古诗词

韩氏周宣王时为侯尝入觐而归显父饯之尹吉甫作诵今司空康国公既老元祐丁卯朝京师戊辰春还许天子赐燕某赋是诗

彭汝砺

在昔韩侯,受命有周。zài xī hán hóu,shòu mìng yǒu zhōu。
绍嗣禹功,以续祖考。shào sì yǔ gōng,yǐ xù zǔ kǎo。
韩侯入觐,玄衮介圭,有淑其旆。hán hóu rù jìn,xuán gǔn jiè guī,yǒu shū qí pèi。
韩侯归止,显父是饯。hán hóu guī zhǐ,xiǎn fù shì jiàn。
笾豆有践,奏鼓衎衎。biān dòu yǒu jiàn,zòu gǔ kàn kàn。
韩侯燕喜,既多受祉。hán hóu yàn xǐ,jì duō shòu zhǐ。
施于子孙,为宋柄臣。shī yú zi sūn,wèi sòng bǐng chén。
有子且贤,长则上公。yǒu zi qiě xián,zhǎng zé shàng gōng。
亦似前人,有赫厥庸。yì shì qián rén,yǒu hè jué yōng。
公老许田,载见式时。gōng lǎo xǔ tián,zài jiàn shì shí。
朝有大疑,公为蓍龟。cháo yǒu dà yí,gōng wèi shī guī。
公去不留,天子是思。gōng qù bù liú,tiān zi shì sī。
薄言维之,旟旐有辉。báo yán wéi zhī,yú zhào yǒu huī。
都人咸喜,祝之千岁。dōu rén xián xǐ,zhù zhī qiān suì。
国有元老,邦家是赖。guó yǒu yuán lǎo,bāng jiā shì lài。
康公之德,寅亮孔硕。kāng gōng zhī dé,yín liàng kǒng shuò。
利泽在民,功在社稷。lì zé zài mín,gōng zài shè jì。
孰能诗之,以继韩奕。shú néng shī zhī,yǐ jì hán yì。
诞发其声,施于罔极。dàn fā qí shēng,shī yú wǎng jí。

彭汝砺

宋饶州鄱阳人,字器资。英宗治平二年进士第一。历任幕职官。所著《诗义》为王安石见重,补国子直讲。为监察御史里行,陈时政十事。论不当以宦者主兵。历江西转运判官、京西提点刑狱。哲宗元祐为中书舍人。反对以“车盖亭诗案”穷治蔡确,落职知徐州。哲宗亲政,权吏部尚书。后知江州。有《鄱阳集》等。 彭汝砺的作品>>

猜您喜欢

将归寄润

彭汝砺

纷纷穷绪不能禁,一缕俄惊百万寻。fēn fēn qióng xù bù néng jìn,yī lǚ é jīng bǎi wàn xún。
风月正牵相望眼,山川难系欲归心。fēng yuè zhèng qiān xiāng wàng yǎn,shān chuān nán xì yù guī xīn。
萧条又作新秋意,牢落谁同永夜吟。xiāo tiáo yòu zuò xīn qiū yì,láo luò shuí tóng yǒng yè yín。
车马鼎来吾即起,梦魂先傍竹亭阴。chē mǎ dǐng lái wú jí qǐ,mèng hún xiān bàng zhú tíng yīn。

奉别张伯逢先生

彭汝砺

强鞭驽蹇逐尘踪,百驾方成跬步功。qiáng biān nú jiǎn zhú chén zōng,bǎi jià fāng chéng kuǐ bù gōng。
天地有心成草木,蚊蝇无力负衡嵩。tiān dì yǒu xīn chéng cǎo mù,wén yíng wú lì fù héng sōng。
纷然又见瓜期及,晚矣犹思吾道东。fēn rán yòu jiàn guā qī jí,wǎn yǐ yóu sī wú dào dōng。
一寸古心长自歉,依依馀恨满西风。yī cùn gǔ xīn zhǎng zì qiàn,yī yī yú hèn mǎn xī fēng。

