古诗词

乾道圣德颂

曹勋

维圣有作,绍隆兴运。wéi shèng yǒu zuò,shào lóng xīng yùn。
天经地义,宗尧越舜。tiān jīng dì yì,zōng yáo yuè shùn。
风俗惇厚,日星清润。fēng sú dūn hòu,rì xīng qīng rùn。
冰天桂海,咸祗成训。bīng tiān guì hǎi,xián zhī chéng xùn。
皇矣艺祖,肇开宗祊。huáng yǐ yì zǔ,zhào kāi zōng bēng。
用集大命,再造群生。yòng jí dà mìng,zài zào qún shēng。
卜世卜年,周室与京。bo shì bo nián,zhōu shì yǔ jīng。
德懋圣孙,区宇载宁。dé mào shèng sūn,qū yǔ zài níng。
龙潜出震,握符御极。lóng qián chū zhèn,wò fú yù jí。
恭俭慈仁,已隆燕翼。gōng jiǎn cí rén,yǐ lóng yàn yì。
励精治具,群工惟辟。lì jīng zhì jù,qún gōng wéi pì。
斯皇圣德,以受方国。sī huáng shèng dé,yǐ shòu fāng guó。
躬秉要道,化成斯民。gōng bǐng yào dào,huà chéng sī mín。
问寝侍膳,克勤日新。wèn qǐn shì shàn,kè qín rì xīn。
刑于四海,率土兴仁。xíng yú sì hǎi,lǜ tǔ xīng rén。
至矣圣孝,悦安严亲。zhì yǐ shèng xiào,yuè ān yán qīn。
猾夏馀种,久失我重。huá xià yú zhǒng,jiǔ shī wǒ zhòng。
稍恢雄略,尽还尊奉。shāo huī xióng lüè,jǐn hái zūn fèng。
复修绛乐,亟续骞贡。fù xiū jiàng lè,jí xù qiān gòng。
布昭圣武,式皇钜宋。bù zhāo shèng wǔ,shì huáng jù sòng。
洪宣景命,爰振皇纲。hóng xuān jǐng mìng,yuán zhèn huáng gāng。
诏令谕旨,粉泽八荒。zhào lìng yù zhǐ,fěn zé bā huāng。
宸奎逸彩,龙凤骞翔。chén kuí yì cǎi,lóng fèng qiān xiáng。
焕乎圣文,彬彬日彰。huàn hū shèng wén,bīn bīn rì zhāng。
诞敷武节,克柔强鸷。dàn fū wǔ jié,kè róu qiáng zhì。
风静边柝,烟沉晚燧。fēng jìng biān tuò,yān chén wǎn suì。
穑夫力田,塞马垂辔。sè fū lì tián,sāi mǎ chuí pèi。
巍巍圣功,允格康济。wēi wēi shèng gōng,yǔn gé kāng jì。
光启元良,鹤禁建储。guāng qǐ yuán liáng,hè jìn jiàn chǔ。
遴择端方,赞翊诗书。lín zé duān fāng,zàn yì shī shū。
浚哲文思,日亲睿谟。jùn zhé wén sī,rì qīn ruì mó。
于赫圣明,有开令图。yú hè shèng míng,yǒu kāi lìng tú。
当天执箓,了无玩好。dāng tiān zhí lù,le wú wán hǎo。
贵异献输,荡然一扫。guì yì xiàn shū,dàng rán yī sǎo。
力敦嘉靖,询谋政要。lì dūn jiā jìng,xún móu zhèng yào。
丕铄圣断,坐臻是奥。pī shuò shèng duàn,zuò zhēn shì ào。
从容总揽,用体乾刚。cóng róng zǒng lǎn,yòng tǐ qián gāng。
文武一道,督以经常。wén wǔ yī dào,dū yǐ jīng cháng。
王化溥博,景风丕祥。wáng huà pǔ bó,jǐng fēng pī xiáng。
格天圣治,时雍时康。gé tiān shèng zhì,shí yōng shí kāng。
咫尺威颜,豁达方寸。zhǐ chǐ wēi yán,huō dá fāng cùn。
日角珠庭,金声玉振。rì jiǎo zhū tíng,jīn shēng yù zhèn。
穆穆皇皇,天仪明润。mù mù huáng huáng,tiān yí míng rùn。
洪惟圣表,万宇朝觐。hóng wéi shèng biǎo,wàn yǔ cháo jìn。
乃武乃文,止戈好生。nǎi wǔ nǎi wén,zhǐ gē hǎo shēng。
华夏蛮貊,底于丕平。huá xià mán mò,dǐ yú pī píng。
罔或反汗,克断惟明。wǎng huò fǎn hàn,kè duàn wéi míng。
长策远驭,奕奕天声。zhǎng cè yuǎn yù,yì yì tiān shēng。
宝绪重光,密答纯祐。bǎo xù zhòng guāng,mì dá chún yòu。
既协皇极,昭报方茂。jì xié huáng jí,zhāo bào fāng mào。
尧父舜子,抚封增旧。yáo fù shùn zi,fǔ fēng zēng jiù。
行复九有,亘万万寿。xíng fù jiǔ yǒu,gèn wàn wàn shòu。
大哉乾元,万物资之。dà zāi qián yuán,wàn wù zī zhī。
赫赫明世,吾君继之。hè hè míng shì,wú jūn jì zhī。
炽昌隆祚,惟皇造之。chì chāng lóng zuò,wéi huáng zào zhī。
亿万斯年,惟皇保之。yì wàn sī nián,wéi huáng bǎo zhī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

