīng ruí suī wèi zhuó,xīn mù xīn yǐ huàn。
文奇楚招些,迹异元郎漫。wén qí chǔ zhāo xiē,jì yì yuán láng màn。
初惊冰玉违,已见珠玑璨。chū jīng bīng yù wéi,yǐ jiàn zhū jī càn。
临池名草圣,天台得才冠。lín chí míng cǎo shèng,tiān tái dé cái guān。
兼资古所稀,荐遇世尤愿。jiān zī gǔ suǒ xī,jiàn yù shì yóu yuàn。
琳琅鼓馀韵,蛟虬走芳翰。lín láng gǔ yú yùn,jiāo qiú zǒu fāng hàn。
诣绝雅无伦,神变敏如幻。yì jué yǎ wú lún,shén biàn mǐn rú huàn。
规为到古始,气概起消懦。guī wèi dào gǔ shǐ,qì gài qǐ xiāo nuò。
须知赵璧贵,祗借秦人玩。xū zhī zhào bì guì,zhī jiè qín rén wán。
吟想情有馀,言终屡增叹。yín xiǎng qíng yǒu yú,yán zhōng lǚ zēng tàn。

华镇

宋会稽人,字安仁,号云溪。神宗元丰二年进士。官至朝奉大夫,知漳州军事。平生好读书,工诗文。有《扬子法言训解》、《云溪居士集》、《会稽录》等。 华镇的作品>>

猜您喜欢

河上

华镇

沙头两两飞归雁,水面茸茸长绿蒲。shā tóu liǎng liǎng fēi guī yàn,shuǐ miàn rōng rōng zhǎng lǜ pú。
知是人间好时节,不妨河上弄泥涂。zhī shì rén jiān hǎo shí jié,bù fáng hé shàng nòng ní tú。

闻歌

华镇

来时梅萼粘残雪,归日桃花簇绛罗。lái shí méi è zhān cán xuě,guī rì táo huā cù jiàng luó。
农事不妨河事了,齐声连路踏春歌。nóng shì bù fáng hé shì le,qí shēng lián lù tà chūn gē。

秋风

华镇

秋风昨夜落前林,放出千岩秀色深。qiū fēng zuó yè luò qián lín,fàng chū qiān yán xiù sè shēn。
欲结草庐归未得,倚栏空负季鹰心。yù jié cǎo lú guī wèi dé,yǐ lán kōng fù jì yīng xīn。

上顾侍郎诗

华镇

西汉风流古到今,油油卮酒待青襟。xī hàn fēng liú gǔ dào jīn,yóu yóu zhī jiǔ dài qīng jīn。
后堂不许闻歌舞,始觉先生见与深。hòu táng bù xǔ wén gē wǔ,shǐ jué xiān shēng jiàn yǔ shēn。

渡岭

华镇

岭路林梢一线通,肩舆直上破林风。lǐng lù lín shāo yī xiàn tōng,jiān yú zhí shàng pò lín fēng。
眼前遥见东山树,却顾青衫愧谢公。yǎn qián yáo jiàn dōng shān shù,què gù qīng shān kuì xiè gōng。

四海

华镇

四海田庐自有馀,置锥无地欲尤谁。sì hǎi tián lú zì yǒu yú,zhì zhuī wú dì yù yóu shuí。
鹪鹩莫厌一枝少,更有寄巢无一枝。jiāo liáo mò yàn yī zhī shǎo,gèng yǒu jì cháo wú yī zhī。

历阳道中

华镇

江北江南未定时,襟喉此地系安危。jiāng běi jiāng nán wèi dìng shí,jīn hóu cǐ dì xì ān wēi。
颓营故垒皆芜没,日落寒生枫树枝。tuí yíng gù lěi jiē wú méi,rì luò hán shēng fēng shù zhī。

江南湖阳

华镇

末俗颓风正可悲,当时强项是男儿。mò sú tuí fēng zhèng kě bēi,dāng shí qiáng xiàng shì nán ér。
君王不似南阳日,此事宁教女子知。jūn wáng bù shì nán yáng rì,cǐ shì níng jiào nǚ zi zhī。

石碛汉高帝庙

华镇

黄屋何曾驻未央,十年关外蹀寒霜。huáng wū hé céng zhù wèi yāng,shí nián guān wài dié hán shuāng。
灵祠今日秋江上,门锁丹枫似楚王。líng cí jīn rì qiū jiāng shàng,mén suǒ dān fēng shì chǔ wáng。

缑氏道中口占

华镇

人道自有上天梯,尘暗灵襟路却迷。rén dào zì yǒu shàng tiān tī,chén àn líng jīn lù què mí。
不见吹笙王子晋,独乘玄鹤碧嵩西。bù jiàn chuī shēng wáng zi jìn,dú chéng xuán hè bì sōng xī。

立春日雪

华镇

金丝未遍千门柳,玉叶才分五岭梅。jīn sī wèi biàn qiān mén liǔ,yù yè cái fēn wǔ lǐng méi。
青帝似怜芳信少,更教春日六花开。qīng dì shì lián fāng xìn shǎo,gèng jiào chūn rì liù huā kāi。

立春日雪

华镇

斜入芳筵沾彩胜,密铺幽径点兰芽。xié rù fāng yán zhān cǎi shèng,mì pù yōu jìng diǎn lán yá。
谢娘子细临看取,不是杨花是雪花。xiè niáng zi xì lín kàn qǔ,bù shì yáng huā shì xuě huā。

挽饶法主

华镇

缁服薰修九十春,法筵长为指通津。zī fú xūn xiū jiǔ shí chūn,fǎ yán zhǎng wèi zhǐ tōng jīn。
经窗未冷铜炉火,已作他方应化身。jīng chuāng wèi lěng tóng lú huǒ,yǐ zuò tā fāng yīng huà shēn。

方城道中值雨

华镇

重云三日锁前山,麦陇泥涂尚未干。zhòng yún sān rì suǒ qián shān,mài lǒng ní tú shàng wèi gàn。
行路春光已?弃,任从风雨作轻寒。xíng lù chūn guāng yǐ pīn qì,rèn cóng fēng yǔ zuò qīng hán。

和叔凭惜春

华镇

无计可能留永日,有情何用惜芳春。wú jì kě néng liú yǒng rì,yǒu qíng hé yòng xī fāng chūn。
明年还似今年好,?作花前把酒人。míng nián hái shì jīn nián hǎo,pīn zuò huā qián bǎ jiǔ rén。