古诗词

都下和同舍客李元老承信赠诗之韵

杨万里

论交何必星霜久,白头得似倾盖友。lùn jiāo hé bì xīng shuāng jiǔ,bái tóu dé shì qīng gài yǒu。
长安市上李将军,挽弓旧不论石斗。zhǎng ān shì shàng lǐ jiāng jūn,wǎn gōng jiù bù lùn shí dòu。
只今有子似渠长,清夜读书雪边牖。zhǐ jīn yǒu zi shì qú zhǎng,qīng yè dú shū xuě biān yǒu。
云端烽烟半点无,怪来将军不好武。yún duān fēng yān bàn diǎn wú,guài lái jiāng jūn bù hǎo wǔ。
遗我骊珠三百颗,字字镌镵未曾苟。yí wǒ lí zhū sān bǎi kē,zì zì juān chán wèi céng gǒu。
得得且看钱塘潮,莫莫言攀渭城柳。dé dé qiě kàn qián táng cháo,mò mò yán pān wèi chéng liǔ。
朝家金印斗样大,情知不上书生肘。cháo jiā jīn yìn dòu yàng dà,qíng zhī bù shàng shū shēng zhǒu。
儒冠多误侬饱谙,毛锥焉用君知否。rú guān duō wù nóng bǎo ān,máo zhuī yān yòng jūn zhī fǒu。
便应早请终军缨,径须系取单于首。biàn yīng zǎo qǐng zhōng jūn yīng,jìng xū xì qǔ dān yú shǒu。
居延蒲类水如天,吹作春风一杯酒。jū yán pú lèi shuǐ rú tiān,chuī zuò chūn fēng yī bēi jiǔ。
归来冠剑上凌烟,剩作功名落人口。guī lái guān jiàn shàng líng yān,shèng zuò gōng míng luò rén kǒu。
如何收敛许光芒,也趁槐花黄里走。rú hé shōu liǎn xǔ guāng máng,yě chèn huái huā huáng lǐ zǒu。
献璞虽真不救胫,绝弦何如只停手。xiàn pú suī zhēn bù jiù jìng,jué xián hé rú zhǐ tíng shǒu。
人生匹似风中花,荣瘁升沉岂非偶。rén shēng pǐ shì fēng zhōng huā,róng cuì shēng chén qǐ fēi ǒu。
与君早赋归去来,名垂万古知何有。yǔ jūn zǎo fù guī qù lái,míng chuí wàn gǔ zhī hé yǒu。
不如耳热歌呜呜,醉帽欹倾衣不纽。bù rú ěr rè gē wū wū,zuì mào yī qīng yī bù niǔ。
诗流唱和秋虫鸣,僧房问答狮子吼。shī liú chàng hé qiū chóng míng,sēng fáng wèn dá shī zi hǒu。
尽令俗客不妨来,白眼相看勿分剖。jǐn lìng sú kè bù fáng lái,bái yǎn xiāng kàn wù fēn pōu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

春梦纷纭

杨万里

烛花半作紫芝开,诗兴频遭白雨催。zhú huā bàn zuò zǐ zhī kāi,shī xīng pín zāo bái yǔ cuī。
只有睡时愁可遣,春愁又向梦中来。zhǐ yǒu shuì shí chóu kě qiǎn,chūn chóu yòu xiàng mèng zhōng lái。

二月一日郡圃寻春二首

杨万里

中和节里半春天,一拂清寒半点暄。zhōng hé jié lǐ bàn chūn tiān,yī fú qīng hán bàn diǎn xuān。
憔悴不胜梅欲落,娇饶无对杏初繁。qiáo cuì bù shèng méi yù luò,jiāo ráo wú duì xìng chū fán。

二月一日郡圃寻春二首

杨万里

花绕朱檐柳绕栏,小亭面面锦团栾。huā rào zhū yán liǔ rào lán,xiǎo tíng miàn miàn jǐn tuán luán。
春风横欲欺诗瘦,且下东窗护嫩寒。chūn fēng héng yù qī shī shòu,qiě xià dōng chuāng hù nèn hán。

