古诗词

施磨衲与惠因长老

曹勋

三韩山川悉汉地,其中佛法亦复然。sān hán shān chuān xī hàn dì,qí zhōng fú fǎ yì fù rán。
王子义天不思议,剪除须发作佛事。wáng zi yì tiān bù sī yì,jiǎn chú xū fā zuò fú shì。
东渡参问三乘法,无为分与最上乘。dōng dù cān wèn sān chéng fǎ,wú wèi fēn yǔ zuì shàng chéng。
喜抱方袍入净人,有僧恭敬能摄受。xǐ bào fāng páo rù jìng rén,yǒu sēng gōng jìng néng shè shòu。
宝华粲缛并文绮,金针细衲成帖相。bǎo huá càn rù bìng wén qǐ,jīn zhēn xì nà chéng tiē xiāng。
衣裓一一如来法,一一针孔藏妙用。yī gé yī yī rú lái fǎ,yī yī zhēn kǒng cáng miào yòng。
经历百千无退转,佛光律仪不曾失。jīng lì bǎi qiān wú tuì zhuǎn,fú guāng lǜ yí bù céng shī。
我以至宝易得之,每善护持神通藏。wǒ yǐ zhì bǎo yì dé zhī,měi shàn hù chí shén tōng cáng。
是故回施惠因老,愿以此衣覆法身。shì gù huí shī huì yīn lǎo,yuàn yǐ cǐ yī fù fǎ shēn。
天风海涛助潮音,普闻四众及一切。tiān fēng hǎi tāo zhù cháo yīn,pǔ wén sì zhòng jí yī qiè。
常如此袍无断灭,惠因法施亦无穷。cháng rú cǐ páo wú duàn miè,huì yīn fǎ shī yì wú qióng。
楖栗横拈师子床,法法流通并东海。zhì lì héng niān shī zi chuáng,fǎ fǎ liú tōng bìng dōng hǎi。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

汉宫词三首

曹勋

费尽千金写玉容,冀承恩幸宠深宫。fèi jǐn qiān jīn xiě yù róng,jì chéng ēn xìng chǒng shēn gōng。
妾心未改君心改,不及夭桃媚晓风。qiè xīn wèi gǎi jūn xīn gǎi,bù jí yāo táo mèi xiǎo fēng。

春江花月词

曹勋

群芳珠箔映青楼,楼上珠帘卷玉钩。qún fāng zhū bó yìng qīng lóu,lóu shàng zhū lián juǎn yù gōu。
十二香衢遍罗绮,青楼和月为君愁。shí èr xiāng qú biàn luó qǐ,qīng lóu hé yuè wèi jūn chóu。

昭君怨四首其二

曹勋

再拜升车望已过,却教红粉保山河。zài bài shēng chē wàng yǐ guò,què jiào hóng fěn bǎo shān hé。
当时岂止毛延寿,对面欺君事更多。dāng shí qǐ zhǐ máo yán shòu,duì miàn qī jūn shì gèng duō。

昭君怨四首其二

曹勋

从来贫贱少先容,况复娇痴入汉宫。cóng lái pín jiàn shǎo xiān róng,kuàng fù jiāo chī rù hàn gōng。
一朝掩面辞君去,始悔无金买画工。yī cháo yǎn miàn cí jūn qù,shǐ huǐ wú jīn mǎi huà gōng。

昭君怨四首其二

曹勋

盛饰容仪舍掖庭,岂知妍丑误丹青。shèng shì róng yí shě yē tíng,qǐ zhī yán chǒu wù dān qīng。
不羞见辱单于室,羞见年名作竟宁。bù xiū jiàn rǔ dān yú shì,xiū jiàn nián míng zuò jìng níng。

楚妃叹五首

曹勋

日晚章华翠辇归,寂寥深院锁重扉。rì wǎn zhāng huá cuì niǎn guī,jì liáo shēn yuàn suǒ zhòng fēi。
非缘掩鼻移恩宠,自是新人巧用机。fēi yuán yǎn bí yí ēn chǒng,zì shì xīn rén qiǎo yòng jī。

楚妃叹五首

曹勋

用意十分巧画眉,妆成独自惜容仪。yòng yì shí fēn qiǎo huà méi,zhuāng chéng dú zì xī róng yí。
非缘郑袖能歌舞,自是人心著处迷。fēi yuán zhèng xiù néng gē wǔ,zì shì rén xīn zhù chù mí。

楚妃叹五首

曹勋

霜满虚庭月满楼,罗帷珠箔闭清秋。shuāng mǎn xū tíng yuè mǎn lóu,luó wéi zhū bó bì qīng qiū。
炉香烟断添银烛,谁道更深睡去休。lú xiāng yān duàn tiān yín zhú,shuí dào gèng shēn shuì qù xiū。

楚妃叹五首

曹勋

宝靥香销翠幄宽,更深明月上阑干。bǎo yè xiāng xiāo cuì wò kuān,gèng shēn míng yuè shàng lán gàn。
徘徊踏碎银蟾影,谁念从来不耐寒。pái huái tà suì yín chán yǐng,shuí niàn cóng lái bù nài hán。

楚妃叹五首

曹勋

人静宫深夜漏长,深宫漏永忆君王。rén jìng gōng shēn yè lòu zhǎng,shēn gōng lòu yǒng yì jūn wáng。
可怜不及秋蒲草,犹得承欢荐宝床。kě lián bù jí qiū pú cǎo,yóu dé chéng huān jiàn bǎo chuáng。

禁直偶作三首

曹勋

寓直承明意味清,风传禁漏作春声。yù zhí chéng míng yì wèi qīng,fēng chuán jìn lòu zuò chūn shēng。
梅梢影转三更月,身在蓬壶梦不成。méi shāo yǐng zhuǎn sān gèng yuè,shēn zài péng hú mèng bù chéng。

禁直偶作三首

曹勋

缓移淑景觉暄妍,春晚尤宜听管弦。huǎn yí shū jǐng jué xuān yán,chūn wǎn yóu yí tīng guǎn xián。
院宇日斜花欲睡,池塘风澹柳初眠。yuàn yǔ rì xié huā yù shuì,chí táng fēng dàn liǔ chū mián。

禁直偶作三首

曹勋

声藏禁柳莺簧巧,香霭宫花凤髓浮。shēng cáng jìn liǔ yīng huáng qiǎo,xiāng ǎi gōng huā fèng suǐ fú。
不怕苑中归骑晚,分光御烛下神州。bù pà yuàn zhōng guī qí wǎn,fēn guāng yù zhú xià shén zhōu。

从驾玉津园二首

曹勋

天子行春御六龙,五云回暖泛晴风。tiān zi xíng chūn yù liù lóng,wǔ yún huí nuǎn fàn qíng fēng。
和鸾宝苑梅花路,剩有香传玉座中。hé luán bǎo yuàn méi huā lù,shèng yǒu xiāng chuán yù zuò zhōng。

从驾玉津园二首

曹勋

花梢糁糁动朱栏,萱草侵苔雪已乾。huā shāo sǎn sǎn dòng zhū lán,xuān cǎo qīn tái xuě yǐ qián。
行阙风光随处乐,春台人物不知寒。xíng quē fēng guāng suí chù lè,chūn tái rén wù bù zhī hán。