古诗词

乾道圣德颂

曹勋

维圣有作,绍隆兴运。wéi shèng yǒu zuò,shào lóng xīng yùn。
天经地义,宗尧越舜。tiān jīng dì yì,zōng yáo yuè shùn。
风俗惇厚,日星清润。fēng sú dūn hòu,rì xīng qīng rùn。
冰天桂海,咸祗成训。bīng tiān guì hǎi,xián zhī chéng xùn。
皇矣艺祖,肇开宗祊。huáng yǐ yì zǔ,zhào kāi zōng bēng。
用集大命,再造群生。yòng jí dà mìng,zài zào qún shēng。
卜世卜年,周室与京。bo shì bo nián,zhōu shì yǔ jīng。
德懋圣孙,区宇载宁。dé mào shèng sūn,qū yǔ zài níng。
龙潜出震,握符御极。lóng qián chū zhèn,wò fú yù jí。
恭俭慈仁,已隆燕翼。gōng jiǎn cí rén,yǐ lóng yàn yì。
励精治具,群工惟辟。lì jīng zhì jù,qún gōng wéi pì。
斯皇圣德,以受方国。sī huáng shèng dé,yǐ shòu fāng guó。
躬秉要道,化成斯民。gōng bǐng yào dào,huà chéng sī mín。
问寝侍膳,克勤日新。wèn qǐn shì shàn,kè qín rì xīn。
刑于四海,率土兴仁。xíng yú sì hǎi,lǜ tǔ xīng rén。
至矣圣孝,悦安严亲。zhì yǐ shèng xiào,yuè ān yán qīn。
猾夏馀种,久失我重。huá xià yú zhǒng,jiǔ shī wǒ zhòng。
稍恢雄略,尽还尊奉。shāo huī xióng lüè,jǐn hái zūn fèng。
复修绛乐,亟续骞贡。fù xiū jiàng lè,jí xù qiān gòng。
布昭圣武,式皇钜宋。bù zhāo shèng wǔ,shì huáng jù sòng。
洪宣景命,爰振皇纲。hóng xuān jǐng mìng,yuán zhèn huáng gāng。
诏令谕旨,粉泽八荒。zhào lìng yù zhǐ,fěn zé bā huāng。
宸奎逸彩,龙凤骞翔。chén kuí yì cǎi,lóng fèng qiān xiáng。
焕乎圣文,彬彬日彰。huàn hū shèng wén,bīn bīn rì zhāng。
诞敷武节,克柔强鸷。dàn fū wǔ jié,kè róu qiáng zhì。
风静边柝,烟沉晚燧。fēng jìng biān tuò,yān chén wǎn suì。
穑夫力田,塞马垂辔。sè fū lì tián,sāi mǎ chuí pèi。
巍巍圣功,允格康济。wēi wēi shèng gōng,yǔn gé kāng jì。
光启元良,鹤禁建储。guāng qǐ yuán liáng,hè jìn jiàn chǔ。
遴择端方,赞翊诗书。lín zé duān fāng,zàn yì shī shū。
浚哲文思,日亲睿谟。jùn zhé wén sī,rì qīn ruì mó。
于赫圣明,有开令图。yú hè shèng míng,yǒu kāi lìng tú。
当天执箓,了无玩好。dāng tiān zhí lù,le wú wán hǎo。
贵异献输,荡然一扫。guì yì xiàn shū,dàng rán yī sǎo。
力敦嘉靖,询谋政要。lì dūn jiā jìng,xún móu zhèng yào。
丕铄圣断,坐臻是奥。pī shuò shèng duàn,zuò zhēn shì ào。
从容总揽,用体乾刚。cóng róng zǒng lǎn,yòng tǐ qián gāng。
文武一道,督以经常。wén wǔ yī dào,dū yǐ jīng cháng。
王化溥博,景风丕祥。wáng huà pǔ bó,jǐng fēng pī xiáng。
格天圣治,时雍时康。gé tiān shèng zhì,shí yōng shí kāng。
咫尺威颜,豁达方寸。zhǐ chǐ wēi yán,huō dá fāng cùn。
日角珠庭,金声玉振。rì jiǎo zhū tíng,jīn shēng yù zhèn。
穆穆皇皇,天仪明润。mù mù huáng huáng,tiān yí míng rùn。
洪惟圣表,万宇朝觐。hóng wéi shèng biǎo,wàn yǔ cháo jìn。
乃武乃文,止戈好生。nǎi wǔ nǎi wén,zhǐ gē hǎo shēng。
华夏蛮貊,底于丕平。huá xià mán mò,dǐ yú pī píng。
罔或反汗,克断惟明。wǎng huò fǎn hàn,kè duàn wéi míng。
长策远驭,奕奕天声。zhǎng cè yuǎn yù,yì yì tiān shēng。
宝绪重光,密答纯祐。bǎo xù zhòng guāng,mì dá chún yòu。
既协皇极,昭报方茂。jì xié huáng jí,zhāo bào fāng mào。
尧父舜子,抚封增旧。yáo fù shùn zi,fǔ fēng zēng jiù。
行复九有,亘万万寿。xíng fù jiǔ yǒu,gèn wàn wàn shòu。
大哉乾元,万物资之。dà zāi qián yuán,wàn wù zī zhī。
赫赫明世,吾君继之。hè hè míng shì,wú jūn jì zhī。
炽昌隆祚,惟皇造之。chì chāng lóng zuò,wéi huáng zào zhī。
亿万斯年,惟皇保之。yì wàn sī nián,wéi huáng bǎo zhī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

