古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

清晓洪泽放闸四绝句

杨万里

起来霜重满淮船,更觉今朝分外寒。qǐ lái shuāng zhòng mǎn huái chuán,gèng jué jīn cháo fēn wài hán。
放闸老兵殊耐冷,一丝不挂下冰滩。fàng zhá lǎo bīng shū nài lěng,yī sī bù guà xià bīng tān。

清晓洪泽放闸四绝句

杨万里

满闸浮河是断冰,等人放闸要前行。mǎn zhá fú hé shì duàn bīng,děng rén fàng zhá yào qián xíng。
劣能开得两三板,争作摧琼裂玉声。liè néng kāi dé liǎng sān bǎn,zhēng zuò cuī qióng liè yù shēng。

清晓洪泽放闸四绝句

杨万里

遮藏水面被残冰,流尽残冰水正明。zhē cáng shuǐ miàn bèi cán bīng,liú jǐn cán bīng shuǐ zhèng míng。
幸自奔流总驩喜,落洪须做不平声。xìng zì bēn liú zǒng huān xǐ,luò hóng xū zuò bù píng shēng。

清晓洪泽放闸四绝句

杨万里

沿河过闸梦中闻,奇观何曾似此晨。yán hé guò zhá mèng zhōng wén,qí guān hé céng shì cǐ chén。
雪溅雷奔乍明眼,天跳地趠也惊人。xuě jiàn léi bēn zhà míng yǎn,tiān tiào dì chuò yě jīng rén。

初入淮河四绝句

杨万里

船离洪泽岸头沙,人到淮河意不佳。chuán lí hóng zé àn tóu shā,rén dào huái hé yì bù jiā。
何必桑干方是远,中流以北即天涯。hé bì sāng gàn fāng shì yuǎn,zhōng liú yǐ běi jí tiān yá。

初入淮河四绝句

杨万里

刘岳张韩宣国威,赵张二相筑皇基。liú yuè zhāng hán xuān guó wēi,zhào zhāng èr xiāng zhù huáng jī。
长淮咫尺分南北,泪湿秋风欲怨谁。zhǎng huái zhǐ chǐ fēn nán běi,lèi shī qiū fēng yù yuàn shuí。

初入淮河四绝句

杨万里

两岸舟船各背驰,波痕交涉亦难为。liǎng àn zhōu chuán gè bèi chí,bō hén jiāo shè yì nán wèi。
只馀鸥鹭无拘管,北去南来自在飞。zhǐ yú ōu lù wú jū guǎn,běi qù nán lái zì zài fēi。

初入淮河四绝句

杨万里

中原父老莫空谈,逢著王人诉不堪。zhōng yuán fù lǎo mò kōng tán,féng zhù wáng rén sù bù kān。
却是归鸿不能语,一年一度到江南。què shì guī hóng bù néng yǔ,yī nián yī dù dào jiāng nán。

檃括东坡观棋诗引并四言诗二首

杨万里

老坡独往到庐山,白鹤观中俱昼眠。lǎo pō dú wǎng dào lú shān,bái hè guān zhōng jù zhòu mián。
只有棋声人不见,寂然流水古松间。zhǐ yǒu qí shēng rén bù jiàn,jì rán liú shuǐ gǔ sōng jiān。

檃括东坡观棋诗引并四言诗二首

杨万里

五老峰前松荫庭,风光清美日华明。wǔ lǎo fēng qián sōng yīn tíng,fēng guāng qīng měi rì huá míng。
独游略不逢一士,时有纹枰落子声。dú yóu lüè bù féng yī shì,shí yǒu wén píng luò zi shēng。

雨作抵暮复晴五首

杨万里

栖鹊无阴庇湿衣,行人仄伞避斜丝。qī què wú yīn bì shī yī,xíng rén zè sǎn bì xié sī。
船兵归后轿兵去,独立淮河暮雨时。chuán bīng guī hòu jiào bīng qù,dú lì huái hé mù yǔ shí。

雨作抵暮复晴五首

杨万里

细雨如尘复似烟,两淮渡口各收船。xì yǔ rú chén fù shì yān,liǎng huái dù kǒu gè shōu chuán。
南商北贾俱星散,古庙无人烧纸钱。nán shāng běi jiǎ jù xīng sàn,gǔ miào wú rén shāo zhǐ qián。

雨作抵暮复晴五首

杨万里

雨痕拂水有如无,雨点飞空密复疏。yǔ hén fú shuǐ yǒu rú wú,yǔ diǎn fēi kōng mì fù shū。
白鹭窥鱼浑欲下,被风吹起不由渠。bái lù kuī yú hún yù xià,bèi fēng chuī qǐ bù yóu qú。

雨作抵暮复晴五首

杨万里

清平如席是淮流,风起雷奔怒不休。qīng píng rú xí shì huái liú,fēng qǐ léi bēn nù bù xiū。
一浪飞来惊落胆,早知只要打船头。yī làng fēi lái jīng luò dǎn,zǎo zhī zhǐ yào dǎ chuán tóu。

雨作抵暮复晴五首

杨万里

风伯颠狂太劣生,雨师懒困洒来轻。fēng bó diān kuáng tài liè shēng,yǔ shī lǎn kùn sǎ lái qīng。
若言不被云君误,谁放斜阳作晚晴。ruò yán bù bèi yún jūn wù,shuí fàng xié yáng zuò wǎn qíng。