古诗词

禽言

黎廷瑞

朝看花满枝,暮见花辞树。cháo kàn huā mǎn zhī,mù jiàn huā cí shù。
东风翻覆手,骤开骤落无凭据。dōng fēng fān fù shǒu,zhòu kāi zhòu luò wú píng jù。
不如归去,不如归去。bù rú guī qù,bù rú guī qù。
黎廷瑞

黎廷瑞

宋饶州鄱阳人,字祥仲。度宗咸淳七年进士。为肇庆府司法参军。入元,隐居不仕。有《芳洲集》。 黎廷瑞的作品>>

猜您喜欢

学圃

黎廷瑞

西园艺我麻,南园树我桑。xī yuán yì wǒ má,nán yuán shù wǒ sāng。
东风吹时雨,青青久成行。dōng fēng chuī shí yǔ,qīng qīng jiǔ chéng xíng。
春服朝犹赊,大布冬可裳。chūn fú cháo yóu shē,dà bù dōng kě shang。
十年湖海役,尘暗貂裘黄。shí nián hú hǎi yì,chén àn diāo qiú huáng。
曾无一事成,祇取三径荒。céng wú yī shì chéng,qí qǔ sān jìng huāng。
何如老农圃,卒岁心不忙。hé rú lǎo nóng pǔ,zú suì xīn bù máng。
邻翁取余喜,笑语倾壶浆。lín wēng qǔ yú xǐ,xiào yǔ qīng hú jiāng。
择术子已卜,守之慎勿忘。zé shù zi yǐ bo,shǒu zhī shèn wù wàng。

三月二十九日还家花事已过独碧桃盛开

黎廷瑞

出门红未芳,还家绿成幄。chū mén hóng wèi fāng,hái jiā lǜ chéng wò。
仙葩独婉娩,书声共寥落。xiān pā dú wǎn miǎn,shū shēng gòng liáo luò。
日暮碧云合,天寒翠袖薄。rì mù bì yún hé,tiān hán cuì xiù báo。
念远怅悠悠,缑山缈孤鹤。niàn yuǎn chàng yōu yōu,gōu shān miǎo gū hè。

九日和陶

黎廷瑞

开门见秋山,忻然如故交。kāi mén jiàn qiū shān,xīn rán rú gù jiāo。
烟云淡相媚,卉木青未雕。yān yún dàn xiāng mèi,huì mù qīng wèi diāo。
兹游忽自念,谁与为登高。zī yóu hū zì niàn,shuí yǔ wèi dēng gāo。
目涉已千仞,神游还九霄。mù shè yǐ qiān rèn,shén yóu hái jiǔ xiāo。
世短奚足叹,意多亦徒劳。shì duǎn xī zú tàn,yì duō yì tú láo。
奈何怨迟暮,况复怀覆蕉。nài hé yuàn chí mù,kuàng fù huái fù jiāo。
至乐岂必酒,天真自陶陶。zhì lè qǐ bì jiǔ,tiān zhēn zì táo táo。
长吟对寒花,万期犹一朝。zhǎng yín duì hán huā,wàn qī yóu yī cháo。

春雪

黎廷瑞

青神怯春寒,赪紫染未办。qīng shén qiè chūn hán,chēng zǐ rǎn wèi bàn。
临河来素女,剪冰作花瓣。lín hé lái sù nǚ,jiǎn bīng zuò huā bàn。
银屏移佛地,玉楼坠仙汉。yín píng yí fú dì,yù lóu zhuì xiān hàn。
朽株缴琼瑶,断甓化圭瓒。xiǔ zhū jiǎo qióng yáo,duàn pì huà guī zàn。
东风翻覆手,转眼忽吹散。dōng fēng fān fù shǒu,zhuǎn yǎn hū chuī sàn。
乃知太空中,何物当把玩。nǎi zhī tài kōng zhōng,hé wù dāng bǎ wán。
开门见青山,且喜还旧观。kāi mén jiàn qīng shān,qiě xǐ hái jiù guān。

我有绿绮琴

黎廷瑞

我有绿绮琴,宝匣生蛛丝。wǒ yǒu lǜ qǐ qín,bǎo xiá shēng zhū sī。
拂拭聊一鼓,意淡音愈微。fú shì liáo yī gǔ,yì dàn yīn yù wēi。
隐几忽自笑,持兹将付谁。yǐn jǐ hū zì xiào,chí zī jiāng fù shuí。
所以绝弦者,痛惜无钟期。suǒ yǐ jué xián zhě,tòng xī wú zhōng qī。
吾人天与游,岂在知音知。wú rén tiān yǔ yóu,qǐ zài zhī yīn zhī。
惆怅箫韶远,不见凤来仪。chóu chàng xiāo sháo yuǎn,bù jiàn fèng lái yí。
后夔不并世,已矣奚所悲。hòu kuí bù bìng shì,yǐ yǐ xī suǒ bēi。