断编

彭汝砺

断编尘简即吾师,万里徘徊得路迟。duàn biān chén jiǎn jí wú shī,wàn lǐ pái huái dé lù chí。
览照忽惊颜色古,临空叹息羽毛衰。lǎn zhào hū jīng yán sè gǔ,lín kōng tàn xī yǔ máo shuāi。
迂愚未尽田瞿学,庸贱空收鲍叔知。yū yú wèi jǐn tián qú xué,yōng jiàn kōng shōu bào shū zhī。
安有微波增海曲,愿因穷腊看松枝。ān yǒu wēi bō zēng hǎi qū,yuàn yīn qióng là kàn sōng zhī。

高议

彭汝砺

高议轩昂破丽淫,清风遗散落尘襟。gāo yì xuān áng pò lì yín,qīng fēng yí sàn luò chén jīn。
倚山渐识浮云意,临水方思太古音。yǐ shān jiàn shí fú yún yì,lín shuǐ fāng sī tài gǔ yīn。
无状欲随仁义老,未完犹怯是非侵。wú zhuàng yù suí rén yì lǎo,wèi wán yóu qiè shì fēi qīn。
西归须念津涂惑,愿丐中庸镂腹心。xī guī xū niàn jīn tú huò,yuàn gài zhōng yōng lòu fù xīn。

牢落

彭汝砺

牢落归来水一隅,卧思天阙自烦纡。láo luò guī lái shuǐ yī yú,wò sī tiān quē zì fán yū。
只知今夕又明日,不觉少年成壮夫。zhǐ zhī jīn xī yòu míng rì,bù jué shǎo nián chéng zhuàng fū。
祸去不虞堪太息,势临无备独长吁。huò qù bù yú kān tài xī,shì lín wú bèi dú zhǎng xū。
忧时未有如君老,愿听丹囊上禁涂。yōu shí wèi yǒu rú jūn lǎo,yuàn tīng dān náng shàng jìn tú。

王太博自浮梁移蒙州作送之

彭汝砺

平时沉伏草莱间,见说昌江治政贤。píng shí chén fú cǎo lái jiān,jiàn shuō chāng jiāng zhì zhèng xián。
爱浃羽毛人自畏,诗成金玉俗争传。ài jiā yǔ máo rén zì wèi,shī chéng jīn yù sú zhēng chuán。
一麾出守今行矣,万室倾思正惨然。yī huī chū shǒu jīn xíng yǐ,wàn shì qīng sī zhèng cǎn rán。
只恐又膺明诏去,蒙山无计重留连。zhǐ kǒng yòu yīng míng zhào qù,méng shān wú jì zhòng liú lián。

送周掾赴阙

彭汝砺

白驹一掷起尘埃,紫凤高鶱出草莱。bái jū yī zhì qǐ chén āi,zǐ fèng gāo xiān chū cǎo lái。
盛德日随流水远,清声时逐好风来。shèng dé rì suí liú shuǐ yuǎn,qīng shēng shí zhú hǎo fēng lái。
百年正属文明际,万事犹须干济才。bǎi nián zhèng shǔ wén míng jì,wàn shì yóu xū gàn jì cái。
荐牍几多闻九极,宠章何日下三台。jiàn dú jǐ duō wén jiǔ jí,chǒng zhāng hé rì xià sān tái。

送子文赴阙

彭汝砺

槿花时态甘相失,金玉交情喜独亲。jǐn huā shí tài gān xiāng shī,jīn yù jiāo qíng xǐ dú qīn。
慷慨有心探虎穴,邅回无计附龙鳞。kāng kǎi yǒu xīn tàn hǔ xué,zhān huí wú jì fù lóng lín。
君方奋翼青冥上,我即潜舟寂寞滨。jūn fāng fèn yì qīng míng shàng,wǒ jí qián zhōu jì mò bīn。
从事功名有馀力,勉为书寄考槃人。cóng shì gōng míng yǒu yú lì,miǎn wèi shū jì kǎo pán rén。

寄润之弟兼附呈伯兄

彭汝砺

一棹孤舟接杳冥,无聊长恨别离轻。yī zhào gū zhōu jiē yǎo míng,wú liáo zhǎng hèn bié lí qīng。
利名汩汩乱人意,南北悠悠分我情。lì míng gǔ gǔ luàn rén yì,nán běi yōu yōu fēn wǒ qíng。
风触鹡鸰寒影散,日蒙棠棣绿阴成。fēng chù jí líng hán yǐng sàn,rì méng táng dì lǜ yīn chéng。
莫令泽国频回首,时倩江鳞寄一声。mò lìng zé guó pín huí shǒu,shí qiàn jiāng lín jì yī shēng。

