古诗词

和程机宜见贻

曹勋

仆昔困犯难,戎陆日所虞。pū xī kùn fàn nán,róng lù rì suǒ yú。
何能守一经,且话雄千夫。hé néng shǒu yī jīng,qiě huà xióng qiān fū。
识公好兄弟,宛同周司徒。shí gōng hǎo xiōng dì,wǎn tóng zhōu sī tú。
爽彻绝俗姿,秀发连璧躯。shuǎng chè jué sú zī,xiù fā lián bì qū。
骎骎驾文圃,吐论清而腴。qīn qīn jià wén pǔ,tǔ lùn qīng ér yú。
伊流如学源,一洗众病肤。yī liú rú xué yuán,yī xǐ zhòng bìng fū。
韶音沿沂说,举世必所无。sháo yīn yán yí shuō,jǔ shì bì suǒ wú。
公家徐起之,力因拯其模。gōng jiā xú qǐ zhī,lì yīn zhěng qí mó。
诸儒步武役,反若辕下驹。zhū rú bù wǔ yì,fǎn ruò yuán xià jū。
方知钜鹿功,列国宜凫趋。fāng zhī jù lù gōng,liè guó yí fú qū。
念兹风尘际,再得如玄珠。niàn zī fēng chén jì,zài dé rú xuán zhū。
流光澈太清,欲飞月下乌。liú guāng chè tài qīng,yù fēi yuè xià wū。
酿为五字句,妙语兼良图。niàng wèi wǔ zì jù,miào yǔ jiān liáng tú。
愧此溢美多,通甚非康衢。kuì cǐ yì měi duō,tōng shén fēi kāng qú。
新凉到棐几,翠竹环茅庐。xīn liáng dào fěi jǐ,cuì zhú huán máo lú。
更当对论文,莫问金仆姑。gèng dāng duì lùn wén,mò wèn jīn pū gū。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

孙倅书尾附二诗

曹勋

已作惊禽不择柯,异乡那复困风波。yǐ zuò jīng qín bù zé kē,yì xiāng nà fù kùn fēng bō。
别来莫讶书悽恻,忧患艰难我最多。bié lái mò yà shū qī cè,yōu huàn jiān nán wǒ zuì duō。

孙倅书尾附二诗

曹勋

南徐作别抵闽乡,三见春风换众芳。nán xú zuò bié dǐ mǐn xiāng,sān jiàn chūn fēng huàn zhòng fāng。
若对旧游知识问,为言羁旅鬓成霜。ruò duì jiù yóu zhī shí wèn,wèi yán jī lǚ bìn chéng shuāng。

小诗遗人谒邑令

曹勋

林生牢落叹萍蓬,词采飘飘甑屡空。lín shēng láo luò tàn píng péng,cí cǎi piāo piāo zèng lǚ kōng。
闻道河阳花满县,欲从大手借春风。wén dào hé yáng huā mǎn xiàn,yù cóng dà shǒu jiè chūn fēng。

书王应夫题记后

曹勋

每逢佳处见新诗,语妙春红绕万枝。měi féng jiā chù jiàn xīn shī,yǔ miào chūn hóng rào wàn zhī。
我亦欲寻潮揭去,拟求握手话风期。wǒ yì yù xún cháo jiē qù,nǐ qiú wò shǒu huà fēng qī。

南园有怀

曹勋

江上春阴一棹闲,湿云遮袖有无间。jiāng shàng chūn yīn yī zhào xián,shī yún zhē xiù yǒu wú jiān。
轻莎细雨未归得,且看重重叠叠山。qīng shā xì yǔ wèi guī dé,qiě kàn zhòng zhòng dié dié shān。

即事

曹勋

残冬梅玉已全开,明日新阳应候来。cán dōng méi yù yǐ quán kāi,míng rì xīn yáng yīng hòu lái。
但喜痴儿欣节物,又闻残酒滴炉灰。dàn xǐ chī ér xīn jié wù,yòu wén cán jiǔ dī lú huī。

和双溪三首

曹勋

从来野性自由身,正欲山行不乱群。cóng lái yě xìng zì yóu shēn,zhèng yù shān xíng bù luàn qún。
小筑与君今不远,松萝只隔一山云。xiǎo zhù yǔ jūn jīn bù yuǎn,sōng luó zhǐ gé yī shān yún。

和双溪三首

曹勋

戢戢青林万箨龙,满提烦贶嗫嚅翁。jí jí qīng lín wàn tuò lóng,mǎn tí fán kuàng niè rú wēng。
只宜放出长梢去,抹月披云紫翠中。zhǐ yí fàng chū zhǎng shāo qù,mǒ yuè pī yún zǐ cuì zhōng。

和双溪三首

曹勋

欲往双溪积有年,病身须是履晴川。yù wǎng shuāng xī jī yǒu nián,bìng shēn xū shì lǚ qíng chuān。
梅霏正作侵衣冷,馀暖犹思粪火边。méi fēi zhèng zuò qīn yī lěng,yú nuǎn yóu sī fèn huǒ biān。

谢双溪见招

曹勋

入夏山中乐有馀,梅风淡淡雨疏疏。rù xià shān zhōng lè yǒu yú,méi fēng dàn dàn yǔ shū shū。
尘劳久欲双溪去,正类饥鹰待一呼。chén láo jiǔ yù shuāng xī qù,zhèng lèi jī yīng dài yī hū。

谢崇上人惠新茶

曹勋

春入闽溪草木香,灵芽一夕一丝长。chūn rù mǐn xī cǎo mù xiāng,líng yá yī xī yī sī zhǎng。
上人自是春风手,分与闲人齿颊芳。shàng rén zì shì chūn fēng shǒu,fēn yǔ xián rén chǐ jiá fāng。

夏日偶成六首

曹勋

梅溽霏微昼景长,竹吹清润着衣裳。méi rù fēi wēi zhòu jǐng zhǎng,zhú chuī qīng rùn zhe yī shang。
未妨燕坐连宵雨,且对澄心一炷香。wèi fáng yàn zuò lián xiāo yǔ,qiě duì chéng xīn yī zhù xiāng。

夏日偶成六首

曹勋

且欣久雨得新晴,水面荷香入座清。qiě xīn jiǔ yǔ dé xīn qíng,shuǐ miàn hé xiāng rù zuò qīng。
尽日水塘无一事,夏莺恰恰啭新声。jǐn rì shuǐ táng wú yī shì,xià yīng qià qià zhuàn xīn shēng。

夏日偶成六首

曹勋

田田秧稻半青黄,比屋人家煮茧香。tián tián yāng dào bàn qīng huáng,bǐ wū rén jiā zhǔ jiǎn xiāng。
新绿侵人襟袖爽,满川烟水助清凉。xīn lǜ qīn rén jīn xiù shuǎng,mǎn chuān yān shuǐ zhù qīng liáng。

夏日偶成六首

曹勋

雨湿云容廓太清,池边向晚喜闲行。yǔ shī yún róng kuò tài qīng,chí biān xiàng wǎn xǐ xián xíng。
回溪曲港烟波绿,已有荷花照眼明。huí xī qū gǎng yān bō lǜ,yǐ yǒu hé huā zhào yǎn míng。