古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

解舟铜陵望淮山白云二首

杨万里

天惜淮山不惜银,浑银砌起一长城。tiān xī huái shān bù xī yín,hún yín qì qǐ yī zhǎng chéng。
淮山裹在银城里,半出诸峰越样青。huái shān guǒ zài yín chéng lǐ,bàn chū zhū fēng yuè yàng qīng。

解舟铜陵望淮山白云二首

杨万里

银城遮不尽淮山,许事何缘便达天。yín chéng zhē bù jǐn huái shān,xǔ shì hé yuán biàn dá tiān。
谁遣诗人强饶舌,和山失却忽苍然。shuí qiǎn shī rén qiáng ráo shé,hé shān shī què hū cāng rán。

舟过鹅行口回望和州鸡笼山

杨万里

两月青山不暂离,入城未见有山时。liǎng yuè qīng shān bù zàn lí,rù chéng wèi jiàn yǒu shān shí。
万峰送我都回去,只有鸡笼未肯辞。wàn fēng sòng wǒ dōu huí qù,zhǐ yǒu jī lóng wèi kěn cí。

题东西二梁山三首

杨万里

二梁双黛点东西,牛渚看来活底眉。èr liáng shuāng dài diǎn dōng xī,niú zhǔ kàn lái huó dǐ méi。
阿敞画时微失手,一眉高著一眉低。ā chǎng huà shí wēi shī shǒu,yī méi gāo zhù yī méi dī。

题东西二梁山三首

杨万里

莫恨当初画得偏,却因偏处反成妍。mò hèn dāng chū huà dé piān,què yīn piān chù fǎn chéng yán。
喜来舒展愁来蹙,各样娇饶更可怜。xǐ lái shū zhǎn chóu lái cù,gè yàng jiāo ráo gèng kě lián。

题东西二梁山三首

杨万里

传道临春昔丽华,不从陈帝入隋家。chuán dào lín chūn xī lì huá,bù cóng chén dì rù suí jiā。
独将亡国千年恨,留下双颦寄岸花。dú jiāng wáng guó qiān nián hèn,liú xià shuāng pín jì àn huā。

发慈湖过烈山望见历阳一带山二首

杨万里

梦绕天津月再湾,慈湖解缆已开颜。mèng rào tiān jīn yuè zài wān,cí hú jiě lǎn yