古诗词

甲午孟夏祝公辅道过山中遂偕如上饶赴孟史君之约至万村阻水卧楼上共谈己丑同舟雁汊遇风之苦明日水退途中得长句呈公辅

黎廷瑞

南山有田不归种,大瓠濩落无所用。nán shān yǒu tián bù guī zhǒng,dà hù huò luò wú suǒ yòng。
遂令沉沉走长江,万里艰危忆君共。suì lìng chén chén zǒu zhǎng jiāng,wàn lǐ jiān wēi yì jūn gòng。
尝疑公佩延平剑,引得九渊龙子鬨。cháng yí gōng pèi yán píng jiàn,yǐn dé jiǔ yuān lóng zi hòng。
雁汊渡头鏖北风,真是脱身人鲊瓮。yàn chà dù tóu áo běi fēng,zhēn shì tuō shēn rén zhǎ wèng。
当时意气杯溟渤,笑杀篙师穷欲恸。dāng shí yì qì bēi míng bó,xiào shā gāo shī qióng yù tòng。
千金之子不垂堂,默坐沉思还自痛。qiān jīn zhī zi bù chuí táng,mò zuò chén sī hái zì tòng。
归来结屋万山中,手植桃花欲成洞。guī lái jié wū wàn shān zhōng,shǒu zhí táo huā yù chéng dòng。
敲门者谁吾故人,色笔荧荧如彩凤。qiāo mén zhě shuí wú gù rén,sè bǐ yíng yíng rú cǎi fèng。
连宵剧谈山月落,一浣胸中尘土空。lián xiāo jù tán shān yuè luò,yī huàn xiōng zhōng chén tǔ kōng。
忻然共驾赴幽期,满路薰风入吟讽。xīn rán gòng jià fù yōu qī,mǎn lù xūn fēng rù yín fěng。
万村孤馆明且洁,浴罢桃笙玉壶冻。wàn cūn gū guǎn míng qiě jié,yù bà táo shēng yù hú dòng。
神君谒帝愁昼热,夜半骑■不施鞚。shén jūn yè dì chóu zhòu rè,yè bàn qí bù shī kòng。
偷决银河灌火轮,玄化阴机神簸弄。tōu jué yín hé guàn huǒ lún,xuán huà yīn jī shén bǒ nòng。
小溪如线不自容,更奈乱流趋者众。xiǎo xī rú xiàn bù zì róng,gèng nài luàn liú qū zhě zhòng。
划尔掀波似转雷,居然入室如流汞。huà ěr xiān bō shì zhuǎn léi,jū rán rù shì rú liú gǒng。
须臾便恐化桑田,咫尺还忧没茅栋。xū yú biàn kǒng huà sāng tián,zhǐ chǐ hái yōu méi máo dòng。
绝怜榻上闹蛙黾,安得天边明螮蝀。jué lián tà shàng nào wā mǐn,ān dé tiān biān míng dì dōng。
午楼攲枕听涛声,唤醒六年淮海梦。wǔ lóu qī zhěn tīng tāo shēng,huàn xǐng liù nián huái hǎi mèng。
青山淡淡坐神驰,白鹭悠悠空目送。qīng shān dàn dàn zuò shén chí,bái lù yōu yōu kōng mù sòng。
明朝水退得新晴,两鸟故应天所纵。míng cháo shuǐ tuì dé xīn qíng,liǎng niǎo gù yīng tiān suǒ zòng。
乃知处险自有道,一静可以该百动。nǎi zhī chù xiǎn zì yǒu dào,yī jìng kě yǐ gāi bǎi dòng。
横石断桥沙径曲,苍藤翠木烟霏重。héng shí duàn qiáo shā jìng qū,cāng téng cuì mù yān fēi zhòng。
小车穿壁我徐行,瘦蹇涉流君自控。xiǎo chē chuān bì wǒ xú xíng,shòu jiǎn shè liú jūn zì kòng。
狂游满眼惊俗辈,疲役回头惭仆从。kuáng yóu mǎn yǎn jīng sú bèi,pí yì huí tóu cán pū cóng。
倩谁写作山行图,持似衡湖作清供。qiàn shuí xiě zuò shān xíng tú,chí shì héng hú zuò qīng gōng。
黎廷瑞

黎廷瑞

宋饶州鄱阳人,字祥仲。度宗咸淳七年进士。为肇庆府司法参军。入元,隐居不仕。有《芳洲集》。 黎廷瑞的作品>>

猜您喜欢

芜湖吉祥寺

黎廷瑞

寺创晋永和间,李升避难此山,后得国改永寿,宋景佑中赐今名。sì chuàng jìn yǒng hé jiān,lǐ shēng bì nán cǐ shān,hòu dé guó gǎi yǒng shòu,sòng jǐng yòu zhōng cì jīn míng。
寺中毁,有僧余者来,法鼓自鸣,道场复兴。sì zhōng huǐ,yǒu sēng yú zhě lái,fǎ gǔ zì míng,dào chǎng fù xīng。
又邑人解牛,三夕不能奏刀,牛见梦曰当送我吉祥,遂送寺供麦硙。yòu yì rén jiě niú,sān xī bù néng zòu dāo,niú jiàn mèng yuē dāng sòng wǒ jí xiáng,suì sòng sì gōng mài wéi。
山谷作碑纪事,晁无咎篆额。shān gǔ zuò bēi jì shì,cháo wú jiù zhuàn é。
今寺荒凉特甚,好事者时时打碑不绝。jīn sì huāng liáng tè shén,hǎo shì zhě shí shí dǎ bēi bù jué。

