古诗词

登泰山太平顶

张方平

区区鲁国争蜗角,矗矗齐城磔猬毛。qū qū lǔ guó zhēng wō jiǎo,chù chù qí chéng zhé wèi máo。
万壑相倾知地险,浮云忽散觉天高。wàn hè xiāng qīng zhī dì xiǎn,fú yún hū sàn jué tiān gāo。
苍烟自古埋尘世,红日中宵破海涛。cāng yān zì gǔ mái chén shì,hóng rì zhōng xiāo pò hǎi tāo。
七十二君迷旧迹,空教秦汉侈心劳。qī shí èr jūn mí jiù jì,kōng jiào qín hàn chǐ xīn láo。

张方平

宋应天宋城人,字安道,号乐全居士。仁宗景祐元年举茂才异等科,复中贤良方正科。历知昆山县,通判睦州。西夏入犯,上平戎十策。历知谏院,论建甚多,主与西夏讲和。累进翰林学士,拜御史中丞,改三司使。出知数州府。英宗治平中召拜翰林学士承旨。神宗即位,拜参知政事,反对任用王安石,极论新法之害。以太子少师致仕。既告老,而论事益切,于用兵、起狱尤反复言之。卒谥文定。有《乐全集》。 张方平的作品>>

猜您喜欢

和叔平少师见示知足吟谈宗旨也

张方平

昨日看公知足吟,寂然不动至人心。zuó rì kàn gōng zhī zú yín,jì rán bù dòng zhì rén xīn。
视身无实元泡幻,观世皆空谩古今。shì shēn wú shí yuán pào huàn,guān shì jiē kōng mán gǔ jīn。
忽忽岁穷驹度隙,尘尘事过鸟遗音。hū hū suì qióng jū dù xì,chén chén shì guò niǎo yí yīn。
从来两个泥牛斗,一任相将入海深。cóng lái liǎng gè ní niú dòu,yī rèn xiāng jiāng rù hǎi shēn。

题代祠部书院

张方平

上第西归即弃官,此人趣味亦堪怜。shàng dì xī guī jí qì guān,cǐ rén qù wèi yì kān lián。
风波常自庙堂起,云壑不随朝市迁。fēng bō cháng zì miào táng qǐ,yún hè bù suí cháo shì qiān。
野叟馈浆羞客气,山僧投拂悟尘缘。yě sǒu kuì jiāng xiū kè qì,shān sēng tóu fú wù chén yuán。
青城山下空堂在,留入华阳续旧编。qīng chéng shān xià kōng táng zài,liú rù huá yáng xù jiù biān。

题乐全堂

张方平

乐全得意自庄书,静阅流光乐有馀。lè quán dé yì zì zhuāng shū,jìng yuè liú guāng lè yǒu yú。
四句幻泡明般若,一篇力命信冲虚。sì jù huàn pào míng bān ruò,yī piān lì mìng xìn chōng xū。
心闲自觉浮云薄,才拙诚知与世疏。xīn xián zì jué fú yún báo,cái zhuō chéng zhī yǔ shì shū。
只此空名漫儿戏,何王城阙不丘墟。zhǐ cǐ kōng míng màn ér xì,hé wáng chéng quē bù qiū xū。

经远楼

张方平

中夏圣人调律吕,八荒异国入图书。zhōng xià shèng rén diào lǜ lǚ,bā huāng yì guó rù tú shū。
从容德让唐虞远,驰骋战争秦汉馀。cóng róng dé ràng táng yú yuǎn,chí chěng zhàn zhēng qín hàn yú。
不道鼓旗无勇将,须知俎豆有真儒。bù dào gǔ qí wú yǒng jiāng,xū zhī zǔ dòu yǒu zhēn rú。
功臣骑虎凶而国,常向冰渊审庙谟。gōng chén qí hǔ xiōng ér guó,cháng xiàng bīng yuān shěn miào mó。

邽翠楼

张方平

一川墟宇暮烟中,楼堞笼山气象雄。yī chuān xū yǔ mù yān zhōng,lóu dié lóng shān qì xiàng xióng。
北路荒原戎子国,东坡断堑隗嚣宫。běi lù huāng yuán róng zi guó,dōng pō duàn qiàn kuí xiāo gōng。
马来洮海蕃城近,鹤去辽天越洞空。mǎ lái táo hǎi fān chéng jìn,hè qù liáo tiān yuè dòng kōng。
三十六程劳极目,陇云犹在故关东。sān shí liù chéng láo jí mù,lǒng yún yóu zài gù guān dōng。

道斋

张方平

琼签隐诀旧曾寻,共秘还金妙旨深。qióng qiān yǐn jué jiù céng xún,gòng mì hái jīn miào zhǐ shēn。
会向本源分造化,即抛尘劫出来今。huì xiàng běn yuán fēn zào huà,jí pāo chén jié chū lái jīn。
含生皆是坎离气,复会自知天地心。hán shēng jiē shì kǎn lí qì,fù huì zì zhī tiān dì xīn。
幻事徒劳聊一笑,他时云壑有知音。huàn shì tú láo liáo yī xiào,tā shí yún hè yǒu zhī yīn。

禅斋

张方平

昔年曾见琅邪老,为说楞伽最上乘。xī nián céng jiàn láng xié lǎo,wèi shuō léng gā zuì shàng chéng。
顿悟红炉一点雪,忽惊闇室百千灯。dùn wù hóng lú yī diǎn xuě,hū jīng àn shì bǎi qiān dēng。
便超十地犹尘影,更透三关转葛藤。biàn chāo shí dì yóu chén yǐng,gèng tòu sān guān zhuǎn gé téng。
不住无为方自在,打除都尽即南能。bù zhù wú wèi fāng zì zài,dǎ chú dōu jǐn jí nán néng。

