古诗词

六州歌头·居庸长城

叶恭绰

神州极目,今古几长城。shén zhōu jí mù,jīn gǔ jǐ zhǎng chéng。
居庸塞,联榆蓟,卫燕京,控龙庭。jū yōng sāi,lián yú jì,wèi yàn jīng,kòng lóng tíng。
恃作华夷限,巢蜂蝶,穴狐兔,容蛇豕,争蛮触,混膻腥。shì zuò huá yí xiàn,cháo fēng dié,xué hú tù,róng shé shǐ,zhēng mán chù,hùn shān xīng。
锁阴重溟。suǒ yīn zhòng míng。
洞启百年史,国耻充盈。dòng qǐ bǎi nián shǐ,guó chǐ chōng yíng。
更蓬莱左股,历劫剩枯枰。gèng péng lái zuǒ gǔ,lì jié shèng kū píng。
万里回萦。wàn lǐ huí yíng。
竟何成。jìng hé chéng。
况烟熛怒,飙轮迅,艨艟巨,幡旗精。kuàng yān biāo nù,biāo lún xùn,méng chōng jù,fān qí jīng。
高空制,后方战,合纵争,百欺凌。gāo kōng zhì,hòu fāng zhàn,hé zòng zhēng,bǎi qī líng。
人类浑奚罪,相奔迸。rén lèi hún xī zuì,xiāng bēn bèng。
赴秦坑,山河险,坛坫约,总难凭。fù qín kēng,shān hé xiǎn,tán diàn yuē,zǒng nán píng。
何日町畦,尽泯兵革息,长庆由庚。hé rì tīng qí,jǐn mǐn bīng gé xī,zhǎng qìng yóu gēng。
尽边城戍垒,开辟付农耕。jǐn biān chéng shù lěi,kāi pì fù nóng gēng。
春满藩屏。chūn mǎn fān píng。
猜您喜欢

浣溪纱·旧历四月十六日为明末张儿乔女士生日,同人以名香花果祀之。方壶并歌余所制百花冢曲为寿。先期由邓昙殊绘象供养,因为题此。呜呼,何世何年,此物此志,古愁今恨,能不依依。乔倩有灵,当兴同感

叶恭绰

文采风流合二乔。wén cǎi fēng liú hé èr qiáo。
百年犹觉殢人娇。bǎi nián yóu jué tì rén jiāo。
百花生日又今朝。bǎi huā shēng rì yòu jīn cháo。
兰笑似闻弦解语,莲香禁得酒同浇。lán xiào shì wén xián jiě yǔ,lián xiāng jìn dé jiǔ tóng jiāo。
兵尘惆怅满红箫。bīng chén chóu chàng mǎn hóng xiāo。

卜算子·为湖帆题其亡室潘静淑绿遍池塘草遗墨

叶恭绰

半偈世缘空,永恨家山绕。bàn jì shì yuán kōng,yǒng hèn jiā shān rào。
梅景凄凉只自看,短梦随春老。méi jǐng qī liáng zhǐ zì kàn,duǎn mèng suí chūn lǎo。
调苦曲难终,泪浥香盈抱。diào kǔ qū nán zhōng,lèi yì xiāng yíng bào。
莫问他生与此生,绿遍池塘草。mò wèn tā shēng yǔ cǐ shēng,lǜ biàn chí táng cǎo。

虞美人·为张君华题其华月簃消夏图

叶恭绰

莲华世界环空碧。lián huá shì jiè huán kōng bì。
浑似鸥波宅。hún shì ōu bō zhái。
调冰杀粉助清吟。diào bīng shā fěn zhù qīng yín。
不信人间犹有俗尘侵。bù xìn rén jiān yóu yǒu sú chén qīn。
家山咫尺今何处。jiā shān zhǐ chǐ jīn hé chù。
离合惊风雨。lí hé jīng fēng yǔ。
劫灰平地几楼台。jié huī píng dì jǐ lóu tái。
愁见秾花偏傍战场开。chóu jiàn nóng huā piān bàng zhàn chǎng kāi。

洞仙歌·余髫年在书斋,汪憬吾丈来,命对,特赏琴韵书声一联。今四十余年,丈怛化澳门,余羁栖香港,遂成永隔。赋此志悼

叶恭绰

凌云一笑,镇斯人遗世。líng yún yī xiào,zhèn sī rén yí shì。
尘海仙踪罢游戏。chén hǎi xiān zōng bà yóu xì。
尽平生、微尚薄醉闲吟,都付与、一例鼠肝虫臂。jǐn píng shēng wēi shàng báo zuì xián yín,dōu fù yǔ yī lì shǔ gān chóng bì。
前尘惊电迈,琴韵书声,回首凄迷卌年事。qián chén jīng diàn mài,qín yùn shū shēng,huí shǒu qī mí xì nián shì。
物换更星移,如此江山,问寻梦、槐柯何地。wù huàn gèng xīng yí,rú cǐ jiāng shān,wèn xún mèng huái kē hé dì。
算得失、文章寸心知,剩千古、身名水云高寄。suàn dé shī wén zhāng cùn xīn zhī,shèng qiān gǔ shēn míng shuǐ yún gāo jì。

