古诗词

金星砚行

彭汝砺

星出云之端,石在溪之浔。xīng chū yún zhī duān,shí zài xī zhī xún。
天上地下相绝几百千万里,砚中安得有星点点明如金。tiān shàng dì xià xiāng jué jǐ bǎi qiān wàn lǐ,yàn zhōng ān dé yǒu xīng diǎn diǎn míng rú jīn。
既非瑕掩瑜,又似徽在琴。jì fēi xiá yǎn yú,yòu shì huī zài qín。
我疑星之飞流运动或不居,精采误落黟流深。wǒ yí xīng zhī fēi liú yùn dòng huò bù jū,jīng cǎi wù luò yī liú shēn。
不然神灵悯恻学士久濡滞,故借光景资清吟。bù rán shén líng mǐn cè xué shì jiǔ rú zhì,gù jiè guāng jǐng zī qīng yín。
或有感此理,杳默难推寻。huò yǒu gǎn cǐ lǐ,yǎo mò nán tuī xún。
君不见虢山之石团团有桂在中象圆月,又不见庐江之石扶疏有木相樛为寒林。jūn bù jiàn guó shān zhī shí tuán tuán yǒu guì zài zhōng xiàng yuán yuè,yòu bù jiàn lú jiāng zhī shí fú shū yǒu mù xiāng jiū wèi hán lín。
无重言,但置寒窗笔札往古研于今。wú zhòng yán,dàn zhì hán chuāng bǐ zhá wǎng gǔ yán yú jīn。
大刚无睢睢,至明无阴阴。dà gāng wú suī suī,zhì míng wú yīn yīn。
君也能如此,是真金星砚之知音。jūn yě néng rú cǐ,shì zhēn jīn xīng yàn zhī zhī yīn。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

读孟子

彭汝砺

洙泗三千弟子贤,行藏独许一颜渊。zhū sì sān qiān dì zi xián,xíng cáng dú xǔ yī yán yuān。
先生出处俱天意,无怪公孙尚间然。xiān shēng chū chù jù tiān yì,wú guài gōng sūn shàng jiān rán。

次佛印韵

彭汝砺

咫尺书从江外来,红尘心与眼俱开。zhǐ chǐ shū cóng jiāng wài lái,hóng chén xīn yǔ yǎn jù kāi。
盐官扇子真无用,漫得犀牛入手来。yán guān shàn zi zhēn wú yòng,màn dé xī niú rù shǒu lái。

次佛印韵

彭汝砺

明明佛日在颠崖,何事山岚不肯开。míng míng fú rì zài diān yá,hé shì shān lán bù kěn kāi。
诸处即无甜水草,莫牵牛下雪山来。zhū chù jí wú tián shuǐ cǎo,mò qiān niú xià xuě shān lái。

和周寺丞韵

彭汝砺

玉津亭树雪层层,故比人间分外清。yù jīn tíng shù xuě céng céng,gù bǐ rén jiān fēn wài qīng。
恰似江南春到处,梅花一片拆园英。qià shì jiāng nán chūn dào chù,méi huā yī piàn chāi yuán yīng。

再和景繁韵驰寄

彭汝砺

珠珠露缀青云叶,幕幕烟藏碧玉枝。zhū zhū lù zhuì qīng yún yè,mù mù yān cáng bì yù zhī。
频有好风惊独寐,故留明月照相思。pín yǒu hǎo fēng jīng dú mèi,gù liú míng yuè zhào xiāng sī。

赠仲至

彭汝砺

愁忧平日漫纷纷,浅俗何能补上闻。chóu yōu píng rì màn fēn fēn,qiǎn sú hé néng bǔ shàng wén。
欲乞一舟江海去,听君功业上青云。yù qǐ yī zhōu jiāng hǎi qù,tīng jūn gōng yè shàng qīng yún。

赠仲至

彭汝砺

倒囷虚廪出珠玑,万事从容指是非。dào qūn xū lǐn chū zhū jī,wàn shì cóng róng zhǐ shì fēi。
世有贾生人未识,漫闻流涕欲沾衣。shì yǒu jiǎ shēng rén wèi shí,màn wén liú tì yù zhān yī。

法轮院

彭汝砺

尘尘法法总无穷,宛转回环路路通。chén chén fǎ fǎ zǒng wú qióng,wǎn zhuǎn huí huán lù lù tōng。
亿万恒河沙世界,会知都在一轮中。yì wàn héng hé shā shì jiè,huì zhī dōu zài yī lún zhōng。

和粹老云居之句

彭汝砺

重阳不醉篱边菊,故老匡庐访远公。zhòng yáng bù zuì lí biān jú,gù lǎo kuāng lú fǎng yuǎn gōng。
信笔更题诗满叶,总随流水出云中。xìn bǐ gèng tí shī mǎn yè,zǒng suí liú shuǐ chū yún zhōng。

和粹老云居之句

彭汝砺

海上句丽百衲衣,天南身毒一筇枝。hǎi shàng jù lì bǎi nà yī,tiān nán shēn dú yī qióng zhī。
卧龙独乐愁为雨,今问庞公过在谁。wò lóng dú lè chóu wèi yǔ,jīn wèn páng gōng guò zài shuí。

和粹老云居之句

彭汝砺

颠倒纵横如彼何,清词丽句不妨多。diān dào zòng héng rú bǐ hé,qīng cí lì jù bù fáng duō。
维摩亦漫称居士,木榻堪怜似老婆。wéi mó yì màn chēng jū shì,mù tà kān lián shì lǎo pó。

和粹老云居之句

彭汝砺

云中笑语觉风生,摩诘今时令独行。yún zhōng xiào yǔ jué fēng shēng,mó jí jīn shí lìng dú xíng。
摇首谁能拜弥勒,皱眉却合怕渊明。yáo shǒu shuí néng bài mí lēi,zhòu méi què hé pà yuān míng。

和瑛师

彭汝砺

山花时复对行舟,想笑行人易白头。shān huā shí fù duì xíng zhōu,xiǎng xiào xíng rén yì bái tóu。
流水尽窥春燕舞,近山晴见暮云收。liú shuǐ jǐn kuī chūn yàn wǔ,jìn shān qíng jiàn mù yún shōu。

和瑛师

彭汝砺

篇章近日更腾掀,字字含容八万门。piān zhāng jìn rì gèng téng xiān,zì zì hán róng bā wàn mén。
临水可怜人则远,浮云澄淡月黄昏。lín shuǐ kě lián rén zé yuǎn,fú yún chéng dàn yuè huáng hūn。

和瑛师

彭汝砺

江城双鲤得诗筒,应念劳劳梦幻中。jiāng chéng shuāng lǐ dé shī tǒng,yīng niàn láo láo mèng huàn zhōng。
雷电自知生有限,波澜还悟物无穷。léi diàn zì zhī shēng yǒu xiàn,bō lán hái wù wù wú qióng。