古诗词

读齐世家

张方平

默坐磻溪素发垂,商周于此系兴衰。mò zuò pán xī sù fā chuí,shāng zhōu yú cǐ xì xīng shuāi。
机深正似忘机者,应被沙鸥静处窥。jī shēn zhèng shì wàng jī zhě,yīng bèi shā ōu jìng chù kuī。

张方平

宋应天宋城人,字安道,号乐全居士。仁宗景祐元年举茂才异等科,复中贤良方正科。历知昆山县,通判睦州。西夏入犯,上平戎十策。历知谏院,论建甚多,主与西夏讲和。累进翰林学士,拜御史中丞,改三司使。出知数州府。英宗治平中召拜翰林学士承旨。神宗即位,拜参知政事,反对任用王安石,极论新法之害。以太子少师致仕。既告老,而论事益切,于用兵、起狱尤反复言之。卒谥文定。有《乐全集》。 张方平的作品>>

猜您喜欢

微子庙

张方平

西伯已招二大老,东邻更弃三仁人。xī bó yǐ zhāo èr dà lǎo,dōng lín gèng qì sān rén rén。
元龟遂讫商家命,白马永为周室宾。yuán guī suì qì shāng jiā mìng,bái mǎ yǒng wèi zhōu shì bīn。
抱器幸存天凤祀,丧邦都为牝鸡晨。bào qì xìng cún tiān fèng sì,sàng bāng dōu wèi pìn jī chén。
可怜长发源流远,旧国犹存庙树春。kě lián zhǎng fā yuán liú yuǎn,jiù guó yóu cún miào shù chūn。

读王朴传

张方平

世主英威动九阳,高贤事业出岩廊。shì zhǔ yīng wēi dòng jiǔ yáng,gāo xián shì yè chū yán láng。
何须梦卜疑千古,灼见云雷定四方。hé xū mèng bo yí qiān gǔ,zhuó jiàn yún léi dìng sì fāng。
小国霸图微管葛,当时人杰自萧张。xiǎo guó bà tú wēi guǎn gé,dāng shí rén jié zì xiāo zhāng。
不终制作成遗恨,律准今犹在太常。bù zhōng zhì zuò chéng yí hèn,lǜ zhǔn jīn yóu zài tài cháng。

读素书

张方平

孺子圯桥跪履年,七章德在谷城仙。rú zi yí qiáo guì lǚ nián,qī zhāng dé zài gǔ chéng xiān。
所言道德帝王事,不比盘盂长短篇。suǒ yán dào dé dì wáng shì,bù bǐ pán yú zhǎng duǎn piān。
晚欲出尘应有诀,初行遇汉岂非天。wǎn yù chū chén yīng yǒu jué,chū xíng yù hàn qǐ fēi tiān。
萧曹勋业皆劳力,宁似功成樽俎前。xiāo cáo xūn yè jiē láo lì,níng shì gōng chéng zūn zǔ qián。

过丰

张方平

刘季当年在古丰,芒砀王气已连空。liú jì dāng nián zài gǔ fēng,máng dàng wáng qì yǐ lián kōng。
天机先露由啼妪,人意冥符自董公。tiān jī xiān lù yóu tí yù,rén yì míng fú zì dǒng gōng。
历数有归徒胜负,风云相会尽英雄。lì shù yǒu guī tú shèng fù,fēng yún xiāng huì jǐn yīng xióng。
不然樊郦萧曹辈,尽老屠商掾吏中。bù rán fán lì xiāo cáo bèi,jǐn lǎo tú shāng yuàn lì zhōng。

临淄同刘仲方作

张方平

回合空山万叠苍,磻溪投钓此开疆。huí hé kōng shān wàn dié cāng,pán xī tóu diào cǐ kāi jiāng。
儒家俎豆连洙泗,战图戈鋋接楚梁。rú jiā zǔ dòu lián zhū sì,zhàn tú gē chán jiē chǔ liáng。
四岳子孙终海屿,诸田意气尽尸乡。sì yuè zi sūn zhōng hǎi yǔ,zhū tián yì qì jǐn shī xiāng。
不惟仲父能轻重,形胜由来自霸强。bù wéi zhòng fù néng qīng zhòng,xíng shèng yóu lái zì bà qiáng。

读混元经

张方平

五行生成本一气,晓此体用知命枢。wǔ xíng shēng chéng běn yī qì,xiǎo cǐ tǐ yòng zhī mìng shū。
还元当复定金锁,过宿宁更怀蘧庐。hái yuán dāng fù dìng jīn suǒ,guò sù níng gèng huái qú lú。
无质生质是丹地,有象非象真坛图。wú zhì shēng zhì shì dān dì,yǒu xiàng fēi xiàng zhēn tán tú。
此途得道亦连袂,迟晚须乘八景舆。cǐ tú dé dào yì lián mèi,chí wǎn xū chéng bā jǐng yú。

寂默通真说因戒而定云是小乘渐法然至则成大其致一也赵少师叔平览之有疑见问以此答

张方平

即定非存出入间,照而常寂所居安。jí dìng fēi cún chū rù jiān,zhào ér cháng jì suǒ jū ān。
将心起用知逾远,有眼无光见亦难。jiāng xīn qǐ yòng zhī yú yuǎn,yǒu yǎn wú guāng jiàn yì nán。
向上本来惟一路,初机聊为立三关。xiàng shàng běn lái wéi yī lù,chū jī liáo wèi lì sān guān。
莫于此地分延促,弹指时中海水乾。mò yú cǐ dì fēn yán cù,dàn zhǐ shí zhōng hǎi shuǐ qián。

