古诗词

题桃源图

华镇

枝头巧语声高低,波光葱茜深柔荑。zhī tóu qiǎo yǔ shēng gāo dī,bō guāng cōng qiàn shēn róu tí。
烘爖日暖金鳞动,渔舟荡漾沿芳堤。hōng lóng rì nuǎn jīn lín dòng,yú zhōu dàng yàng yán fāng dī。
淡红片玉满流水,中有谁家桃李蹊。dàn hóng piàn yù mǎn liú shuǐ,zhōng yǒu shuí jiā táo lǐ qī。
刺棹沿洄忘远近,山重水转迷东西。cì zhào yán huí wàng yuǎn jìn,shān zhòng shuǐ zhuǎn mí dōng xī。
金豪瞥见林中犬,玉羽旋闻陇上鸡。jīn háo piē jiàn lín zhōng quǎn,yù yǔ xuán wén lǒng shàng jī。
相逢巾屦如图画,惊闻有客争邀携。xiāng féng jīn jù rú tú huà,jīng wén yǒu kè zhēng yāo xié。
穿花行到花尽处,华铺昼敞同攀跻。chuān huā xíng dào huā jǐn chù,huá pù zhòu chǎng tóng pān jī。
帘栊炫熀斗金碧,楼阁玲珑凝紫霓。lián lóng xuàn huǎng dòu jīn bì,lóu gé líng lóng níng zǐ ní。
琼杯石髓甘如醍,碧桃莹腻堆玻瓈。qióng bēi shí suǐ gān rú tí,bì táo yíng nì duī bō lí。
殷勤历问尘寰事,闻说兴替声如嘶。yīn qín lì wèn chén huán shì,wén shuō xīng tì shēng rú sī。
自言畴昔避闾左,乡邻负抱谋岩栖。zì yán chóu xī bì lǘ zuǒ,xiāng lín fù bào móu yán qī。
入山惟忧山路浅,穿云涉水随麇麛。rù shān wéi yōu shān lù qiǎn,chuān yún shè shuǐ suí jūn mí。
山深遂与人境绝,回首但见云萋萋。shān shēn suì yǔ rén jìng jué,huí shǒu dàn jiàn yún qī qī。
年年桃花又桃实,不闻刘项鸣钲鼙。nián nián táo huā yòu táo shí,bù wén liú xiàng míng zhēng pí。
当时只恨弃桑梓,此日却悟凌丹梯。dāng shí zhǐ hèn qì sāng zǐ,cǐ rì què wù líng dān tī。
酒阑历览烟霞外,天风淅淅鹓雏啼。jiǔ lán lì lǎn yān xiá wài,tiān fēng xī xī yuān chú tí。
尘羁世网远心目,年龄便可乾坤齐。chén jī shì wǎng yuǎn xīn mù,nián líng biàn kě qián kūn qí。
俗缘如瑕涤不去,荆布还念糟糠妻。sú yuán rú xiá dí bù qù,jīng bù hái niàn zāo kāng qī。
思家欲归归却悔,忆路重来来已迷。sī jiā yù guī guī què huǐ,yì lù zhòng lái lái yǐ mí。
碧砌朱栏无处觅,溪长烟草寒凄凄。bì qì zhū lán wú chù mì,xī zhǎng yān cǎo hán qī qī。
玉京云路今何在,千年图写传缯缇。yù jīng yún lù jīn hé zài,qiān nián tú xiě chuán zēng tí。
高堂众客一经目,尽愿乘景骑狻猊。gāo táng zhòng kè yī jīng mù,jǐn yuàn chéng jǐng qí suān ní。
祖龙虐政猛于虎,疗饥消渴资黔黎。zǔ lóng nüè zhèng měng yú hǔ,liáo jī xiāo kě zī qián lí。
霜髯黄口不相保,四海惨戚如牢狴。shuāng rán huáng kǒu bù xiāng bǎo,sì hǎi cǎn qī rú láo bì。
当时人世无居处,往往云壑为中闺。dāng shí rén shì wú jū chù,wǎng wǎng yún hè wèi zhōng guī。
窜身幽侧宁所乐,骨肉苟免资尘泥。cuàn shēn yōu cè níng suǒ lè,gǔ ròu gǒu miǎn zī chén ní。
种桃为食不如黍,岂恶刍豢忘烹刲。zhǒng táo wèi shí bù rú shǔ,qǐ è chú huàn wàng pēng kuī。
全家邂逅登金箓,此事渺忽无端倪。quán jiā xiè hòu dēng jīn lù,cǐ shì miǎo hū wú duān ní。
清时汪濊下膏泽,浸润生齿如孩提。qīng shí wāng huì xià gāo zé,jìn rùn shēng chǐ rú hái tí。
日长不使餔糠秕,饭炊雕胡胾駃騠。rì zhǎng bù shǐ bù kāng bǐ,fàn chuī diāo hú zì jué tí。
岁寒岂独完裋褐,雾縠衣裘云锦袿。suì hán qǐ dú wán shù hè,wù hú yī qiú yún jǐn guī。
剪除败类毓良淑,宛若嘉谷纯无稊。jiǎn chú bài lèi yù liáng shū,wǎn ruò jiā gǔ chún wú tí。
干羽雍容绝征戍,春来处处操锄犁。gàn yǔ yōng róng jué zhēng shù,chūn lái chù chù cāo chú lí。
今人不似秦人苦,寄身何用武陵溪。jīn rén bù shì qín rén kǔ,jì shēn hé yòng wǔ líng xī。