浣溪纱·纪某女子事

叶恭绰

历历枝头几怨恩。lì lì zhī tóu jǐ yuàn ēn。
天教南陌葬青春。tiān jiào nán mò zàng qīng chūn。
去来休问去来因。qù lái xiū wèn qù lái yīn。
换马诗曾惊恶谶,闻鹃泪更感离魂。huàn mǎ shī céng jīng è chèn,wén juān lèi gèng gǎn lí hún。
可怜花影已无痕。kě lián huā yǐng yǐ wú hén。

醉蓬莱·依乐章体,用东坡韵,和六禾、铁夫重九咏怀

叶恭绰

甚山川信美,浑似当年,华峰重九。shén shān chuān xìn měi,hún shì dāng nián,huá fēng zhòng jiǔ。
欲挽流波,奈万牛回首。yù wǎn liú bō,nài wàn niú huí shǒu。
冷落琴尊,逍遥襟带,剩枯株同守。lěng luò qín zūn,xiāo yáo jīn dài,shèng kū zhū tóng shǒu。
险韵题糕,闲情赛菊,那能依旧。xiǎn yùn tí gāo,xián qíng sài jú,nà néng yī jiù。
风景不殊,乡关何处,寂寞寒香,临风三嗅。fēng jǐng bù shū,xiāng guān hé chù,jì mò hán xiāng,lín fēng sān xiù。
休向灵和,问那时新柳。xiū xiàng líng hé,wèn nà shí xīn liǔ。
佳节空过,夕阳无语,镇石碑衔口。jiā jié kōng guò,xī yáng wú yǔ,zhèn shí bēi xián kǒu。
沉醉生涯,壶中日月,且销醇酎。chén zuì shēng yá,hú zhōng rì yuè,qiě xiāo chún zhòu。

百字令·为冼玉清题所藏邝湛若玛瑙小冠,上有明福洞主四字隶书款

叶恭绰

黄冠无分,叹仓皇兵解,空留残蜕。huáng guān wú fēn,tàn cāng huáng bīng jiě,kōng liú cán tuì。
剩此裹头遗制在,想象狂歌椎结。shèng cǐ guǒ tóu yí zhì zài,xiǎng xiàng kuáng gē chuí jié。
绿绮声沈,兵符篆烬,柱后偏无缺。lǜ qǐ shēng shěn,bīng fú zhuàn jìn,zhù hòu piān wú quē。
辽东皂帽,算来还逊芳烈。liáo dōng zào mào,suàn lái hái xùn fāng liè。
因念再易沧桑,曼殊运去,往恨应消歇。yīn niàn zài yì cāng sāng,màn shū yùn qù,wǎng hèn yīng xiāo xiē。
却痛南交天柱折,珠海翻成鲸窟。què tòng nán jiāo tiān zhù zhé,zhū hǎi fān chéng jīng kū。
掷帻伤心,请缨虚愿,日夕循余发。zhì zé shāng xīn,qǐng yīng xū yuàn,rì xī xún yú fā。
畸人往矣,萧条异代谁说。jī rén wǎng yǐ,xiāo tiáo yì dài shuí shuō。

渔家傲·和杨铁夫韵,与六禾、霞公、芋园同作

叶恭绰

怅缉荷衣尘欲涴。chàng jī hé yī chén yù wò。
炉熏暗遣销烟朵。lú xūn àn qiǎn xiāo yān duǒ。
冰雪强浇心上火。bīng xuě qiáng jiāo xīn shàng huǒ。
时又过。shí yòu guò。
残阳满地山香堕。cán yáng mǎn dì shān xiāng duò。
六忆难忘行与坐。liù yì nán wàng xíng yǔ zuò。
寻有倦理山居课。xún yǒu juàn lǐ shān jū kè。
无梦微温花可可。wú mèng wēi wēn huā kě kě。
红万颗。hóng wàn kē。
待回江海供余唾。dài huí jiāng hǎi gōng yú tuò。