新柳

杨万里

辇路金丝半欲垂,外间玉爪未渠开。niǎn lù jīn sī bàn yù chuí,wài jiān yù zhǎo wèi qú kāi。
上林柳色休多忆,更趁春风看一回。shàng lín liǔ sè xiū duō yì,gèng chèn chūn fēng kàn yī huí。

雨霁

杨万里

雨为梅花遣尽尘,柳勾日影自传神。yǔ wèi méi huā qiǎn jǐn chén,liǔ gōu rì yǐng zì chuán shén。
不须苦问春多少,暖幕晴帘总是春。bù xū kǔ wèn chūn duō shǎo,nuǎn mù qíng lián zǒng shì chūn。

蜜渍梅花

杨万里

瓮澄雪水酿春寒,蜜点梅花带露餐。wèng chéng xuě shuǐ niàng chūn hán,mì diǎn méi huā dài lù cān。
句里略无烟火气,更教谁上少陵坛。jù lǐ lüè wú yān huǒ qì,gèng jiào shuí shàng shǎo líng tán。

小饮俎豆颇备江西淮浙之品戏题二首

杨万里

满盘山海眩芳珍,未借前筹已咽津。mǎn pán shān hǎi xuàn fāng zhēn,wèi jiè qián chóu yǐ yàn jīn。
鲎酱子鱼总佳客,玉狸黄雀是乡人。hòu jiàng zi yú zǒng jiā kè,yù lí huáng què shì xiāng rén。

小饮俎豆颇备江西淮浙之品戏题二首

杨万里

味含霜气洞庭柑,鲊带桃花楚水?。wèi hán shuāng qì dòng tíng gān,zhǎ dài táo huā chǔ shuǐ。
春暖著人君会否,不教淮白过江南。chūn nuǎn zhù rén jūn huì fǒu,bù jiào huái bái guò jiāng nán。

感兴

杨万里

看书已怯短檠灯,觅句犹锵涧水声。kàn shū yǐ qiè duǎn qíng dēng,mì jù yóu qiāng jiàn shuǐ shēng。
诗瘦近来惟有骨,可怜辛苦为虚名。shī shòu jìn lái wéi yǒu gǔ,kě lián xīn kǔ wèi xū míng。

休日登城

杨万里

爱他休日更新晴,忍却春寒上古城。ài tā xiū rì gèng xīn qíng,rěn què chūn hán shàng gǔ chéng。
废垒荒芦无一好,春来微径总堪行。fèi lěi huāng lú wú yī hǎo,chūn lái wēi jìng zǒng kān xíng。

池亭双树梅花

杨万里

开尽梅花半欲残,两株晴雪作双寒。kāi jǐn méi huā bàn yù cán,liǎng zhū qíng xuě zuò shuāng hán。
团栾绕树元无见,只合池亭隔水看。tuán luán rào shù yuán wú jiàn,zhǐ hé chí tíng gé shuǐ kàn。

春暖郡圃散策三首

杨万里

已觉朝来退裌衣,日光风力软如痴。yǐ jué cháo lái tuì jiá yī,rì guāng fēng lì ruǎn rú chī。
倩谁留许春寒著,更放梅花住少时。qiàn shuí liú xǔ chūn hán zhù,gèng fàng méi huā zhù shǎo shí。

春暖郡圃散策三首

杨万里

萱草行间过履絇,杏花影里散文书。xuān cǎo xíng jiān guò lǚ qú,xìng huā yǐng lǐ sàn wén shū。
秋风遣我疏团扇,又被春风遣唤渠。qiū fēng qiǎn wǒ shū tuán shàn,yòu bèi chūn fēng qiǎn huàn qú。

多稼亭前小步

杨万里

樱桃抛过隔墙莟,芍药丛抽刺土芽。yīng táo pāo guò gé qiáng hàn,sháo yào cóng chōu cì tǔ yá。
最是蜜蜂无意思,忍将尘脚踏梅花。zuì shì mì fēng wú yì sī,rěn jiāng chén jiǎo tà méi huā。

净远亭午望二首

杨万里

城外春光染远山,池中嫩水涨微澜。chéng wài chūn guāng rǎn yuǎn shān,chí zhōng nèn shuǐ zhǎng wēi lán。
回身小却深檐里,野鸭双浮欲近栏。huí shēn xiǎo què shēn yán lǐ,yě yā shuāng fú yù jìn lán。