杂诗二十七首

曹勋

淅淅西风入小楼,楼中听彻玉笙秋。xī xī xī fēng rù xiǎo lóu,lóu zhōng tīng chè yù shēng qiū。
不妨青竹摇残梦,甚怯新凉搅客愁。bù fáng qīng zhú yáo cán mèng,shén qiè xīn liáng jiǎo kè chóu。

杂诗二十七首

曹勋

澹烟疏雨耿寒林,一水涓涓净不深。dàn yān shū yǔ gěng hán lín,yī shuǐ juān juān jìng bù shēn。
照影自怜逼摇落,归涂未就更关心。zhào yǐng zì lián bī yáo luò,guī tú wèi jiù gèng guān xīn。

断梅三首

曹勋

暑雨连朝困郁蒸,淖深蛙蚓上阶行。shǔ yǔ lián cháo kùn yù zhēng,nào shēn wā yǐn shàng jiē xíng。
晚云翻海忽雷震,农说断梅明日晴。wǎn yún fān hǎi hū léi zhèn,nóng shuō duàn méi míng rì qíng。

断梅三首

曹勋

寄迹天台见未曾,夏间休市绝虾腥。jì jì tiān tái jiàn wèi céng,xià jiān xiū shì jué xiā xīng。
瓜茄只有园中菜,淡素浑如寺里僧。guā jiā zhǐ yǒu yuán zhōng cài,dàn sù hún rú sì lǐ sēng。

断梅三首

曹勋

积雨连宵气象清,晓来日色顿分明。jī yǔ lián xiāo qì xiàng qīng,xiǎo lái rì sè dùn fēn míng。
更无一片闲云采,万里青天万里晴。gèng wú yī piàn xián yún cǎi,wàn lǐ qīng tiān wàn lǐ qíng。

跋仲营子母马二首

曹勋

苜蓿枯时霜雪深,崚嶒瘦骨病侵寻。mù xu kū shí shuāng xuě shēn,léng céng shòu gǔ bìng qīn xún。
高蹄岂复腾骧意,眵目终存舐犊心。gāo tí qǐ fù téng xiāng yì,chī mù zhōng cún shì dú xīn。

跋仲营子母马二首

曹勋

老驹虽病气犹雄,垂耳应怜一尾风。lǎo jū suī bìng qì yóu xióng,chuí ěr yīng lián yī wěi fēng。
春草明年沙漠路,奔尘绝足许谁同。chūn cǎo míng nián shā mò lù,bēn chén jué zú xǔ shuí tóng。

天台书事十三首

曹勋

南窗面日北窗寒,终日南窗体甚安。nán chuāng miàn rì běi chuāng hán,zhōng rì nán chuāng tǐ shén ān。
向道老来惟倦坐,看销一缕篆烟残。xiàng dào lǎo lái wéi juàn zuò,kàn xiāo yī lǚ zhuàn yān cán。

天台书事十三首

曹勋

老来少睡怕房栊,欲睡还休被屡烘。lǎo lái shǎo shuì pà fáng lóng,yù shuì hái xiū bèi lǚ hōng。
半夜披衣还打坐,耳边听尽两山钟。bàn yè pī yī hái dǎ zuò,ěr biān tīng jǐn liǎng shān zhōng。

天台书事十三首

曹勋

人情人事拨来无,惟有亲知意不疏。rén qíng rén shì bō lái wú,wéi yǒu qīn zhī yì bù shū。
数幅沓来还一幅,寒温而已作回书。shù fú dá lái hái yī fú,hán wēn ér yǐ zuò huí shū。

天台书事十三首

曹勋

连雨催寒黄著苔,纷然枯叶拥闲阶。lián yǔ cuī hán huáng zhù tái,fēn rán kū yè yōng xián jiē。
了无春意到梅萼,只有瑞香先腊开。le wú chūn yì dào méi è,zhǐ yǒu ruì xiāng xiān là kāi。

天台书事十三首

曹勋

清晓鸦啼睡梦间,喜闻飞雪满前山。qīng xiǎo yā tí shuì mèng jiān,xǐ wén fēi xuě mǎn qián shān。
揽衣忙作披衣意,不问轻寒且凭栏。lǎn yī máng zuò pī yī yì,bù wèn qīng hán qiě píng lán。

天台书事十三首

曹勋

小圃都无花木名,只栽松竹养馀清。xiǎo pǔ dōu wú huā mù míng,zhǐ zāi sōng zhú yǎng yú qīng。
时时风向边头过,喜听松声又竹声。shí shí fēng xiàng biān tóu guò,xǐ tīng sōng shēng yòu zhú shēng。

天台书事十三首

曹勋

绿阴侵坐午窗明,几案书繁倦思生。lǜ yīn qīn zuò wǔ chuāng míng,jǐ àn shū fán juàn sī shēng。
喜拆缄题新卷帙,故人惠我见高情。xǐ chāi jiān tí xīn juǎn zhì,gù rén huì wǒ jiàn gāo qíng。

天台书事十三首

曹勋

终日飞霙下远空,冷回帘幕怯东风。zhōng rì fēi yīng xià yuǎn kōng,lěng huí lián mù qiè dōng fēng。
瑞香满槛深遮映,怕损亭亭紫锦笼。ruì xiāng mǎn kǎn shēn zhē yìng,pà sǔn tíng tíng zǐ jǐn lóng。