古诗词

还徐叔子犀带

陈傅良

徐子赠我旧宝犀,宣和国工所事治。xú zi zèng wǒ jiù bǎo xī,xuān hé guó gōng suǒ shì zhì。
玄玉十截黄四垂,厚且半寸径尺围。xuán yù shí jié huáng sì chuí,hòu qiě bàn cùn jìng chǐ wéi。
方廉整不刻毫厘,金饰诸末柔丹韦。fāng lián zhěng bù kè háo lí,jīn shì zhū mò róu dān wéi。
寘之止斋光陆离,天吴海若不敢窥。zhì zhī zhǐ zhāi guāng lù lí,tiān wú hǎi ruò bù gǎn kuī。
奈何骨相堪蓑衣,自得此带逢百罹。nài hé gǔ xiāng kān suō yī,zì dé cǐ dài féng bǎi lí。
我服黑角二纪馀,岁月几半蒙蛛丝。wǒ fú hēi jiǎo èr jì yú,suì yuè jǐ bàn méng zhū sī。
识与不识皆歔欷,恨不披拂来隆墀。shí yǔ bù shí jiē xū xī,hèn bù pī fú lái lóng chí。
湖湘老把乘边麾,次第三节登王畿。hú xiāng lǎo bǎ chéng biān huī,cì dì sān jié dēng wáng jī。
修门再入留郎闱,上皇一见玉色怡。xiū mén zài rù liú láng wéi,shàng huáng yī jiàn yù sè yí。
阔步蓬山上坳螭,向者所恨今交讥。kuò bù péng shān shàng ào chī,xiàng zhě suǒ hèn jīn jiāo jī。
惧沥肝胆得请归,自意永与渔樵嬉。jù lì gān dǎn dé qǐng guī,zì yì yǒng yǔ yú qiáo xī。
急诏适际潜龙飞,误恩狎至湛露斯。jí zhào shì jì qián lóng fēi,wù ēn xiá zhì zhàn lù sī。
古来逾分天不宜,百炊未满万事非。gǔ lái yú fēn tiān bù yí,bǎi chuī wèi mǎn wàn shì fēi。
还观椟中一解颐,吾腰安用尔带为。hái guān dú zhōng yī jiě yí,wú yāo ān yòng ěr dài wèi。
徐子盛年修干支,才华不数纷纷儿。xú zi shèng nián xiū gàn zhī,cái huá bù shù fēn fēn ér。
请以带去藏待时,拖金县玉未可知。qǐng yǐ dài qù cáng dài shí,tuō jīn xiàn yù wèi kě zhī。
招招车骑来何迟,苦勿留此令我悲。zhāo zhāo chē qí lái hé chí,kǔ wù liú cǐ lìng wǒ bēi。
君不见在昔十围终失之,终朝三褫事尤危。jūn bù jiàn zài xī shí wéi zhōng shī zhī,zhōng cháo sān chǐ shì yóu wēi。
况我昏睡谁护持,亦恐夜半神运蛟龙移。kuàng wǒ hūn shuì shuí hù chí,yì kǒng yè bàn shén yùn jiāo lóng yí。

陈傅良

宋温州瑞安人,字君举,号止斋。以文擅当世,师事郑伯熊、薛季宣,与张栻、吕祖谦友善。孝宗乾道八年进士。累官通判福州累官至吏部员外郎。轮对极言以爱惜民力为本。光宗绍熙四年以起居舍人兼权中书舍人。宁宗即位,召为中书舍人兼侍读,直学士院,同实录院修撰。终宝谟阁待制。卒谥文节。为学自三代、秦汉以下靡不研究。有《诗解诂》、《周礼说》、《春秋后传》、《建隆编》、《止斋集》等。 陈傅良的作品>>

猜您喜欢

东阳郭希吕山园十咏清旷亭

陈傅良

涓涓自空来,霏霏复不见。juān juān zì kōng lái,fēi fēi fù bù jiàn。
安得自尤物,使我耳目乱。ān dé zì yóu wù,shǐ wǒ ěr mù luàn。

东阳郭希吕山园十咏清旷亭

陈傅良

凭栏时独立,万象皆见前。píng lán shí dú lì,wàn xiàng jiē jiàn qián。
若非着眼高,亦是天一偏。ruò fēi zhe yǎn gāo,yì shì tiān yī piān。