赠初心相士

黎廷瑞

王识九江黥,侯许平阳奴。wáng shí jiǔ jiāng qíng,hóu xǔ píng yáng nú。
臭奇恒互出,冠屦奄相逾。chòu qí héng hù chū,guān jù yǎn xiāng yú。
此说偶奇验,人人生妄图。cǐ shuō ǒu qí yàn,rén rén shēng wàng tú。
曷不返吾照,湛然观本初。hé bù fǎn wú zhào,zhàn rán guān běn chū。
天地付我形,森列万理俱。tiān dì fù wǒ xíng,sēn liè wàn lǐ jù。
形拘有枯菀,理充无智愚。xíng jū yǒu kū wǎn,lǐ chōng wú zhì yú。
涂人可以禹,为善即舜徒。tú rén kě yǐ yǔ,wèi shàn jí shùn tú。
奈何遗此心,豢此尺寸肤。nài hé yí cǐ xīn,huàn cǐ chǐ cùn fū。
君颛唐举术,乃取荀卿书。jūn zhuān táng jǔ shù,nǎi qǔ xún qīng shū。
论心不论形,名象足启余。lùn xīn bù lùn xíng,míng xiàng zú qǐ yú。
宇宙共一轨,纷纷落迷涂。yǔ zhòu gòng yī guǐ,fēn fēn luò mí tú。
愿言述吾语,一呼旋其车。yuàn yán shù wú yǔ,yī hū xuán qí chē。

泊三江口

黎廷瑞

潮寒闻雁声,野霁见虎迹。cháo hán wén yàn shēng,yě jì jiàn hǔ jì。
眼中无故人,莽莽欲谁适。yǎn zhōng wú gù rén,mǎng mǎng yù shuí shì。
当年此防秋,筑垒如铁壁。dāng nián cǐ fáng qiū,zhù lěi rú tiě bì。
哀哉不崇朝,遽此陵谷易。āi zāi bù chóng cháo,jù cǐ líng gǔ yì。
土道蚀残砖,沙草埋折戟。tǔ dào shí cán zhuān,shā cǎo mái zhé jǐ。
林墟稍亦集,农亩犹未辟。lín xū shāo yì jí,nóng mǔ yóu wèi pì。
人心嗜新乐,畴复念曩昔。rén xīn shì xīn lè,chóu fù niàn nǎng xī。
亭亭千尺塔,独立苍烟碧。tíng tíng qiān chǐ tǎ,dú lì cāng yān bì。
稽首塔中仙,此心如铁石。jī shǒu tǎ zhōng xiān,cǐ xīn rú tiě shí。

泊雷江口

黎廷瑞

解缆风雨息,傍晚复大吼。jiě lǎn fēng yǔ xī,bàng wǎn fù dà hǒu。
浪如雪山来,船作骑马走。làng rú xuě shān lái,chuán zuò qí mǎ zǒu。
鱼龙欲作势,问予惊怖否。yú lóng yù zuò shì,wèn yǔ jīng bù fǒu。
那知狂书生,有胆大如斗。nà zhī kuáng shū shēng,yǒu dǎn dà rú dòu。
庄周论天地,我见仅如缶。zhuāng zhōu lùn tiān dì,wǒ jiàn jǐn rú fǒu。
可怜一勺多,浩荡夸己有。kě lián yī sháo duō,hào dàng kuā jǐ yǒu。
大方付一笑,河伯亦俯首。dà fāng fù yī xiào,hé bó yì fǔ shǒu。
天开镜面平,荡桨泊江口。tiān kāi jìng miàn píng,dàng jiǎng pō jiāng kǒu。
新月照船窗,烹鱼酝我酒。xīn yuè zhào chuán chuāng,pēng yú yùn wǒ jiǔ。

