古诗词

都下和同舍客李元老承信赠诗之韵

杨万里

论交何必星霜久,白头得似倾盖友。lùn jiāo hé bì xīng shuāng jiǔ,bái tóu dé shì qīng gài yǒu。
长安市上李将军,挽弓旧不论石斗。zhǎng ān shì shàng lǐ jiāng jūn,wǎn gōng jiù bù lùn shí dòu。
只今有子似渠长,清夜读书雪边牖。zhǐ jīn yǒu zi shì qú zhǎng,qīng yè dú shū xuě biān yǒu。
云端烽烟半点无,怪来将军不好武。yún duān fēng yān bàn diǎn wú,guài lái jiāng jūn bù hǎo wǔ。
遗我骊珠三百颗,字字镌镵未曾苟。yí wǒ lí zhū sān bǎi kē,zì zì juān chán wèi céng gǒu。
得得且看钱塘潮,莫莫言攀渭城柳。dé dé qiě kàn qián táng cháo,mò mò yán pān wèi chéng liǔ。
朝家金印斗样大,情知不上书生肘。cháo jiā jīn yìn dòu yàng dà,qíng zhī bù shàng shū shēng zhǒu。
儒冠多误侬饱谙,毛锥焉用君知否。rú guān duō wù nóng bǎo ān,máo zhuī yān yòng jūn zhī fǒu。
便应早请终军缨,径须系取单于首。biàn yīng zǎo qǐng zhōng jūn yīng,jìng xū xì qǔ dān yú shǒu。
居延蒲类水如天,吹作春风一杯酒。jū yán pú lèi shuǐ rú tiān,chuī zuò chūn fēng yī bēi jiǔ。
归来冠剑上凌烟,剩作功名落人口。guī lái guān jiàn shàng líng yān,shèng zuò gōng míng luò rén kǒu。
如何收敛许光芒,也趁槐花黄里走。rú hé shōu liǎn xǔ guāng máng,yě chèn huái huā huáng lǐ zǒu。
献璞虽真不救胫,绝弦何如只停手。xiàn pú suī zhēn bù jiù jìng,jué xián hé rú zhǐ tíng shǒu。
人生匹似风中花,荣瘁升沉岂非偶。rén shēng pǐ shì fēng zhōng huā,róng cuì shēng chén qǐ fēi ǒu。
与君早赋归去来,名垂万古知何有。yǔ jūn zǎo fù guī qù lái,míng chuí wàn gǔ zhī hé yǒu。
不如耳热歌呜呜,醉帽欹倾衣不纽。bù rú ěr rè gē wū wū,zuì mào yī qīng yī bù niǔ。
诗流唱和秋虫鸣,僧房问答狮子吼。shī liú chàng hé qiū chóng míng,sēng fáng wèn dá shī zi hǒu。
尽令俗客不妨来,白眼相看勿分剖。jǐn lìng sú kè bù fáng lái,bái yǎn xiāng kàn wù fēn pōu。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

乙卯春日三三径行散有感

杨万里

东园一日走千巡,又见龙飞第一春。dōng yuán yī rì zǒu qiān xún,yòu jiàn lóng fēi dì yī chūn。
桃李成阴侬已老,江山依旧岁还新。táo lǐ chéng yīn nóng yǐ lǎo,jiāng shān yī jiù suì hái xīn。
穿花踏影浑无日,隔径闻声不见人。chuān huā tà yǐng hún wú rì,gé jìng wén shēng bù jiàn rén。
学省同寮各星散,白云珍重伴闲身。xué shěng tóng liáo gè xīng sàn,bái yún zhēn zhòng bàn xián shēn。

立春检校牡丹

杨万里

牡丹又欲试春妆,恼得闲人也作忙。mǔ dān yòu yù shì chūn zhuāng,nǎo dé xián rén yě zuò máng。
新旧年头将替换,去留花眼费商量。xīn jiù nián tóu jiāng tì huàn,qù liú huā yǎn fèi shāng liàng。
东风从我袖中出,小蕾已含天上香。dōng fēng cóng wǒ xiù zhōng chū,xiǎo lěi yǐ hán tiān shàng xiāng。
只道开时恐肠断,未开先自断人肠。zhǐ dào kāi shí kǒng cháng duàn,wèi kāi xiān zì duàn rén cháng。

