古诗词

瓶中梅花长句

杨万里

幽人蚤作月满阶,月随幽人登舫斋。yōu rén zǎo zuò yuè mǎn jiē,yuè suí yōu rén dēng fǎng zhāi。
推门欲开犹未开,猛香排门扑我怀。tuī mén yù kāi yóu wèi kāi,měng xiāng pái mén pū wǒ huái。
径从鼻孔上灌顶,拂拂吹尽发底埃。jìng cóng bí kǒng shàng guàn dǐng,fú fú chuī jǐn fā dǐ āi。
恍然堕我众香国,欲问何祥无处觅。huǎng rán duò wǒ zhòng xiāng guó,yù wèn hé xiáng wú chù mì。
冥搜一室一物无,瓶里一枝梅的皪。míng sōu yī shì yī wù wú,píng lǐ yī zhī méi de lì。
平生为梅判断肠,何曾知渠有许香。píng shēng wèi méi pàn duàn cháng,hé céng zhī qú yǒu xǔ xiāng。
夜来偶忘挂南窗,贮此幽馥万斛强。yè lái ǒu wàng guà nán chuāng,zhù cǐ yōu fù wàn hú qiáng。
却忆去年西湖上,锦屏下瞰千青嶂。què yì qù nián xī hú shàng,jǐn píng xià kàn qiān qīng zhàng。
谷深梅盛一万株,十顷雪花浮欲涨。gǔ shēn méi shèng yī wàn zhū,shí qǐng xuě huā fú yù zhǎng。
是时雨后初晴前,日光烘花香作烟。shì shí yǔ hòu chū qíng qián,rì guāng hōng huā xiāng zuò yān。
政如新火炷博山,烝出沉水和龙涎。zhèng rú xīn huǒ zhù bó shān,zhēng chū chén shuǐ hé lóng xián。
醉登绝顶撼疏影,掇蕊餐花照冰井。zuì dēng jué dǐng hàn shū yǐng,duō ruǐ cān huā zhào bīng jǐng。
蜀人老张同舍郎,唤作谪仙侬笑领。shǔ rén lǎo zhāng tóng shě láng,huàn zuò zhé xiān nóng xiào lǐng。
如今茅屋卧山村,更无载酒来叩门。rú jīn máo wū wò shān cūn,gèng wú zài jiǔ lái kòu mén。
一尊孤斟懒论文,犹有梅花是故人。yī zūn gū zhēn lǎn lùn wén,yóu yǒu méi huā shì gù rén。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

静坐池亭二首

杨万里

胡床倦坐起凭栏,人正忙时我正闲。hú chuáng juàn zuò qǐ píng lán,rén zhèng máng shí wǒ zhèng xián。
却是闲中有忙处,看书才了又看山。què shì xián zhōng yǒu máng chù,kàn shū cái le yòu kàn shān。

静坐池亭二首

杨万里

荷边弄水一身香,竹里招风满扇凉。hé biān nòng shuǐ yī shēn xiāng,zhú lǐ zhāo fēng mǎn shàn liáng。
道是秋来还日短,秋来闲里日偏长。dào shì qiū lái hái rì duǎn,qiū lái xián lǐ rì piān zhǎng。

秋暑三首

杨万里

不教老子略眉开,夏热未除秋热来。bù jiào lǎo zi lüè méi kāi,xià rè wèi chú qiū rè lái。
一夜凉风吹欲尽,半轮晓日唤将回。yī yè liáng fēng chuī yù jǐn,bàn lún xiǎo rì huàn jiāng huí。

秋暑三首

杨万里

汗如雨点涌人肤,一一须根一一珠。hàn rú yǔ diǎn yǒng rén fū,yī yī xū gēn yī yī zhū。
不道去年秋不热,今年秋热去年无。bù dào qù nián qiū bù rè,jīn nián qiū rè qù nián wú。

