古诗词

瓶中梅花长句

杨万里

幽人蚤作月满阶,月随幽人登舫斋。yōu rén zǎo zuò yuè mǎn jiē,yuè suí yōu rén dēng fǎng zhāi。
推门欲开犹未开,猛香排门扑我怀。tuī mén yù kāi yóu wèi kāi,měng xiāng pái mén pū wǒ huái。
径从鼻孔上灌顶,拂拂吹尽发底埃。jìng cóng bí kǒng shàng guàn dǐng,fú fú chuī jǐn fā dǐ āi。
恍然堕我众香国,欲问何祥无处觅。huǎng rán duò wǒ zhòng xiāng guó,yù wèn hé xiáng wú chù mì。
冥搜一室一物无,瓶里一枝梅的皪。míng sōu yī shì yī wù wú,píng lǐ yī zhī méi de lì。
平生为梅判断肠,何曾知渠有许香。píng shēng wèi méi pàn duàn cháng,hé céng zhī qú yǒu xǔ xiāng。
夜来偶忘挂南窗,贮此幽馥万斛强。yè lái ǒu wàng guà nán chuāng,zhù cǐ yōu fù wàn hú qiáng。
却忆去年西湖上,锦屏下瞰千青嶂。què yì qù nián xī hú shàng,jǐn píng xià kàn qiān qīng zhàng。
谷深梅盛一万株,十顷雪花浮欲涨。gǔ shēn méi shèng yī wàn zhū,shí qǐng xuě huā fú yù zhǎng。
是时雨后初晴前,日光烘花香作烟。shì shí yǔ hòu chū qíng qián,rì guāng hōng huā xiāng zuò yān。
政如新火炷博山,烝出沉水和龙涎。zhèng rú xīn huǒ zhù bó shān,zhēng chū chén shuǐ hé lóng xián。
醉登绝顶撼疏影,掇蕊餐花照冰井。zuì dēng jué dǐng hàn shū yǐng,duō ruǐ cān huā zhào bīng jǐng。
蜀人老张同舍郎,唤作谪仙侬笑领。shǔ rén lǎo zhāng tóng shě láng,huàn zuò zhé xiān nóng xiào lǐng。
如今茅屋卧山村,更无载酒来叩门。rú jīn máo wū wò shān cūn,gèng wú zài jiǔ lái kòu mén。
一尊孤斟懒论文,犹有梅花是故人。yī zūn gū zhēn lǎn lùn wén,yóu yǒu méi huā shì gù rén。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

山店松声二首

杨万里

修涂残暑仆夫劳,午憩茅檐尺许高。xiū tú cán shǔ pū fū láo,wǔ qì máo yán chǐ xǔ gāo。
忽有凉风飒然起,小松呼舞大松号。hū yǒu liáng fēng sà rán qǐ,xiǎo sōng hū wǔ dà sōng hào。

山店松声二首

杨万里

松本无声风亦无,适然相值两相呼。sōng běn wú shēng fēng yì wú,shì rán xiāng zhí liǎng xiāng hū。
非金非石非丝竹,万顷云涛殷五湖。fēi jīn fēi shí fēi sī zhú,wàn qǐng yún tāo yīn wǔ hú。

烟林晓望二首

杨万里

一叠青松一叠烟,横铺平野有无间。yī dié qīng sōng yī dié yān,héng pù píng yě yǒu wú jiān。
真成万丈鹅溪绢,画出江西秋晓山。zhēn chéng wàn zhàng é xī juàn,huà chū jiāng xī qiū xiǎo shān。

烟林晓望二首

杨万里

也没炊烟也没云,日光烘起楚山氛。yě méi chuī yān yě méi yún,rì guāng hōng qǐ chǔ shān fēn。
却将重碧施轻素,不见天工一笔痕。què jiāng zhòng bì shī qīng sù,bù jiàn tiān gōng yī bǐ hén。