华镇

宋会稽人,字安仁,号云溪。神宗元丰二年进士。官至朝奉大夫,知漳州军事。平生好读书,工诗文。有《扬子法言训解》、《云溪居士集》、《会稽录》等。 华镇的作品>>

猜您喜欢

诗酒六首

华镇

商榷文章论要公,切云千仞将坛中。shāng què wén zhāng lùn yào gōng,qiè yún qiān rèn jiāng tán zhōng。
诗人何地可安我,丑妇今朝才拜翁。shī rén hé dì kě ān wǒ,chǒu fù jīn cháo cái bài wēng。
雕玉苦心为楮叶,绣衣谩眼束柴丛。diāo yù kǔ xīn wèi chǔ yè,xiù yī mán yǎn shù chái cóng。
南邻寄谢梁兵部,险韵无劳独断空。nán lín jì xiè liáng bīng bù,xiǎn yùn wú láo dú duàn kōng。

暖斋诗

华镇

至足无求触处同,小斋和气日冲融。zhì zú wú qiú chù chù tóng,xiǎo zhāi hé qì rì chōng róng。
几筵已得啸歌地,赤白何须绘画工。jǐ yán yǐ dé xiào gē dì,chì bái hé xū huì huà gōng。
况有午檐容爱日,曾无北户召寒风。kuàng yǒu wǔ yán róng ài rì,céng wú běi hù zhào hán fēng。
清心迥出尘埃外,讵见高堂数仞崇。qīng xīn jiǒng chū chén āi wài,jù jiàn gāo táng shù rèn chóng。

雪中寄徐主簿

华镇

出门四幕云垂地,举目千花雪映天。chū mén sì mù yún chuí dì,jǔ mù qiān huā xuě yìng tiān。
况是光阴犹故腊,何妨时日在新年。kuàng shì guāng yīn yóu gù là,hé fáng shí rì zài xīn nián。
不辞登顿行长道,但喜丰穰属大田。bù cí dēng dùn xíng zhǎng dào,dàn xǐ fēng ráng shǔ dà tián。
遥羡风流栖枳客,一焚檀篆达诚虔。yáo xiàn fēng liú qī zhǐ kè,yī fén tán zhuàn dá chéng qián。

次韵酬道州同官雪中召饮

华镇

千林腊雪缀玫瑰,为送丰年好信来。qiān lín là xuě zhuì méi guī,wèi sòng fēng nián hǎo xìn lái。
有客倚楼吹玉笛,何人立马傍银台。yǒu kè yǐ lóu chuī yù dí,hé rén lì mǎ bàng yín tái。
书斋喜白临窗纸,妆阁惊藏照脸梅。shū zhāi xǐ bái lín chuāng zhǐ,zhuāng gé jīng cáng zhào liǎn méi。
清景可怜佳句重,为君随分把金杯。qīng jǐng kě lián jiā jù zhòng,wèi jūn suí fēn bǎ jīn bēi。

和石太傅钱清僧舍围炉余时先往萧山不预其会

华镇

后进多年仰硕肤,相逢如恨日将晡。hòu jìn duō nián yǎng shuò fū,xiāng féng rú hèn rì jiāng bū。
欢怀想不辞醇酎,高论应须出大炉。huān huái xiǎng bù cí chún zhòu,gāo lùn yīng xū chū dà lú。
丽藻旧钦梁上客,清风今识汉潜夫。lì zǎo jiù qīn liáng shàng kè,qīng fēng jīn shí hàn qián fū。
初惭不预芝兰列,和得阳春愧已无。chū cán bù yù zhī lán liè,hé dé yáng chūn kuì yǐ wú。

题画鹰

华镇

高飞远走可人情,上蔡东青旧有名。gāo fēi yuǎn zǒu kě rén qíng,shàng cài dōng qīng jiù yǒu míng。
谁在华堂餍鼎俎,自甘平野掠柴荆。shuí zài huá táng yàn dǐng zǔ,zì gān píng yě lüè chái jīng。
心忧狐兔纷难尽,眼看豺狼恣不平。xīn yōu hú tù fēn nán jǐn,yǎn kàn chái láng zì bù píng。
莫倚丝绳金縼美,弓藏鸟尽汝须惊。mò yǐ sī shéng jīn xuàn měi,gōng cáng niǎo jǐn rǔ xū jīng。