临江仙·题明林秋香画芙蓉,用沈石田题秋香画临江仙词韵

叶恭绰

寥落秋江谁写照,鸥乡愁绪难名。liáo luò qiū jiāng shuí xiě zhào,ōu xiāng chóu xù nán míng。
倾城一顾已三生。qīng chéng yī gù yǐ sān shēng。
伤离肠轴断,牵梦眼波横。shāng lí cháng zhóu duàn,qiān mèng yǎn bō héng。
今日丹青留倩影,知君心迹双清。jīn rì dān qīng liú qiàn yǐng,zhī jūn xīn jì shuāng qīng。
零脂碎粉转关情。líng zhī suì fěn zhuǎn guān qíng。
空林迷故燕,幽谷少啼莺。kōng lín mí gù yàn,yōu gǔ shǎo tí yīng。

鹧鸪天·题杨铁夫九龙山中所筑双树居

叶恭绰

穿径诛茅伊已深。chuān jìng zhū máo yī yǐ shēn。
一庵闲卧日初沈。yī ān xián wò rì chū shěn。
移根漫悔高原植,息影偏憎恶木阴。yí gēn màn huǐ gāo yuán zhí,xī yǐng piān zēng è mù yīn。
花证道,月清心。huā zhèng dào,yuè qīng xīn。
幽居浑似傅双林。yōu jū hún shì fù shuāng lín。
梦中销得风雷过,倾耳潮音更谷音。mèng zhōng xiāo dé fēng léi guò,qīng ěr cháo yīn gèng gǔ yīn。

浣溪纱·秋感

叶恭绰

廿五年来梦欲沈。niàn wǔ nián lái mèng yù shěn。
麝麈莲寸几关心。shè zhǔ lián cùn jǐ guān xīn。
柳丝藤蔓又而今。liǔ sī téng màn yòu ér jīn。
净土泥翻培弱絮,愁波海转惜冤禽。jìng tǔ ní fān péi ruò xù,chóu bō hǎi zhuǎn xī yuān qín。
白头禁得短长吟。bái tóu jìn dé duǎn zhǎng yín。

采桑子·八月十日题自画兰

叶恭绰

湘皋遗佩空萧瑟,倩影疑仙。xiāng gāo yí pèi kōng xiāo sè,qiàn yǐng yí xiān。
知为谁妍。zhī wèi shuí yán。
满纸秋痕尚眼前。mǎn zhǐ qiū hén shàng yǎn qián。
枯香剩取残荷伴,泣露啼烟。kū xiāng shèng qǔ cán hé bàn,qì lù tí yān。
此恨绵绵。cǐ hèn mián mián。
冷月惊看皕五圆。lěng yuè jīng kàn bì wǔ yuán。

菩萨蛮·卅年前与曾刚父、杨昀谷、陈石遗、罗瘿公、章曼仙、胡漱唐、赵尧生同集诗牌字为词。众剧赏上阕铜弦三句,余久忘全章。今冬偶忆前事,因足成此阕,虽所感不同,而情尘如接,真所谓感慨系之也。同人仅尧生与余在矣

叶恭绰

高堂酒醒闻如愿。gāo táng jiǔ xǐng wén rú yuàn。
铜弦脉脉秋风怨。tóng xián mài mài qiū fēng yuàn。
收泪把花枝。shōu lèi bǎ huā zhī。
玉栊朝去时。yù lóng cháo qù shí。
评香成宴寂。píng xiāng chéng yàn jì。
容易辜芳夕。róng yì gū fāng xī。
负尽卅年心。fù jǐn sà nián xīn。
山深海更深。shān shēn hǎi gèng shēn。

浣溪纱·题陈树棠朴园书藏

叶恭绰

二酉藏珍若可攀。èr yǒu cáng zhēn ruò kě pān。
华严涌现指轻弹。huá yán yǒng xiàn zhǐ qīng dàn。
休夸百宋与千元。xiū kuā bǎi sòng yǔ qiān yuán。
抱朴高风传硌碌,凿楹遗训重嫏嬛。bào pǔ gāo fēng chuán gè lù,záo yíng yí xùn zhòng láng huán。
芸香多处即名山。yún xiāng duō chù jí míng shān。

鹊踏枝·偶感,示永持

叶恭绰

谁信人生难解决。shuí xìn rén shēng nán jiě jué。
水自潆洄,山自相重叠。shuǐ zì yíng huí,shān zì xiāng zhòng dié。
甚日根尘同断绝。shén rì gēn chén tóng duàn jué。
花光镜影交澄澈。huā guāng jìng yǐng jiāo chéng chè。
眼底浮云心上月。yǎn dǐ fú yún xīn shàng yuè。
缥杳楼台,筝笛供凄咽。piāo yǎo lóu tái,zhēng dí gōng qī yàn。
摆脱人间凉与热。bǎi tuō rén jiān liáng yǔ rè。
千山万水无抛撇。qiān shān wàn shuǐ wú pāo piē。