万花川谷海棠盛开进退格

杨万里

四面周遭国艳丛,危亭顿在艳丛中。sì miàn zhōu zāo guó yàn cóng,wēi tíng dùn zài yàn cóng zhōng。
天开锦幄三千丈,日透红妆一万重。tiān kāi jǐn wò sān qiān zhàng,rì tòu hóng zhuāng yī wàn zhòng。
积雨乍晴偏楚楚,东风小缓莫匆匆。jī yǔ zhà qíng piān chǔ chǔ,dōng fēng xiǎo huǎn mò cōng cōng。
为花一醉非难事,且道花醲复酒醲。wèi huā yī zuì fēi nán shì,qiě dào huā nóng fù jiǔ nóng。

积雨小止暂到东园雨作急归

杨万里

咫尺东园千里遥,欣逢小霁略逍遥。zhǐ chǐ dōng yuán qiān lǐ yáo,xīn féng xiǎo jì lüè xiāo yáo。
鹭穿秧稻新黄脚,虫秃金沙嫩紫条。lù chuān yāng dào xīn huáng jiǎo,chóng tū jīn shā nèn zǐ tiáo。
城市檐间堪系缆,山溪夜半失危桥。chéng shì yán jiān kān xì lǎn,shān xī yè bàn shī wēi qiáo。
匆匆行散还归去,一阵飘萧不见饶。cōng cōng xíng sàn hái guī qù,yī zhèn piāo xiāo bù jiàn ráo。

四月二十八日祠禄秩满喜罢感恩进退格

杨万里

随牒江湖四十年,寄名台阁两三番。suí dié jiāng hú sì shí nián,jì míng tái gé liǎng sān fān。
全家廪食皆天赐,晚岁祠官是地仙。quán jiā lǐn shí jiē tiān cì,wǎn suì cí guān shì dì xiān。
匹似分司转闲散,也无拜表及寒温。pǐ shì fēn sī zhuǎn xián sàn,yě wú bài biǎo jí hán wēn。
明朝更省毛锥力,十字名衔尚请钱。míng cháo gèng shěng máo zhuī lì,shí zì míng xián shàng qǐng qián。

题子文弟南溪奇观

杨万里

行尽三江与五湖,江湖元只近吾居。xíng jǐn sān jiāng yǔ wǔ hú,jiāng hú yuán zhǐ jìn wú jū。
一陂秋水镕银汁,万里青天落玉壶。yī bēi qiū shuǐ róng yín zhī,wàn lǐ qīng tiān luò yù hú。
每约弟兄人定后,恣看风露月来初。měi yuē dì xiōng rén dìng hòu,zì kàn fēng lù yuè lái chū。
老夫诗句休拈出,漏泄南溪奇观图。lǎo fū shī jù xiū niān chū,lòu xiè nán xī qí guān tú。

送简寿玉主簿之官临桂二首

杨万里

兰溪倾盖杏风残,桂岭离裾菊露寒。lán xī qīng gài xìng fēng cán,guì lǐng lí jū jú lù hán。
听子新诗过夜半,吹侬秋思入云端。tīng zi xīn shī guò yè bàn,chuī nóng qiū sī rù yún duān。
往吟平地千苍玉,还忆孤舟一钓竿。wǎng yín píng dì qiān cāng yù,hái yì gū zhōu yī diào gān。
四海如今习凿齿,大官莫作小官看。sì hǎi rú jīn xí záo chǐ,dà guān mò zuò xiǎo guān kàn。

送简寿玉主簿之官临桂二首

杨万里

柴门草径尽莓苔,不放黄尘俗子来。chái mén cǎo jìng jǐn méi tái,bù fàng huáng chén sú zi lái。
诗客清晨冲雨入,梅花一夜为君开。shī kè qīng chén chōng yǔ rù,méi huā yī yè wèi jūn kāi。
飘萧落叶残灯火,陆续清谈浊酒杯。piāo xiāo luò yè cán dēng huǒ,lù xù qīng tán zhuó jiǔ bēi。
二十六年才四见,骊驹抵死只相催。èr shí liù nián cái sì jiàn,lí jū dǐ sǐ zhǐ xiāng cuī。

与侯子云溪上晚步

杨万里

人入溪园自掩门,溪流新落两三痕。rén rù xī yuán zì yǎn mén,xī liú xīn luò liǎng sān hén。
杖藜紫菊霜风径,送眼丹枫夕照村。zhàng lí zǐ jú shuāng fēng jìng,sòng yǎn dān fēng xī zhào cūn。
行住忽然忘近远,阴晴未肯定寒暄。xíng zhù hū rán wàng jìn yuǎn,yīn qíng wèi kěn dìng hán xuān。
多时不出今聊出,牧子樵儿一笑喧。duō shí bù chū jīn liáo chū,mù zi qiáo ér yī xiào xuān。