失题

华镇

暑往寒来春复秋,东西南北一萍浮。shǔ wǎng hán lái chūn fù qiū,dōng xī nán běi yī píng fú。
吴钩越剑虽常淬,梁苑秦关祇浪游。wú gōu yuè jiàn suī cháng cuì,liáng yuàn qín guān qí làng yóu。
场屋同盟多列鼎,乡闾小子亦封侯。chǎng wū tóng méng duō liè dǐng,xiāng lǘ xiǎo zi yì fēng hóu。
十年窗下劳萤雪,今日明时漫白头。shí nián chuāng xià láo yíng xuě,jīn rì míng shí màn bái tóu。

失题

华镇

分宜浪迹学希夷,岂合将身涉事为。fēn yí làng jì xué xī yí,qǐ hé jiāng shēn shè shì wèi。
无外纵知皆是幻,有中宁免强随时。wú wài zòng zhī jiē shì huàn,yǒu zhōng níng miǎn qiáng suí shí。
懒于中散人谁觉,贫过原思已自知。lǎn yú zhōng sàn rén shuí jué,pín guò yuán sī yǐ zì zhī。
若有一廛容定省,肯将尘鞅自羁縻。ruò yǒu yī chán róng dìng shěng,kěn jiāng chén yāng zì jī mí。

挽张约之

华镇

盗蹠有年颜子夭,千秋此理竟难昭。dào zhí yǒu nián yán zi yāo,qiān qiū cǐ lǐ jìng nán zhāo。
一枝仙果方成实,三叶阶兰已尽凋。yī zhī xiān guǒ fāng chéng shí,sān yè jiē lán yǐ jǐn diāo。
壮志永违只自恨,清魂一去更谁招。zhuàng zhì yǒng wéi zhǐ zì hèn,qīng hún yī qù gèng shuí zhāo。
犹胜伯道终身后,应得幽冥慰寂寥。yóu shèng bó dào zhōng shēn hòu,yīng dé yōu míng wèi jì liáo。

海门

华镇

海陵东去尽东隅,桑柘田闾间碧芦。hǎi líng dōng qù jǐn dōng yú,sāng zhè tián lǘ jiān bì lú。
北障海涛除斥卤,南分江水溉膏腴。běi zhàng hǎi tāo chú chì lǔ,nán fēn jiāng shuǐ gài gāo yú。
人羞投牒论长短,俗喜乘航贸有无。rén xiū tóu dié lùn zhǎng duǎn,sú xǐ chéng háng mào yǒu wú。
林下每逢垂白叟,自言不识被追呼。lín xià měi féng chuí bái sǒu,zì yán bù shí bèi zhuī hū。

诗一首

华镇

尽日道途经曲直,连天林木见高低。jǐn rì dào tú jīng qū zhí,lián tiān lín mù jiàn gāo dī。
况多田野迎秋稼,亦有人家报午鸡。kuàng duō tián yě yíng qiū jià,yì yǒu rén jiā bào wǔ jī。
宁觉身逾江尾外,只疑地是海唇西。níng jué shēn yú jiāng wěi wài,zhǐ yí dì shì hǎi chún xī。
此心不解分明想,眼界多为近事迷。cǐ xīn bù jiě fēn míng xiǎng,yǎn jiè duō wèi jìn shì mí。

闻酒香戏作

华镇

下蚓盈泉腹,高蝉溢露肠。xià yǐn yíng quán fù,gāo chán yì lù cháng。
如何不能饮,空羡瓮头香。rú hé bù néng yǐn,kōng xiàn wèng tóu xiāng。

谢成都杨汇秀才惠邛州竹杖二首

华镇

临邛石上老龙孙,雪抱霜封有旧痕。lín qióng shí shàng lǎo lóng sūn,xuě bào shuāng fēng yǒu jiù hén。
耸削已知非俗物,更堪来自草玄门。sǒng xuē yǐ zhī fēi sú wù,gèng kān lái zì cǎo xuán mén。

谢成都杨汇秀才惠邛州竹杖二首

华镇

邂逅相逢又别离,骤承佳贶意何其。xiè hòu xiāng féng yòu bié lí,zhòu chéng jiā kuàng yì hé qí。
应怜越绝闲云客,酷似临邛瘦竹枝。yīng lián yuè jué xián yún kè,kù shì lín qióng shòu zhú zhī。

过涧

华镇

两山分处水横流,渡水登山趣更幽。liǎng shān fēn chù shuǐ héng liú,dù shuǐ dēng shān qù gèng yōu。
却忆当年谢康乐,等闲羁束为封侯。què yì dāng nián xiè kāng lè,děng xián jī shù wèi fēng hóu。