古诗词

被花恼·题吴湖帆所藏薛素素、马湘兰兰花合卷,用宋杨守斋韵

叶恭绰

湘皋小劫冷骚魂,冷落楚江清晓。xiāng gāo xiǎo jié lěng sāo hún,lěng luò chǔ jiāng qīng xiǎo。
侠骨红妆并时少。xiá gǔ hóng zhuāng bìng shí shǎo。
畹芳霜黯,涛笺露浥,绮梦应新觉。wǎn fāng shuāng àn,tāo jiān lù yì,qǐ mèng yīng xīn jué。
■尺素,写孤怀,镜花幻影成双照。chǐ sù,xiě gū huái,jìng huā huàn yǐng chéng shuāng zhào。
唤起卷中人,空谷遐心动香草。huàn qǐ juǎn zhōng rén,kōng gǔ xiá xīn dòng xiāng cǎo。
听鹂逸韵,走马豪情,余事偏精到。tīng lí yì yùn,zǒu mǎ háo qíng,yú shì piān jīng dào。
甚萧条、异代不同时,尽一例、闲愁为公恼。shén xiāo tiáo yì dài bù tóng shí,jǐn yī lì xián chóu wèi gōng nǎo。
顾笔底,满幅烟痕秋欲老。gù bǐ dǐ,mǎn fú yān hén qiū yù lǎo。
猜您喜欢

清平乐·遐忆

叶恭绰

璇宫梦远。xuán gōng mèng yuǎn。
独夜余肠断。dú yè yú cháng duàn。
望极飙轮千万转。wàng jí biāo lún qiān wàn zhuǎn。
愧逊淮南鸡犬。kuì xùn huái nán jī quǎn。
剧怜残照疏林。jù lián cán zhào shū lín。
东风碾尽琴心。dōng fēng niǎn jǐn qín xīn。
谁分来鸿去燕,都成填海冤禽。shuí fēn lái hóng qù yàn,dōu chéng tián hǎi yuān qín。

鹧鸪天·民国二十四五年,余屡游沧浪亭,极赏结草庵巨栝,曾有诗咏之。书院红梅一株,色夺朱砂,亦罕见物。兵后蒋吟秋来告二物均无恙。余乃约蒋合绘苍栝红梅图,留苏州图书馆中,以存故事,并题此词

叶恭绰

步屧随风欲放颠。bù xiè suí fēng yù fàng diān。
沧浪一曲共延缘。cāng làng yī qū gòng yán yuán。
梅新浥露宜临水,栝老禁霜莫问年。méi xīn yì lù yí lín shuǐ,guā lǎo jìn shuāng mò wèn nián。
凭画笔,写情筌。píng huà bǐ,xiě qíng quán。
鬓丝禅榻费茶烟。bìn sī chán tà fèi chá yān。
重来怕只南园树,能说当时已惘然。zhòng lái pà zhǐ nán yuán shù,néng shuō dāng shí yǐ wǎng rán。

六州歌头·居庸长城

叶恭绰

神州极目,今古几长城。shén zhōu jí mù,jīn gǔ jǐ zhǎng chéng。
居庸塞,联榆蓟,卫燕京,控龙庭。jū yōng sāi,lián yú jì,wèi yàn jīng,kòng lóng tíng。
恃作华夷限,巢蜂蝶,穴狐兔,容蛇豕,争蛮触,混膻腥。shì zuò huá yí xiàn,cháo fēng dié,xué hú tù,róng shé shǐ,zhēng mán chù,hùn shān xīng。
锁阴重溟。suǒ yīn zhòng míng。
洞启百年史,国耻充盈。dòng qǐ bǎi nián shǐ,guó chǐ chōng yíng。
更蓬莱左股,历劫剩枯枰。gèng péng lái zuǒ gǔ,lì jié shèng kū píng。
万里回萦。wàn lǐ huí yíng。
竟何成。jìng hé chéng。
况烟熛怒,飙轮迅,艨艟巨,幡旗精。kuàng yān biāo nù,biāo lún xùn,méng chōng jù,fān qí jīng。
高空制,后方战,合纵争,百欺凌。gāo kōng zhì,hòu fāng zhàn,hé zòng zhēng,bǎi qī líng。
人类浑奚罪,相奔迸。rén lèi hún xī zuì,xiāng bēn bèng。
赴秦坑,山河险,坛坫约,总难凭。fù qín kēng,shān hé xiǎn,tán diàn yuē,zǒng nán píng。
何日町畦,尽泯兵革息,长庆由庚。hé rì tīng qí,jǐn mǐn bīng gé xī,zhǎng qìng yóu gēng。
尽边城戍垒,开辟付农耕。jǐn biān chéng shù lěi,kāi pì fù nóng gēng。
春满藩屏。chūn mǎn fān píng。

鹧鸪天·答寂园见赠之作

叶恭绰

扑面人间滟滪堆。pū miàn rén jiān yàn yù duī。
狂澜争信手能回。kuáng lán zhēng xìn shǒu néng huí。
愁多更结千丝网,泪尽还余一寸灰。chóu duō gèng jié qiān sī wǎng,lèi jǐn hái yú yī cùn huī。
看落照,掩空斋。kàn luò zhào,yǎn kōng zhāi。
颓流甚地足潆洄。tuí liú shén dì zú yíng huí。
橘中藕孔原儿戏,谁许孤鸿独往来。jú zhōng ǒu kǒng yuán ér xì,shuí xǔ gū hóng dú wǎng lái。

琐窗寒

叶恭绰

倦雁呼群,鸣蛩唤夕,尚淹残暑。juàn yàn hū qún,míng qióng huàn xī,shàng yān cán shǔ。
文园病久,暗怯茂陵秋雨。wén yuán bìng jiǔ,àn qiè mào líng qiū yǔ。
甚遥空、乱云四垂,登楼一望犹吾土。shén yáo kōng luàn yún sì chuí,dēng lóu yī wàng yóu wú tǔ。
且寄怀物外,东皋闲话,洞天挥麈。qiě jì huái wù wài,dōng gāo xián huà,dòng tiān huī zhǔ。
延伫。yán zhù。
忘宾主。wàng bīn zhǔ。
喜白雪阳春,渐多新侣。xǐ bái xuě yáng chūn,jiàn duō xīn lǚ。
华年似水,莫道当时弦柱。huá nián shì shuǐ,mò dào dāng shí xián zhù。
尽匆匆、教唱渭城,断肠漫惜歌者苦。jǐn cōng cōng jiào chàng wèi chéng,duàn cháng màn xī gē zhě kǔ。
料关情、叶底吟蝉,送客杨枝舞。liào guān qíng yè dǐ yín chán,sòng kè yáng zhī wǔ。

苏州杂咏

叶恭绰

景色琴川一溯回,虞山岚翠镜中开。jǐng sè qín chuān yī sù huí,yú shān lán cuì jìng zhōng kāi。
寻常三宿能生恋,况复清风满石梅。xún cháng sān sù néng shēng liàn,kuàng fù qīng fēng mǎn shí méi。
141«45678910