送梁必大归杭省亲

黎廷瑞

悠悠楚水,霭霭吴云。yōu yōu chǔ shuǐ,ǎi ǎi wú yún。
孰作之合,胡然而分。shú zuò zhī hé,hú rán ér fēn。
岂无良朋,我独子忻。qǐ wú liáng péng,wǒ dú zi xīn。
于穆令德,有粲其文。yú mù lìng dé,yǒu càn qí wén。

送梁必大归杭省亲

黎廷瑞

吴云霭霭,楚水悠悠。wú yún ǎi ǎi,chǔ shuǐ yōu yōu。
眷念庭闱,道阻且修。juàn niàn tíng wéi,dào zǔ qiě xiū。
为贫而仕,匪食孰求。wèi pín ér shì,fěi shí shú qiú。
曷不偕来,以解尔忧。hé bù xié lái,yǐ jiě ěr yōu。

送梁必大归杭省亲

黎廷瑞

瞻彼日月,有望有弦。zhān bǐ rì yuè,yǒu wàng yǒu xián。
慨彼中年,别友实难。kǎi bǐ zhōng nián,bié yǒu shí nán。
有芹于池,有芝于山。yǒu qín yú chí,yǒu zhī yú shān。
式遄其归,勿远其还。shì chuán qí guī,wù yuǎn qí hái。

古离别

黎廷瑞

迢递君远游,缠绵妾孤伤。tiáo dì jūn yuǎn yóu,chán mián qiè gū shāng。
年年望君还,悠悠空断肠。nián nián wàng jūn hái,yōu yōu kōng duàn cháng。
我愿陵成江,有车不得襄。wǒ yuàn líng chéng jiāng,yǒu chē bù dé xiāng。
江复变为陆,无水通舟航。jiāng fù biàn wèi lù,wú shuǐ tōng zhōu háng。
成江路还通,变陆路更长。chéng jiāng lù hái tōng,biàn lù lù gèng zhǎng。
安得微贱躯,乘风堕君傍。ān dé wēi jiàn qū,chéng fēng duò jūn bàng。
化为舟与车,载君还故乡。huà wèi zhōu yǔ chē,zài jūn hái gù xiāng。

古离别

黎廷瑞

团团素明月,隐隐流前除。tuán tuán sù míng yuè,yǐn yǐn liú qián chú。
卷帷对孤影,涕泗沾罗襦。juǎn wéi duì gū yǐng,tì sì zhān luó rú。
念我玉关人,此心知焉如。niàn wǒ yù guān rén,cǐ xīn zhī yān rú。
何方得灵药,托身为蟾蜍。hé fāng dé líng yào,tuō shēn wèi chán chú。
悬光万里天,往寻君所居。xuán guāng wàn lǐ tiān,wǎng xún jūn suǒ jū。
君坐照君席,君行逐君车。jūn zuò zhào jūn xí,jūn xíng zhú jūn chē。

杂感六首

黎廷瑞

【其一】
凄凄寒露下,亹亹孤蛩吟。qī qī hán lù xià,wěi wěi gū qióng yín。
幽人起彷徨,叹息泪盈襟。yōu rén qǐ páng huáng,tàn xī lèi yíng jīn。
物情正得时,我悲独何心。wù qíng zhèng dé shí,wǒ bēi dú hé xīn。
【其二】
翾翾田中雀,贸贸墉下鼠。xuān xuān tián zhōng què,mào mào yōng xià shǔ。
朝来啄我粟,暮来食我黍。cháo lái zhuó wǒ sù,mù lái shí wǒ shǔ。
羸牛卧墙阴,枯草闹风雨。léi niú wò qiáng yīn,kū cǎo nào fēng yǔ。
【其三】
读书不救饥,山园聊荷锄。dú shū bù jiù jī,shān yuán liáo hé chú。
蔓既荒我粒,草复乱我蔬。màn jì huāng wǒ lì,cǎo fù luàn wǒ shū。
大笑非吾事,忍饥还读书。dà xiào fēi wú shì,rěn jī hái dú shū。
【其四】
元阳秋转碧,积冻春更好。yuán yáng qiū zhuǎn bì,jī dòng chūn gèng hǎo。
草力乃如斯,人生得草草。cǎo lì nǎi rú sī,rén shēng dé cǎo cǎo。
寒暑浩茫茫,哀哉未闻道。hán shǔ hào máng máng,āi zāi wèi wén dào。
【其五】
孙子传世世,木石穷年年。sūn zi chuán shì shì,mù shí qióng nián nián。
太行亦可移,沧海终欲填。tài xíng yì kě yí,cāng hǎi zhōng yù tián。
入圣谅非难,惧君心不坚。rù shèng liàng fēi nán,jù jūn xīn bù jiān。
【其六】
一根起千枝,一枝吐千花。yī gēn qǐ qiān zhī,yī zhī tǔ qiān huā。
花复结为实,种种春无涯。huā fù jié wèi shí,zhǒng zhǒng chūn wú yá。
开门扫秋风,闭关养灵芽。kāi mén sǎo qiū fēng,bì guān yǎng líng yá。
217«9101112131415