古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

观田中鸲鹆啄粟因悟象耕鸟耘之说戏题二首

杨万里

乌衣缁布外无华,白锦中单分外嘉。wū yī zī bù wài wú huá,bái jǐn zhōng dān fēn wài jiā。
只么跳行人不觉,忽然飞起自成花。zhǐ me tiào xíng rén bù jué,hū rán fēi qǐ zì chéng huā。

观田中鸲鹆啄粟因悟象耕鸟耘之说戏题二首

杨万里

粟黄荞白未全秋,谁报乌衣早作偷。sù huáng qiáo bái wèi quán qiū,shuí bào wū yī zǎo zuò tōu。
只在林梢筑仓廪,便知去处若为搜。zhǐ zài lín shāo zhù cāng lǐn,biàn zhī qù chù ruò wèi sōu。

过三衢徐载叔采菊载酒夜酌走笔二首

杨万里

征涂半月客尘黄,今夕初逢一雨凉。zhēng tú bàn yuè kè chén huáng,jīn xī chū féng yī yǔ liáng。
冷笑菊花堪计会,为君八月作重阳。lěng xiào jú huā kān jì huì,wèi jūn bā yuè zuò zhòng yáng。

过三衢徐载叔采菊载酒夜酌走笔二首

杨万里

疾风动地雨倾荷,一事商量君信么。jí fēng dòng dì yǔ qīng hé,yī shì shāng liàng jūn xìn me。
试问糟床与檐溜,雨声何似酒声多。shì wèn zāo chuáng yǔ yán liū,yǔ shēng hé shì jiǔ shēng duō。

下鸡鸣山诸滩望柯山不见三首

杨万里

地近莲花江渐深,一滩一过快人心。dì jìn lián huā jiāng jiàn shēn,yī tān yī guò kuài rén xīn。
贪看下水船如箭,失却柯山无处寻。tān kàn xià shuǐ chuán rú jiàn,shī què kē shān wú chù xún。

下鸡鸣山诸滩望柯山不见三首

杨万里

莫怯诸滩水怒号,下滩不似上滩劳。mò qiè zhū tān shuǐ nù hào,xià tān bù shì shàng tān láo。
长年三老无多巧,稳送惊湍只一篙。zhǎng nián sān lǎo wú duō qiǎo,wěn sòng jīng tuān zhǐ yī gāo。

下鸡鸣山诸滩望柯山不见三首

杨万里

却忆归舟是去年,上滩浑似上青天。què yì guī zhōu shì qù nián,shàng tān hún shì shàng qīng tiān。
诸滩知我怀馀怨,急送秋风下水船。zhū tān zhī wǒ huái yú yuàn,jí sòng qiū fēng xià shuǐ chuán。

舟过青羊望横山塔二首

杨万里

莫问兰溪双只牌,青羊已见玉崔嵬。mò wèn lán xī shuāng zhǐ pái,qīng yáng yǐ jiàn yù cuī wéi。
去年辞了横山塔,不谓今年却再来。qù nián cí le héng shān tǎ,bù wèi jīn nián què zài lái。

舟过青羊望横山塔二首

杨万里

孤塔分明是故人,一回一见一情亲。gū tǎ fēn míng shì gù rén,yī huí yī jiàn yī qíng qīn。
朝来走上山头望,报道兰溪酒恰新。cháo lái zǒu shàng shān tóu wàng,bào dào lán xī jiǔ qià xīn。

下横山滩头望金华山四首(其一)

杨万里

篙师只管信船流,不作前滩水石谋。gāo shī zhǐ guǎn xìn chuán liú,bù zuò qián tān shuǐ shí móu。
却被惊湍漩三转,倒将船尾作船头。què bèi jīng tuān xuán sān zhuǎn,dào jiāng chuán wěi zuò chuán tóu。

下横山滩头望金华山四首(其二)

杨万里

山思江情不负伊,雨姿晴态总成奇。shān sī jiāng qíng bù fù yī,yǔ zī qíng tài zǒng chéng qí。
闭门觅句非诗法,只是征行自有诗。bì mén mì jù fēi shī fǎ,zhǐ shì zhēng xíng zì yǒu shī。

下横山滩头望金华山四首(其三)

杨万里

道是兰溪水较宽,兰溪欲到怪生难。dào shì lán xī shuǐ jiào kuān,lán xī yù dào guài shēng nán。
后船只羡前船快,不觉前船阁在滩。hòu chuán zhǐ xiàn qián chuán kuài,bù jué qián chuán gé zài tān。

下横山滩头望金华山四首(其四)

杨万里

玉立金华霄汉间,帝封天女鍚仙山。yù lì jīn huá xiāo hàn jiān,dì fēng tiān nǚ yáng xiān shān。
被他走下严滩去,一水穷追竟不还。bèi tā zǒu xià yán tān qù,yī shuǐ qióng zhuī jìng bù hái。

兰溪双塔

杨万里

高塔无尖低塔尖,一披锦衲一银衫。gāo tǎ wú jiān dī tǎ jiān,yī pī jǐn nà yī yín shān。
问渠何故终不语,却倩滩声替佛谈。wèn qú hé gù zhōng bù yǔ,què qiàn tān shēng tì fú tán。

过石塘

杨万里

万石中通一线流,千盘百折过孤舟。wàn shí zhōng tōng yī xiàn liú,qiān pán bǎi zhé guò gū zhōu。
滩头未下人犹笑,下了滩头始觉愁。tān tóu wèi xià rén yóu xiào,xià le tān tóu shǐ jué chóu。