读坐忘论

张方平

正一初传王远知,后来体用益精微。zhèng yī chū chuán wáng yuǎn zhī,hòu lái tǐ yòng yì jīng wēi。
惟无矜贵为真地,但涉成亏即世机。wéi wú jīn guì wèi zhēn dì,dàn shè chéng kuī jí shì jī。
松径风声犹有待,糠炉火候事终违。sōng jìng fēng shēng yóu yǒu dài,kāng lú huǒ hòu shì zhōng wéi。
便令直了九丹术,不到坐忘何处归。biàn lìng zhí le jiǔ dān shù,bù dào zuò wàng hé chù guī。

览九丹上化经寄南都王宣徽君贶

张方平

上清紫简世传稀,中有灵都妙旨微。shàng qīng zǐ jiǎn shì chuán xī,zhōng yǒu líng dōu miào zhǐ wēi。
云雾披光丹凤出,风雷接势赤龙飞。yún wù pī guāng dān fèng chū,fēng léi jiē shì chì lóng fēi。
琴心三叠胎仙舞,籥筦双迎帝子归。qín xīn sān dié tāi xiān wǔ,yuè guǎn shuāng yíng dì zi guī。
幸得九天真一诀,尘劳何事尚依依。xìng dé jiǔ tiān zhēn yī jué,chén láo hé shì shàng yī yī。

读穆天子传

张方平

八龙长鹜造昆丘,七萃前驱纵逸游。bā lóng zhǎng wù zào kūn qiū,qī cuì qián qū zòng yì yóu。
遇雪自裁黄竹唱,捧觞喜答白云讴。yù xuě zì cái huáng zhú chàng,pěng shāng xǐ dá bái yún ōu。
羽陵广奏随风逝,崦阜铭踪共日留。yǔ líng guǎng zòu suí fēng shì,yān fù míng zōng gòng rì liú。
惆怅璧台人不返,乐池遗恨素波愁。chóu chàng bì tái rén bù fǎn,lè chí yí hèn sù bō chóu。

读樊川集

张方平

不遇元和得献谟,望山东北每长嘘。bù yù yuán hé dé xiàn mó,wàng shān dōng běi měi zhǎng xū。
独赓唐律雅风后,更注孙篇俎豆馀。dú gēng táng lǜ yǎ fēng hòu,gèng zhù sūn piān zǔ dòu yú。
霅水胜游成怅望,杜川归事竟踌躇。zhà shuǐ shèng yóu chéng chàng wàng,dù chuān guī shì jìng chóu chú。
中年遽使山根折,尽写雄襟在此书。zhōng nián jù shǐ shān gēn zhé,jǐn xiě xióng jīn zài cǐ shū。

天圣中年尝有异梦熙宁癸丑退居南台聊记旧事

张方平

凌空素阁彩霞鲜,旧侣相容见九玄。líng kōng sù gé cǎi xiá xiān,jiù lǚ xiāng róng jiàn jiǔ xuán。
上下登梯一童子,逡巡离座六灵仙。shàng xià dēng tī yī tóng zi,qūn xún lí zuò liù líng xiān。
跪瞻宝案凝神久,手纳金匙受记专。guì zhān bǎo àn níng shén jiǔ,shǒu nà jīn shi shòu jì zhuān。
病卧夜长思此境,忽惊四十有三年。bìng wò yè zhǎng sī cǐ jìng,hū jīng sì shí yǒu sān nián。

被命中山以亲老不赴书怀寄集贤曾公参政赵公

张方平

野怀常逐白云飞,疏拙那能合世机。yě huái cháng zhú bái yún fēi,shū zhuō nà néng hé shì jī。
偶似曹溪一宿觉,已多蘧瑗九年非。ǒu shì cáo xī yī sù jué,yǐ duō qú yuàn jiǔ nián fēi。
略呈幻事何须了,惟愿朝恩早放归。lüè chéng huàn shì hé xū le,wéi yuàn cháo ēn zǎo fàng guī。
它日莲华峰下去,犹期话道过黄扉。tā rì lián huá fēng xià qù,yóu qī huà dào guò huáng fēi。

上三司蔡内阁

张方平

此日河南念贾生,留将名字彻丹庭。cǐ rì hé nán niàn jiǎ shēng,liú jiāng míng zì chè dān tíng。
秋声渐觉寒生树,亲老遥知独倚扃。qiū shēng jiàn jué hán shēng shù,qīn lǎo yáo zhī dú yǐ jiōng。
徒系车傍淹白昼,得离韝上必青冥。tú xì chē bàng yān bái zhòu,dé lí gōu shàng bì qīng míng。
公如未信牛间气,试掘丰城必有灵。gōng rú wèi xìn niú jiān qì,shì jué fēng chéng bì yǒu líng。

谢范天章荐应制科

张方平

初辟明堂见帝轩,此时宁得恋丘园。chū pì míng táng jiàn dì xuān,cǐ shí níng dé liàn qiū yuán。
程文懒谒春官氏,决策思干法扆尊。chéng wén lǎn yè chūn guān shì,jué cè sī gàn fǎ yǐ zūn。
千古声名传鹗表,四方豪俊望龙门。qiān gǔ shēng míng chuán è biǎo,sì fāng háo jùn wàng lóng mén。
若趋丹陛承清问,何以酬知或敢言。ruò qū dān bì chéng qīng wèn,hé yǐ chóu zhī huò gǎn yán。