虎溪三笑图

黎廷瑞

阴壁掺苦竹,秋池淡芙蓉。yīn bì càn kǔ zhú,qiū chí dàn fú róng。
二老庐山间,风味夙昔同。èr lǎo lú shān jiān,fēng wèi sù xī tóng。
亦有栗里人,心事黄花丛。yì yǒu lì lǐ rén,xīn shì huáng huā cóng。
囊中无一钱,眼底四海空。náng zhōng wú yī qián,yǎn dǐ sì hǎi kōng。
羲皇未渠惬,上与无怀通。xī huáng wèi qú qiè,shàng yǔ wú huái tōng。
众羽集新条,云霄一冥鸿。zhòng yǔ jí xīn tiáo,yún xiāo yī míng hóng。
净社亦可人,念尔名教宗。jìng shè yì kě rén,niàn ěr míng jiào zōng。
博酒空勤渠,攒眉一声钟。bó jiǔ kōng qín qú,zǎn méi yī shēng zhōng。
苍苔片石在,醉卧空山中。cāng tái piàn shí zài,zuì wò kōng shān zhōng。
良辰入奇怀,杖屦闲相从。liáng chén rù qí huái,zhàng jù xián xiāng cóng。
偶然出岫云,倏尔风飘蓬。ǒu rán chū xiù yún,shū ěr fēng piāo péng。
虎溪有严禁,讵敢待此翁。hǔ xī yǒu yán jìn,jù gǎn dài cǐ wēng。
行行不知远,大笑分西东。xíng xíng bù zhī yuǎn,dà xiào fēn xī dōng。
风流一时散,千载留高踪。fēng liú yī shí sàn,qiān zài liú gāo zōng。
溪光与山色,隐隐尚笑容。xī guāng yǔ shān sè,yǐn yǐn shàng xiào róng。
笑意果何如,画史安能穷。xiào yì guǒ hé rú,huà shǐ ān néng qióng。
按图付一嘿,翳景生长松。àn tú fù yī hēi,yì jǐng shēng zhǎng sōng。

避暑招真观听琴

黎廷瑞

驱车畏火伞,投扇倦风箑。qū chē wèi huǒ sǎn,tóu shàn juàn fēng shà。
起行青松径,往就白云榻。qǐ xíng qīng sōng jìng,wǎng jiù bái yún tà。
窈窕一壑深,苍苍两崖夹。yǎo tiǎo yī hè shēn,cāng cāng liǎng yá jiā。
玄菟狞爪齿,白龙老鳞甲。xuán tú níng zhǎo chǐ,bái lóng lǎo lín jiǎ。
竹树拥青掺,花草霭丛杂。zhú shù yōng qīng càn,huā cǎo ǎi cóng zá。
渺沫洒空岩,冷飙下危峡。miǎo mò sǎ kōng yán,lěng biāo xià wēi xiá。
始知忘解带,久坐思御裌。shǐ zhī wàng jiě dài,jiǔ zuò sī yù jiá。
丹丘逢羽人,瑶琴开宝匣。dān qiū féng yǔ rén,yáo qín kāi bǎo xiá。
古意郁苍茫,秋风淡萧飒。gǔ yì yù cāng máng,qiū fēng dàn xiāo sà。
悲蝉为噫吟,鸣鹤相和答。bēi chán wèi yī yín,míng hè xiāng hé dá。
岁华坐晼晚,尘路嗟隘狭。suì huá zuò wǎn wǎn,chén lù jiē ài xiá。
飞仙倘来归,遗我度世法。fēi xiān tǎng lái guī,yí wǒ dù shì fǎ。

南北舟

黎廷瑞

东流滔滔江似箭,南船挂帆北船羡。dōng liú tāo tāo jiāng shì jiàn,nán chuán guà fān běi chuán xiàn。
阴云黯黯天色变,北船捶鼓南船怨。yīn yún àn àn tiān sè biàn,běi chuán chuí gǔ nán chuán yuàn。
焚香酿酒争祝愿,一望风长一祈转。fén xiāng niàng jiǔ zhēng zhù yuàn,yī wàng fēng zhǎng yī qí zhuǎn。
世间万事无两便,龙伯应酬毋乃倦。shì jiān wàn shì wú liǎng biàn,lóng bó yīng chóu wú nǎi juàn。
龙伯应酬如已倦,祇遣澄江净如练。lóng bó yīng chóu rú yǐ juàn,qí qiǎn chéng jiāng jìng rú liàn。

二陶

黎廷瑞

清言洒洒南华玄,净社济济东林禅。qīng yán sǎ sǎ nán huá xuán,jìng shè jì jì dōng lín chán。
一陶运甓不挥麈,一陶采菊不种莲。yī táo yùn pì bù huī zhǔ,yī táo cǎi jú bù zhǒng lián。
爱惜分阴树志业,盘礴千载希圣贤。ài xī fēn yīn shù zhì yè,pán bó qiān zài xī shèng xián。
吾评东晋人物薮,惟有二陶真卓然。wú píng dōng jìn rén wù sǒu,wéi yǒu èr táo zhēn zhuó rán。

饮芝山分韵得草字

黎廷瑞

漠漠轻阴送幽讨,梅柳之间春正好。mò mò qīng yīn sòng yōu tǎo,méi liǔ zhī jiān chūn zhèng hǎo。
万古烧痕青未了,一片湖光白如扫。wàn gǔ shāo hén qīng wèi le,yī piàn hú guāng bái rú sǎo。
永怀雨露涵三秀,颇恨风尘遮五老。yǒng huái yǔ lù hán sān xiù,pǒ hèn fēng chén zhē wǔ lǎo。
松根啸咏欲忘归,可惜长瓶卧芳草。sōng gēn xiào yǒng yù wàng guī,kě xī zhǎng píng wò fāng cǎo。