十一月朔早起

杨万里

抛笏投簪四见秋,宦情世味两俱休。pāo hù tóu zān sì jiàn qiū,huàn qíng shì wèi liǎng jù xiū。
尘随日影穿窗喜,叶卷风声刮地愁。chén suí rì yǐng chuān chuāng xǐ,yè juǎn fēng shēng guā dì chóu。
文武自匀香底火,圣贤教带老时篘。wén wǔ zì yún xiāng dǐ huǒ,shèng xián jiào dài lǎo shí chōu。
夜来富贵非人世,梦钓沧浪雪满舟。yè lái fù guì fēi rén shì,mèng diào cāng làng xuě mǎn zhōu。

新晴

杨万里

瑶霜珠露两相鲜,玉宇金钲万里宽。yáo shuāng zhū lù liǎng xiāng xiān,yù yǔ jīn zhēng wàn lǐ kuān。
欲作一晴多少日,早知祗费数朝寒。yù zuò yī qíng duō shǎo rì,zǎo zhī zhī fèi shù cháo hán。
暴禾场里鸡豚乐,试笔窗前纸墨乾。bào hé chǎng lǐ jī tún lè,shì bǐ chuāng qián zhǐ mò qián。
儿女莫餐新淅饭,打头荷甔且输官。ér nǚ mò cān xīn xī fàn,dǎ tóu hé dān qiě shū guān。

新霜

杨万里

得得今年未有寒,天公小靳不全判。dé dé jīn nián wèi yǒu hán,tiān gōng xiǎo jìn bù quán pàn。
欲呈瑞雪飞花样,先遣浓霜起草看。yù chéng ruì xuě fēi huā yàng,xiān qiǎn nóng shuāng qǐ cǎo kàn。
瓦脊生尘总琼玉,梅梢著粉忽琅玕。wǎ jí shēng chén zǒng qióng yù,méi shāo zhù fěn hū láng gān。
老夫到老嫌冬热,十指朝来出袖难。lǎo fū dào lǎo xián dōng rè,shí zhǐ cháo lái chū xiù nán。

留萧伯和仲和小饮二首

杨万里

野果山蔬未要多,浊醪清酒尽从他。yě guǒ shān shū wèi yào duō,zhuó láo qīng jiǔ jǐn cóng tā。
不于两盏三杯里,奈此千愁百恼何。bù yú liǎng zhǎn sān bēi lǐ,nài cǐ qiān chóu bǎi nǎo hé。
山倒莫教扶玉树,尊空别得借银河。shān dào mò jiào fú yù shù,zūn kōng bié dé jiè yín hé。
少陵一语君知么,不见堂前东逝波。shǎo líng yī yǔ jūn zhī me,bù jiàn táng qián dōng shì bō。

留萧伯和仲和小饮二首

杨万里

谁曾白日上青天,谁羡千钟况万钱。shuí céng bái rì shàng qīng tiān,shuí xiàn qiān zhōng kuàng wàn qián。
要入诗家须有骨,若除酒外更无仙。yào rù shī jiā xū yǒu gǔ,ruò chú jiǔ wài gèng wú xiān。
三杯未必通大道,一斗真能出百篇。sān bēi wèi bì tōng dà dào,yī dòu zhēn néng chū bǎi piān。
李杜饥寒才几日,却教富贵不论年。lǐ dù jī hán cái jǐ rì,què jiào fù guì bù lùn nián。

新晴东园晚步二首

杨万里

一月秋阴一日晴,山禽相贺太丁宁。yī yuè qiū yīn yī rì qíng,shān qín xiāng hè tài dīng níng。
不愁白发千茎雪,随喜黄庭一卷经。bù chóu bái fā qiān jīng xuě,suí xǐ huáng tíng yī juǎn jīng。
晚雾薄情憎远岭,夕阳死命恋危亭。wǎn wù báo qíng zēng yuǎn lǐng,xī yáng sǐ mìng liàn wēi tíng。
孤吟道是无人觉,松竹喧传菊细听。gū yín dào shì wú rén jué,sōng zhú xuān chuán jú xì tīng。