秋暑三首

杨万里

半柳斜阳半柳阴,一蝉飞去一蝉吟。bàn liǔ xié yáng bàn liǔ yīn,yī chán fēi qù yī chán yín。
岸巾亭子钩栏角,送眼江村松树林。àn jīn tíng zi gōu lán jiǎo,sòng yǎn jiāng cūn sōng shù lín。

读元白长庆二集诗

杨万里

读遍元诗与白诗,一生少傅重微之。dú biàn yuán shī yǔ bái shī,yī shēng shǎo fù zhòng wēi zhī。
再三不晓渠何意,半是交情半是私。zài sān bù xiǎo qú hé yì,bàn shì jiāo qíng bàn shì sī。

白莲

杨万里

花头素片剪成冰,叶背青琼刻作棱。huā tóu sù piàn jiǎn chéng bīng,yè bèi qīng qióng kè zuò léng。
珍重儿童轻手折,绿针刺手却渠憎。zhēn zhòng ér tóng qīng shǒu zhé,lǜ zhēn cì shǒu què qú zēng。

瓶中红白二莲五首

杨万里

红白莲花共玉瓶,红莲韵绝白莲清。hóng bái lián huā gòng yù píng,hóng lián yùn jué bái lián qīng。
空斋不是无秋暑,暑被花销断不生。kōng zhāi bù shì wú qiū shǔ,shǔ bèi huā xiāo duàn bù shēng。

瓶中红白二莲五首

杨万里

拣得新开便折将,忽然到晚敛花房。jiǎn dé xīn kāi biàn zhé jiāng,hū rán dào wǎn liǎn huā fáng。
只愁花敛香还减,来早重开别是香。zhǐ chóu huā liǎn xiāng hái jiǎn,lái zǎo zhòng kāi bié shì xiāng。

瓶中红白二莲五首

杨万里

晚花特地敛新妆,莫道无情总不妨。wǎn huā tè dì liǎn xīn zhuāng,mò dào wú qíng zǒng bù fáng。
中有黄金莲子盏,被人瞥见即深藏。zhōng yǒu huáng jīn lián zi zhǎn,bèi rén piē jiàn jí shēn cáng。

瓶中红白二莲五首

杨万里

白莲半莟未开时,看作红莲更不疑。bái lián bàn hàn wèi kāi shí,kàn zuò hóng lián gèng bù yí。
到得欲开浑别了,玉肤洗退淡胭脂。dào dé yù kāi hún bié le,yù fū xǐ tuì dàn yān zhī。

瓶中红白二莲五首

杨万里

折得荷花伴我幽,更搴荷叶伴花愁。zhé dé hé huā bàn wǒ yōu,gèng qiān hé yè bàn huā chóu。
孤芳欲落偏多思,一片先垂半不收。gū fāng yù luò piān duō sī,yī piàn xiān chuí bàn bù shōu。

午坐卧治斋

杨万里

雨后朝阴到午晴,空斋孤坐纳秋清。yǔ hòu cháo yīn dào wǔ qíng,kōng zhāi gū zuò nà qiū qīng。
一蝉也解怜幽寂,柳外飞来叶底鸣。yī chán yě jiě lián yōu jì,liǔ wài fēi lái yè dǐ míng。

桧径晓步二首

杨万里

老桧阴阴夹古城,露丛迎贯日华明。lǎo guì yīn yīn jiā gǔ chéng,lù cóng yíng guàn rì huá míng。
晓凉无个人分却,一径深长独自行。xiǎo liáng wú gè rén fēn què,yī jìng shēn zhǎng dú zì xíng。

桧径晓步二首

杨万里

雨歇林间凉自生,风穿径里晓逾清。yǔ xiē lín jiān liáng zì shēng,fēng chuān jìng lǐ xiǎo yú qīng。
意行偶到无人处,惊起山禽我亦惊。yì xíng ǒu dào wú rén chù,jīng qǐ shān qín wǒ yì jīng。