田家乐

杨万里

稻穗堆场谷满车,家家鸡犬更桑麻。dào suì duī chǎng gǔ mǎn chē,jiā jiā jī quǎn gèng sāng má。
漫栽木槿成篱落,已得清阴又得花。màn zāi mù jǐn chéng lí luò,yǐ dé qīng yīn yòu dé huā。

道傍怪松

杨万里

夹道长松去去幽,一松奇怪独凌秋。jiā dào zhǎng sōng qù qù yōu,yī sōng qí guài dú líng qiū。
两枝垂地却翻上,活走双龙戏翠毬。liǎng zhī chuí dì què fān shàng,huó zǒu shuāng lóng xì cuì qiú。

进贤初食白菜因名之以水精菜云二首

杨万里

新舂云子滑流匙,更嚼冰蔬与雪齑。xīn chōng yún zi huá liú shi,gèng jué bīng shū yǔ xuě jī。
灵隐山前水精菜,近来种子到江西。líng yǐn shān qián shuǐ jīng cài,jìn lái zhǒng zi dào jiāng xī。

进贤初食白菜因名之以水精菜云二首

杨万里

江西菜甲要霜栽,逗到炎天总不佳。jiāng xī cài jiǎ yào shuāng zāi,dòu dào yán tiān zǒng bù jiā。
浪说水菘水芦菔,硬根瘦叶似生柴。làng shuō shuǐ sōng shuǐ lú fú,yìng gēn shòu yè shì shēng chái。

小憩揭家冈谛观桐阴

杨万里

仰看阳光只见空,不如影里看梧桐。yǎng kàn yáng guāng zhǐ jiàn kōng,bù rú yǐng lǐ kàn wú tóng。
莫言日脚无行迹,偷转零分破寸中。mò yán rì jiǎo wú xíng jì,tōu zhuǎn líng fēn pò cùn zhōng。

过润陂桥三首

杨万里

润陂初上板桥时,欲入江东尚未知。rùn bēi chū shàng bǎn qiáo shí,yù rù jiāng dōng shàng wèi zhī。
忽见桥心界牌子,脚根一半出江西。hū jiàn qiáo xīn jiè pái zi,jiǎo gēn yī bàn chū jiāng xī。

过润陂桥三首

杨万里

却忆庚寅侍板舆,过桥桥断费人扶。què yì gēng yín shì bǎn yú,guò qiáo qiáo duàn fèi rén fú。
重来一见新桥了,泪湿秋风眼欲枯。zhòng lái yī jiàn xīn qiáo le,lèi shī qiū fēng yǎn yù kū。

过润陂桥三首

杨万里

历览溪中有底鸣,萧然芦叶蓼花汀。lì lǎn xī zhōng yǒu dǐ míng,xiāo rán lú yè liǎo huā tīng。
元来轿顶呜呜响,将谓风声是雁声。yuán lái jiào dǐng wū wū xiǎng,jiāng wèi fēng shēng shì yàn shēng。

宿花斜桥见鸡冠花二首

杨万里

出墙那得丈高鸡,只露红冠隔锦衣。chū qiáng nà dé zhàng gāo jī,zhǐ lù hóng guān gé jǐn yī。
却是吴儿工料事,会稽真个不能啼。què shì wú ér gōng liào shì,huì jī zhēn gè bù néng tí。

宿花斜桥见鸡冠花二首

杨万里

陈仓金碧夜双斜,一只今栖纪渻家。chén cāng jīn bì yè shuāng xié,yī zhǐ jīn qī jì shěng jiā。
别有飞来矮人国,化成玉树后庭花。bié yǒu fēi lái ǎi rén guó,huà chéng yù shù hòu tíng huā。

过玉山东三塘五首

杨万里

笋舆拾得小凉天,旋与开窗急卷帘。sǔn yú shí dé xiǎo liáng tiān,xuán yǔ kāi chuāng jí juǎn lián。
十里轻云阁秋日,日光移在远峰尖。shí lǐ qīng yún gé qiū rì,rì guāng yí zài yuǎn fēng jiān。