古诗词

罢丞零陵忽病伤寒谒医两旬如负担者日远日重改谒唐医公亮九日而无病矣谢以长句

杨万里

料病如料敌,用药如中的。liào bìng rú liào dí,yòng yào rú zhōng de。
淮阴百战有百胜,由基百发无一失。huái yīn bǎi zhàn yǒu bǎi shèng,yóu jī bǎi fā wú yī shī。
老唐脉法明更高,阅人二竖可得逃。lǎo táng mài fǎ míng gèng gāo,yuè rén èr shù kě dé táo。
探囊起死无德色,掉臂不为曳裾客。tàn náng qǐ sǐ wú dé sè,diào bì bù wèi yè jū kè。
但使乡邻少卧疴,眼底名医麻竹多。dàn shǐ xiāng lín shǎo wò kē,yǎn dǐ míng yī má zhú duō。
嗟予诗瘦仍多病,两旬进尺退不寸。jiē yǔ shī shòu réng duō bìng,liǎng xún jìn chǐ tuì bù cùn。
逢君已晚亦未恨,扫除何曾费馀刃。féng jūn yǐ wǎn yì wèi hèn,sǎo chú hé céng fèi yú rèn。
长句藉手聊尔耳,真成不直一杯水。zhǎng jù jí shǒu liáo ěr ěr,zhēn chéng bù zhí yī bēi shuǐ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

静坐池亭二首

杨万里

胡床倦坐起凭栏,人正忙时我正闲。hú chuáng juàn zuò qǐ píng lán,rén zhèng máng shí wǒ zhèng xián。
却是闲中有忙处,看书才了又看山。què shì xián zhōng yǒu máng chù,kàn shū cái le yòu kàn shān。

静坐池亭二首

杨万里

荷边弄水一身香,竹里招风满扇凉。hé biān nòng shuǐ yī shēn xiāng,zhú lǐ zhāo fēng mǎn shàn liáng。
道是秋来还日短,秋来闲里日偏长。dào shì qiū lái hái rì duǎn,qiū lái xián lǐ rì piān zhǎng。

秋暑三首

杨万里

不教老子略眉开,夏热未除秋热来。bù jiào lǎo zi lüè méi kāi,xià rè wèi chú qiū rè lái。
一夜凉风吹欲尽,半轮晓日唤将回。yī yè liáng fēng chuī yù jǐn,bàn lún xiǎo rì huàn jiāng huí。

秋暑三首

杨万里

汗如雨点涌人肤,一一须根一一珠。hàn rú yǔ diǎn yǒng rén fū,yī yī xū gēn yī yī zhū。
不道去年秋不热,今年秋热去年无。bù dào qù nián qiū bù rè,jīn nián qiū rè qù nián wú。

秋暑三首

杨万里

半柳斜阳半柳阴,一蝉飞去一蝉吟。bàn liǔ xié yáng bàn liǔ yīn,yī chán fēi qù yī chán yín。
岸巾亭子钩栏角,送眼江村松树林。àn jīn tíng zi gōu lán jiǎo,sòng yǎn jiāng cūn sōng shù lín。

读元白长庆二集诗

杨万里

读遍元诗与白诗,一生少傅重微之。dú biàn yuán shī yǔ bái shī,yī shēng shǎo fù zhòng wēi zhī。
再三不晓渠何意,半是交情半是私。zài sān bù xiǎo qú hé yì,bàn shì jiāo qíng bàn shì sī。

白莲

杨万里

花头素片剪成冰,叶背青琼刻作棱。huā tóu sù piàn jiǎn chéng bīng,yè bèi qīng qióng kè zuò léng。
珍重儿童轻手折,绿针刺手却渠憎。zhēn zhòng ér tóng qīng shǒu zhé,lǜ zhēn cì shǒu què qú zēng。

瓶中红白二莲五首

杨万里

红白莲花共玉瓶,红莲韵绝白莲清。hóng bái lián huā gòng yù píng,hóng lián yùn jué bái lián qīng。
空斋不是无秋暑,暑被花销断不生。kōng zhāi bù shì wú qiū shǔ,shǔ bèi huā xiāo duàn bù shēng。

瓶中红白二莲五首

杨万里

拣得新开便折将,忽然到晚敛花房。jiǎn dé xīn kāi biàn zhé jiāng,hū rán dào wǎn liǎn huā fáng。
只愁花敛香还减,来早重开别是香。zhǐ chóu huā liǎn xiāng hái jiǎn,lái zǎo zhòng kāi bié shì xiāng。

瓶中红白二莲五首

杨万里

晚花特地敛新妆,莫道无情总不妨。wǎn huā tè dì liǎn xīn zhuāng,mò dào wú qíng zǒng bù fáng。
中有黄金莲子盏,被人瞥见即深藏。zhōng yǒu huáng jīn lián zi zhǎn,bèi rén piē jiàn jí shēn cáng。

瓶中红白二莲五首

杨万里

白莲半莟未开时,看作红莲更不疑。bái lián bàn hàn wèi kāi shí,kàn zuò hóng lián gèng bù yí。
到得欲开浑别了,玉肤洗退淡胭脂。dào dé yù kāi hún bié le,yù fū xǐ tuì dàn yān zhī。

瓶中红白二莲五首

杨万里

折得荷花伴我幽,更搴荷叶伴花愁。zhé dé hé huā bàn wǒ yōu,gèng qiān hé yè bàn huā chóu。
孤芳欲落偏多思,一片先垂半不收。gū fāng yù luò piān duō sī,yī piàn xiān chuí bàn bù shōu。

午坐卧治斋

杨万里

雨后朝阴到午晴,空斋孤坐纳秋清。yǔ hòu cháo yīn dào wǔ qíng,kōng zhāi gū zuò nà qiū qīng。
一蝉也解怜幽寂,柳外飞来叶底鸣。yī chán yě jiě lián yōu jì,liǔ wài fēi lái yè dǐ míng。

桧径晓步二首

杨万里

老桧阴阴夹古城,露丛迎贯日华明。lǎo guì yīn yīn jiā gǔ chéng,lù cóng yíng guàn rì huá míng。
晓凉无个人分却,一径深长独自行。xiǎo liáng wú gè rén fēn què,yī jìng shēn zhǎng dú zì xíng。

桧径晓步二首

杨万里

雨歇林间凉自生,风穿径里晓逾清。yǔ xiē lín jiān liáng zì shēng,fēng chuān jìng lǐ xiǎo yú qīng。
意行偶到无人处,惊起山禽我亦惊。yì xíng ǒu dào wú rén chù,jīng qǐ shān qín wǒ yì jīng。