古诗词

感齿发之衰作诗自解

曹勋

我生饱艰苦,初年心已衰。wǒ shēng bǎo jiān kǔ,chū nián xīn yǐ shuāi。
况今七十化,形惫聊支持。kuàng jīn qī shí huà,xíng bèi liáo zhī chí。
头童渐不束,齿败馀墙围。tóu tóng jiàn bù shù,chǐ bài yú qiáng wéi。
发落尚尔尔,齿豁良依依。fā luò shàng ěr ěr,chǐ huō liáng yī yī。
鱼蟹强剥啄,梨栗亦空施。yú xiè qiáng bō zhuó,lí lì yì kōng shī。
岂惟意倦怠,咀啮徒攒眉。qǐ wéi yì juàn dài,jǔ niè tú zǎn méi。
老妻谙其苦,饭颗必若糜。lǎo qī ān qí kǔ,fàn kē bì ruò mí。
佐以推饭物,批抹烦刀挥。zuǒ yǐ tuī fàn wù,pī mǒ fán dāo huī。
不知更十年,此身何可支。bù zhī gèng shí nián,cǐ shēn hé kě zhī。
昔闻张苍老,相国力乃疲。xī wén zhāng cāng lǎo,xiāng guó lì nǎi pí。
金盘厌羔腻,玉乳环蛾眉。jīn pán yàn gāo nì,yù rǔ huán é méi。
至真瀹元精,芳润充丰肌。zhì zhēn yuè yuán jīng,fāng rùn chōng fēng jī。
闲出天下论,用为汉室奇。xián chū tiān xià lùn,yòng wèi hàn shì qí。
我今何有哉,丰悴理所宜。wǒ jīn hé yǒu zāi,fēng cuì lǐ suǒ yí。
不然举此志,中有浩气怡。bù rán jǔ cǐ zhì,zhōng yǒu hào qì yí。
外形以为得,彼美当虚辞。wài xíng yǐ wèi dé,bǐ měi dāng xū cí。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

空城雀二首

曹勋

去年已生子,今年复生孙。qù nián yǐ shēng zi,jīn nián fù shēng sūn。
主人既昏乱,国破家亦焚。zhǔ rén jì hūn luàn,guó pò jiā yì fén。
宫馆变禾黍,万人无一存。gōng guǎn biàn hé shǔ,wàn rén wú yī cún。
朝伏蓬蒿下,暮宿荆莽间。cháo fú péng hāo xià,mù sù jīng mǎng jiān。
岂不念俦侣,岂不怀玉山。qǐ bù niàn chóu lǚ,qǐ bù huái yù shān。
俦侣高飞毙缯缴,玉山迢递多鹰鹯。chóu lǚ gāo fēi bì zēng jiǎo,yù shān tiáo dì duō yīng zhān。
又不见咸阳三月火不灭,吴宫万户飞灰烟。yòu bù jiàn xián yáng sān yuè huǒ bù miè,wú gōng wàn hù fēi huī yān。
春鸿社燕尚烧死,况复黄口乏修翰。chūn hóng shè yàn shàng shāo sǐ,kuàng fù huáng kǒu fá xiū hàn。
喜无挟弹儿,空城姑所安。xǐ wú xié dàn ér,kōng chéng gū suǒ ān。

空城雀二首

曹勋

寂寂空城雀,日暮寒且饥。jì jì kōng chéng què,rì mù hán qiě jī。
鼯鼠啼林端,豺虎夹路垂。wú shǔ tí lín duān,chái hǔ jiā lù chuí。
蒿间黄雀语黄口,吞声切莫图高栖。hāo jiān huáng què yǔ huáng kǒu,tūn shēng qiè mò tú gāo qī。
汝不见当年连云宫馆散烟燎,歌台夹室今狐狸。rǔ bù jiàn dāng nián lián yún gōng guǎn sàn yān liáo,gē tái jiā shì jīn hú lí。
糟丘成粪壤,藜藿生酒池。zāo qiū chéng fèn rǎng,lí huò shēng jiǔ chí。
昔人自是不复改,今人始觉前人非。xī rén zì shì bù fù gǎi,jīn rén shǐ jué qián rén fēi。
今人昔人未为远,更望谁家门户归。jīn rén xī rén wèi wèi yuǎn,gèng wàng shuí jiā mén hù guī。

战城南

曹勋

胡骑方侵掠,临淮厉虎兵。hú qí fāng qīn lüè,lín huái lì hǔ bīng。
三麾俱至地,一战破思明。sān huī jù zhì dì,yī zhàn pò sī míng。
令下秋霜肃,威行草木惊。lìng xià qiū shuāng sù,wēi xíng cǎo mù jīng。
岂但全孤垒,能令复旧京。qǐ dàn quán gū lěi,néng lìng fù jiù jīng。
吾君方用武,宵旰念仪刑。wú jūn fāng yòng wǔ,xiāo gàn niàn yí xíng。

梅花落

曹勋

殖虽无远近,开独占三冬。zhí suī wú yuǎn jìn,kāi dú zhàn sān dōng。
怨入胡笳切,香凝素脸秾。yuàn rù hú jiā qiè,xiāng níng sù liǎn nóng。
有子调金鼎,遗根益县封。yǒu zi diào jīn dǐng,yí gēn yì xiàn fēng。
佳人初睡起,留取照芳容。jiā rén chū shuì qǐ,liú qǔ zhào fāng róng。

关山月

曹勋

关山月,关山月。guān shān yuè,guān shān yuè。
分影送征人,寒光射矛戟。fēn yǐng sòng zhēng rén,hán guāng shè máo jǐ。
胡笳声断塞鸿惊,征人泪下思乡国。hú jiā shēng duàn sāi hóng jīng,zhēng rén lèi xià sī xiāng guó。

戏妙德二偈

曹勋

万行不修无事也,随缘放旷任逍遥。wàn xíng bù xiū wú shì yě,suí yuán fàng kuàng rèn xiāo yáo。
昨夜人言风雨急,窗间只道海门潮。zuó yè rén yán fēng yǔ jí,chuāng jiān zhǐ dào hǎi mén cháo。

戏妙德二偈

曹勋

稳得身心常坦坦,此事从来高着眼。wěn dé shēn xīn cháng tǎn tǎn,cǐ shì cóng lái gāo zhe yǎn。
山河大地遍游行,只是雨下不借伞。shān hé dà dì biàn yóu xíng,zhǐ shì yǔ xià bù jiè sǎn。
1312«82838485868788