探梅

黎廷瑞

山中岁晚甘恬澹,花史时时闻校勘。shān zhōng suì wǎn gān tián dàn,huā shǐ shí shí wén xiào kān。
天街未省薇药贵,尘世颇嫌桃李滥。tiān jiē wèi shěng wēi yào guì,chén shì pǒ xián táo lǐ làn。
南枝相见眼独明,东风久要交非暂。nán zhī xiāng jiàn yǎn dú míng,dōng fēng jiǔ yào jiāo fēi zàn。
长意孤山访突兀,径度平湖浮碧绀。zhǎng yì gū shān fǎng tū wù,jìng dù píng hú fú bì gàn。
暗香疏影夜蒙蒙,半树横枝春淡淡。àn xiāng shū yǐng yè méng méng,bàn shù héng zhī chūn dàn dàn。
琥珀浓倾酒拍船,珠玑乱唾诗成担。hǔ pò nóng qīng jiǔ pāi chuán,zhū jī luàn tuò shī chéng dān。
画角吹寒凄别语,青衣天晚生孤憾。huà jiǎo chuī hán qī bié yǔ,qīng yī tiān wǎn shēng gū hàn。

偕仲退周南翁登曲岛山分韵得曲字

黎廷瑞

吴子精悍锦满腹,周郎英妙人如玉。wú zi jīng hàn jǐn mǎn fù,zhōu láng yīng miào rén rú yù。
凌晨樽酒惜分携,飞鞚联翩相趁逐。líng chén zūn jiǔ xī fēn xié,fēi kòng lián piān xiāng chèn zhú。
积雨新晴马气骄,振鬣长鸣踏平陆。jī yǔ xīn qíng mǎ qì jiāo,zhèn liè zhǎng míng tà píng lù。
村南村北枫叶赤,高田低田麦苗绿。cūn nán cūn běi fēng yè chì,gāo tián dī tián mài miáo lǜ。
坡陀磊落如培塿,一岛轩然立于独。pō tuó lěi luò rú péi lǒu,yī dǎo xuān rán lì yú dú。
平生梦寐千仞冈,第取惬心那计足。píng shēng mèng mèi qiān rèn gāng,dì qǔ qiè xīn nà jì zú。
迢迢鸟道入青天,杳杳钟声出乔木。tiáo tiáo niǎo dào rù qīng tiān,yǎo yǎo zhōng shēng chū qiáo mù。
遥观疑雪复疑石,稍动始知樵与牧。yáo guān yí xuě fù yí shí,shāo dòng shǐ zhī qiáo yǔ mù。
传闻隋代高隐君,避世曾兹结茅屋。chuán wén suí dài gāo yǐn jūn,bì shì céng zī jié máo wū。
李菀杨枯了不闻,坐拥玉书林下读。lǐ wǎn yáng kū le bù wén,zuò yōng yù shū lín xià dú。
灵君冠剑从飞龙,云雨苍茫手翻覆。líng jūn guān jiàn cóng fēi lóng,yún yǔ cāng máng shǒu fān fù。
瓢中但出是丰年,何惜穿崖悬一瀑。piáo zhōng dàn chū shì fēng nián,hé xī chuān yá xuán yī pù。
毳虫自得餐松诀,一扫四山寒翠秃。cuì chóng zì dé cān sōng jué,yī sǎo sì shān hán cuì tū。
天根突兀有孤梅,道气昂藏自修竹。tiān gēn tū wù yǒu gū méi,dào qì áng cáng zì xiū zhú。
回看下界暗黄尘,蚁垤蜂房几陵谷。huí kàn xià jiè àn huáng chén,yǐ dié fēng fáng jǐ líng gǔ。
山空鸟啼尘虑绝,天寒日暮归心速。shān kōng niǎo tí chén lǜ jué,tiān hán rì mù guī xīn sù。
会当摆落悠悠谈,八极神游纵吾目。huì dāng bǎi luò yōu yōu tán,bā jí shén yóu zòng wú mù。
玉井莲花十丈开,瑶池桃子千年熟。yù jǐng lián huā shí zhàng kāi,yáo chí táo zi qiān nián shú。
廓然天地睹方圆,岂但山川见纡曲。kuò rán tiān dì dǔ fāng yuán,qǐ dàn shān chuān jiàn yū qū。
已呼鸾凰作先导,岁晚期君两黄鹄。yǐ hū luán huáng zuò xiān dǎo,suì wǎn qī jūn liǎng huáng gǔ。