寄润之弟兼附呈伯兄

彭汝砺

江外如今独转蓬,思君不敢望飞鸿。jiāng wài rú jīn dú zhuǎn péng,sī jūn bù gǎn wàng fēi hóng。
寸心引逐征云北,孤梦争先落叶东。cùn xīn yǐn zhú zhēng yún běi,gū mèng zhēng xiān luò yè dōng。
卧病此时千里隔,微吟何日一樽同。wò bìng cǐ shí qiān lǐ gé,wēi yín hé rì yī zūn tóng。
却嗟逐客为羁客,还见春风换朔风。què jiē zhú kè wèi jī kè,hái jiàn chūn fēng huàn shuò fēng。

寄润之弟兼附呈伯兄

彭汝砺

风规落落已非俗,气宇堂堂知有才。fēng guī luò luò yǐ fēi sú,qì yǔ táng táng zhī yǒu cái。
安得骅骝归道路,不甘楩梓滞蒿莱。ān dé huá liú guī dào lù,bù gān pián zǐ zhì hāo lái。
青阳路径新萌柳,白雪林亭欲放梅。qīng yáng lù jìng xīn méng liǔ,bái xuě lín tíng yù fàng méi。
愿逐羽翰归故国,相从歌酒趁春来。yuàn zhú yǔ hàn guī gù guó,xiāng cóng gē jiǔ chèn chūn lái。

东流道遇伯兄西归寄二篇其一

彭汝砺

君栖京国我天涯,病眼相望泪满衣。jūn qī jīng guó wǒ tiān yá,bìng yǎn xiāng wàng lèi mǎn yī。
邂逅得为千里会,仓皇不及一言归。xiè hòu dé wèi qiān lǐ huì,cāng huáng bù jí yī yán guī。
穷通固属时之遇,取舍犹惭议者非。qióng tōng gù shǔ shí zhī yù,qǔ shě yóu cán yì zhě fēi。
未得宠光荣里落,久行犹足慰庭闱。wèi dé chǒng guāng róng lǐ luò,jiǔ xíng yóu zú wèi tíng wéi。

喜文渊登第因寄二篇

彭汝砺

春风吹诏落天涯,喜听君荣及盛时。chūn fēng chuī zhào luò tiān yá,xǐ tīng jūn róng jí shèng shí。
桂籍功名知自取,云台事业旧相期。guì jí gōng míng zhī zì qǔ,yún tái shì yè jiù xiāng qī。
骐驎有力争千里,燕雀无才寄一枝。qí lín yǒu lì zhēng qiān lǐ,yàn què wú cái jì yī zhī。
士稚果能先越石,苏秦应欲愤张仪。shì zhì guǒ néng xiān yuè shí,sū qín yīng yù fèn zhāng yí。

喜文渊登第因寄二篇

彭汝砺

十年共力诗书学,万里相期将相科。shí nián gòng lì shī shū xué,wàn lǐ xiāng qī jiāng xiāng kē。
白屋自知难掩抑,青山聊得慰蹉跎。bái wū zì zhī nán yǎn yì,qīng shān liáo dé wèi cuō tuó。
宠荣未有如君早,衰病争加若我何。chǒng róng wèi yǒu rú jūn zǎo,shuāi bìng zhēng jiā ruò wǒ hé。
灯下无人知此意,独鸣寒剑一悲歌。dēng xià wú rén zhī cǐ yì,dú míng hán jiàn yī bēi gē。

喜择之子文至桐江次伯兄韵

彭汝砺

病夫憔悴浙江边,谁恻穷途旧橐单。bìng fū qiáo cuì zhè jiāng biān,shuí cè qióng tú jiù tuó dān。
尺素不闻倾塞雁,扁舟未至望沙滩。chǐ sù bù wén qīng sāi yàn,biǎn zhōu wèi zhì wàng shā tān。
羁栖久客情无赖,邂逅相逢意倍欢。jī qī jiǔ kè qíng wú lài,xiè hòu xiāng féng yì bèi huān。
幽夜冥冥思取火,与君同取白榆钻。yōu yè míng míng sī qǔ huǒ,yǔ jūn tóng qǔ bái yú zuān。