凉轩

张方平

楼下凉轩六月凉,风窗一枕傲羲皇。lóu xià liáng xuān liù yuè liáng,fēng chuāng yī zhěn ào xī huáng。
寿山云影浮空近,罗谷泉声绕砌长。shòu shān yún yǐng fú kōng jìn,luó gǔ quán shēng rào qì zhǎng。
迥觉风尘非此世,不须雪月更交光。jiǒng jué fēng chén fēi cǐ shì,bù xū xuě yuè gèng jiāo guāng。
最宜羽客冰霜骨,共引瑶卮沆瀣浆。zuì yí yǔ kè bīng shuāng gǔ,gòng yǐn yáo zhī hàng xiè jiāng。

精思阁

张方平

仙术初修自性情,本除阴浊养阳明。xiān shù chū xiū zì xìng qíng,běn chú yīn zhuó yǎng yáng míng。
三田窈窈通虚白,一路层层彻太清。sān tián yǎo yǎo tōng xū bái,yī lù céng céng chè tài qīng。
寂不动中方见道,思无邪处好存诚。jì bù dòng zhōng fāng jiàn dào,sī wú xié chù hǎo cún chéng。
君如欲到逍遥国,须自还元第一程。jūn rú yù dào xiāo yáo guó,xū zì hái yuán dì yī chéng。

凉轩秋意

张方平

南岭云岚开晓霁,北窗松竹度凉飔。nán lǐng yún lán kāi xiǎo jì,běi chuāng sōng zhú dù liáng sī。
闲攲碧簟石琴荐,静味丹经金钥匙。xián qī bì diàn shí qín jiàn,jìng wèi dān jīng jīn yào shi。
梦幻泡中何得失,雀蚊虻处苦喧卑。mèng huàn pào zhōng hé dé shī,què wén méng chù kǔ xuān bēi。
更令薰祓澄心阁,客自三峰到有期。gèng lìng xūn fú chéng xīn gé,kè zì sān fēng dào yǒu qī。

秦州晚宴即席示诸宾僚

张方平

秦川节物似西川,二月风光已不寒。qín chuān jié wù shì xī chuān,èr yuè fēng guāng yǐ bù hán。
犹去清明三候远,忽惊烂漫一春残。yóu qù qīng míng sān hòu yuǎn,hū jīng làn màn yī chūn cán。
香随芳树频移席,晴爱遥山久凭栏。xiāng suí fāng shù pín yí xí,qíng ài yáo shān jiǔ píng lán。
却忆京华胜游处,常为暮景促归鞍。què yì jīng huá shèng yóu chù,cháng wèi mù jǐng cù guī ān。

金陵府署池上草堂

张方平

东方千骑忝藩侯,情味都如寓一丘。dōng fāng qiān qí tiǎn fān hóu,qíng wèi dōu rú yù yī qiū。
客气尽将还野马,机心聊自试沙鸥。kè qì jǐn jiāng hái yě mǎ,jī xīn liáo zì shì shā ōu。
时凭静几随飞蝶,强拂危冠笑沐猴。shí píng jìng jǐ suí fēi dié,qiáng fú wēi guān xiào mù hóu。
只向公斋得嘉遁,何须远逐赤松游。zhǐ xiàng gōng zhāi dé jiā dùn,hé xū yuǎn zhú chì sōng yóu。

函谷关

张方平

沛公吊伐军戏下,百二鲁无藩楗牢。pèi gōng diào fá jūn xì xià,bǎi èr lǔ wú fān jiàn láo。
天险固非一姓有,孙谋宁在两崤高。tiān xiǎn gù fēi yī xìng yǒu,sūn móu níng zài liǎng xiáo gāo。
县崖通栈遥连蜀,绝巘横空势走褒。xiàn yá tōng zhàn yáo lián shǔ,jué yǎn héng kōng shì zǒu bāo。
几见狂图矜四塞,泥丸封处竟徒劳。jǐ jiàn kuáng tú jīn sì sāi,ní wán fēng chù jìng tú láo。

火车同郭诚思作

张方平

火车双轮驾九虬,出海直上昆仑丘。huǒ chē shuāng lún jià jiǔ qiú,chū hǎi zhí shàng kūn lún qiū。
经天三百六十度,匝日一万四千周。jīng tiān sān bǎi liù shí dù,zā rì yī wàn sì qiān zhōu。
电破重阴霹雳过,风开霁色烟云收。diàn pò zhòng yīn pī lì guò,fēng kāi jì sè yān yún shōu。
乾关坤轴极排轹,势阑却返无为洲。qián guān kūn zhóu jí pái lì,shì lán què fǎn wú wèi zhōu。

冬过豪贵故园有感

张方平

萧萧霜草晓风秋,忆是当年最胜游。xiāo xiāo shuāng cǎo xiǎo fēng qiū,yì shì dāng nián zuì shèng yóu。
车马自随寒日急,管弦肯入野云幽。chē mǎ zì suí hán rì jí,guǎn xián kěn rù yě yún yōu。
流渠水断鱼何往,高树阴疏鸟不留。liú qú shuǐ duàn yú hé wǎng,gāo shù yīn shū niǎo bù liú。
为问主人曾到否,自家池馆待谁修。wèi wèn zhǔ rén céng dào fǒu,zì jiā chí guǎn dài shuí xiū。