东阳郭希吕山园十咏清旷亭

陈傅良

鬵釜吾已溉,吾缨亦无尘。qín fǔ wú yǐ gài,wú yīng yì wú chén。
洼石以潴之,恐有抱瓮人。wā shí yǐ zhū zhī,kǒng yǒu bào wèng rén。

用前韵招蕃叟弟仍和蕃叟癸卯二绝其三

陈傅良

大飨须三饭,中黄起四维。dà xiǎng xū sān fàn,zhōng huáng qǐ sì wéi。
欲追千古意,眼底合深思。yù zhuī qiān gǔ yì,yǎn dǐ hé shēn sī。

用前韵招蕃叟弟仍和蕃叟癸卯二绝其三

陈傅良

功名还壮士,道术付诸儒。gōng míng hái zhuàng shì,dào shù fù zhū rú。
但欲谋田□,扁舟下五湖。dàn yù móu tián,biǎn zhōu xià wǔ hú。

晚春二首

陈傅良

万枝寂寞待春风,风雨过多春已空。wàn zhī jì mò dài chūn fēng,fēng yǔ guò duō chūn yǐ kōng。
未晓啼莺相唤语,海棠飞尽一庭红。wèi xiǎo tí yīng xiāng huàn yǔ,hǎi táng fēi jǐn yī tíng hóng。

晚春二首

陈傅良

莫道春归事已非,水边天际绿成围。mò dào chūn guī shì yǐ fēi,shuǐ biān tiān jì lǜ chéng wéi。
隔篱听得农家语,雨过田田麦含肥。gé lí tīng dé nóng jiā yǔ,yǔ guò tián tián mài hán féi。

招徐居厚

陈傅良

老来却忆少相过,别自何年白发多。lǎo lái què yì shǎo xiāng guò,bié zì hé nián bái fā duō。
山叶抱蝉虫吊夜,去看沧海壮秋波。shān yè bào chán chóng diào yè,qù kàn cāng hǎi zhuàng qiū bō。

游丁次翁筼筜园期次翁不至

陈傅良

径蹊曲折屋参差,半是天成半自治。jìng qī qū zhé wū cān chà,bàn shì tiān chéng bàn zì zhì。
修竹万竿人独立,我来搔首菊花期。xiū zhú wàn gān rén dú lì,wǒ lái sāo shǒu jú huā qī。

自仙岩还舍留别诸友

陈傅良

瀑布衡从云一坞,浮图明灭木千章。pù bù héng cóng yún yī wù,fú tú míng miè mù qiān zhāng。
在山终爱离山去,遮莫黄尘涴我裳。zài shān zhōng ài lí shān qù,zhē mò huáng chén wò wǒ shang。

和谢倅见赠生日二首

陈傅良

朝天冠佩几千员,熟数东州未乏贤。cháo tiān guān pèi jǐ qiān yuán,shú shù dōng zhōu wèi fá xián。
若论中原旧文物,蒲轮应合聘高年。ruò lùn zhōng yuán jiù wén wù,pú lún yīng hé pìn gāo nián。

和谢倅见赠生日二首

陈傅良

独醒长爱众欢酣,酸苦随人却嗜甘。dú xǐng zhǎng ài zhòng huān hān,suān kǔ suí rén què shì gān。
好客不知弹剑铗,闻公风味可无惭。hǎo kè bù zhī dàn jiàn jiá,wén gōng fēng wèi kě wú cán。

再和

陈傅良

休将枘凿问方员,且引壶觞对圣贤。xiū jiāng ruì záo wèn fāng yuán,qiě yǐn hú shāng duì shèng xián。
鸿雁不宾沧海冻,梅花相伴笑年年。hóng yàn bù bīn cāng hǎi dòng,méi huā xiāng bàn xiào nián nián。

再和

陈傅良

浅杯莫到十分酣,但爱齁齁夜梦甘。qiǎn bēi mò dào shí fēn hān,dàn ài hōu hōu yè mèng gān。
万里桑麻风雨好,一夫尸禄我何惭。wàn lǐ sāng má fēng yǔ hǎo,yī fū shī lù wǒ hé cán。

景元益之诸友考试旁郡余梦与步月联诗得水花初净月如银之句追成一绝

陈傅良

连年波浪与埃尘,谁可论心五六人。lián nián bō làng yǔ āi chén,shuí kě lùn xīn wǔ liù rén。
昨夜梦同天地阔,水花初净月如银。zuó yè mèng tóng tiān dì kuò,shuǐ huā chū jìng yuè rú yín。