和双溪五首

曹勋

雕章琢句老双溪,秀韵凌虚独擅时。diāo zhāng zuó jù lǎo shuāng xī,xiù yùn líng xū dú shàn shí。
字似金陵诗似甫,风流词翰两相宜。zì shì jīn líng shī shì fǔ,fēng liú cí hàn liǎng xiāng yí。

和双溪五首

曹勋

从来绝粒喜留侯,作个庵成漫几秋。cóng lái jué lì xǐ liú hóu,zuò gè ān chéng màn jǐ qiū。
未得归休桐柏去,每寻故老话台州。wèi dé guī xiū tóng bǎi qù,měi xún gù lǎo huà tái zhōu。

和双溪五首

曹勋

发缄喜读五篇诗,诗到天成分外奇。fā jiān xǐ dú wǔ piān shī,shī dào tiān chéng fēn wài qí。
五一自应归定位,他时笑领更何疑。wǔ yī zì yīng guī dìng wèi,tā shí xiào lǐng gèng hé yí。

和双溪五首

曹勋

秋窗夜雨湿晴空,水国新凉满袖风。qiū chuāng yè yǔ shī qíng kōng,shuǐ guó xīn liáng mǎn xiù fēng。
更向西湖见西子,御风如过紫霄峰。gèng xiàng xī hú jiàn xī zi,yù fēng rú guò zǐ xiāo fēng。

和双溪五首

曹勋

别去仙山今几春,客心牢落渴生尘。bié qù xiān shān jīn jǐ chūn,kè xīn láo luò kě shēng chén。
建溪寄向双溪去,一饮还应念故人。jiàn xī jì xiàng shuāng xī qù,yī yǐn hái yīng niàn gù rén。

和人见赠四首

曹勋

新诗璀璨来蓬荜,径寸光摇白玉盘。xīn shī cuǐ càn lái péng bì,jìng cùn guāng yáo bái yù pán。
二鹿已知烦细剪,一樽无乃辍馀欢。èr lù yǐ zhī fán xì jiǎn,yī zūn wú nǎi chuò yú huān。

和人见赠四首

曹勋

尝借虏前三尺地,从容壮节进铜盘。cháng jiè lǔ qián sān chǐ dì,cóng róng zhuàng jié jìn tóng pán。
如今袖手林泉去,惟喜天开二圣欢。rú jīn xiù shǒu lín quán qù,wéi xǐ tiān kāi èr shèng huān。

和人见赠四首

曹勋

牢落海边惟教子,书声殊喜听三盘。láo luò hǎi biān wéi jiào zi,shū shēng shū xǐ tīng sān pán。
芳樽远寄柴扉静,洗盏开尝得尽欢。fāng zūn yuǎn jì chái fēi jìng,xǐ zhǎn kāi cháng dé jǐn huān。

和人见赠四首

曹勋

白玉芳醪何所似,仙人掌冷下金盘。bái yù fāng láo hé suǒ shì,xiān rén zhǎng lěng xià jīn pán。
青衫汉殿人将老,应酌清醇拟旧欢。qīng shān hàn diàn rén jiāng lǎo,yīng zhuó qīng chún nǐ jiù huān。

和韩子温韵时在九江

曹勋

千里寻真一老翁,南楼樽酒喜相同。qiān lǐ xún zhēn yī lǎo wēng,nán lóu zūn jiǔ xǐ xiāng tóng。
却愁一笑还分袂,定与江流日夜东。què chóu yī xiào hái fēn mèi,dìng yǔ jiāng liú rì yè dōng。

和苏养直题孙郎中扶疏堂二首

曹勋

白项鸦儿趁晓啼,梢梢寒柳出疏篱。bái xiàng yā ér chèn xiǎo tí,shāo shāo hán liǔ chū shū lí。
未飞腊雪连天白,且看江云四面垂。wèi fēi là xuě lián tiān bái,qiě kàn jiāng yún sì miàn chuí。

和苏养直题孙郎中扶疏堂二首

曹勋

马上看花梦里莺,自怜行路每劳生。mǎ shàng kàn huā mèng lǐ yīng,zì lián xíng lù měi láo shēng。
道人犹说未自在,且是扶疏堂上行。dào rén yóu shuō wèi zì zài,qiě shì fú shū táng shàng xíng。

和李判院宿松隐见贻

曹勋

又看历日改新元,卦气匆匆过二年。yòu kàn lì rì gǎi xīn yuán,guà qì cōng cōng guò èr nián。
老境尤于光景惜,斜阳时候每茫然。lǎo jìng yóu yú guāng jǐng xī,xié yáng shí hòu měi máng rán。

和皇甫先生题唯庵

曹勋

十载重来春晚时,群峰献秀晓风微。shí zài zhòng lái chūn wǎn shí,qún fēng xiàn xiù xiǎo fēng wēi。
清谈更读神仙句,一炷氲香忘却归。qīng tán gèng dú shén xiān jù,yī zhù yūn xiāng wàng què guī。

和陈彦容雪中

曹勋

云雪商量天四垂,花应剪水未容飞。yún xuě shāng liàng tiān sì chuí,huā yīng jiǎn shuǐ wèi róng fēi。
旗亭有客已豪饮,江上无人空钓矶。qí tíng yǒu kè yǐ háo yǐn,jiāng shàng wú rén kōng diào jī。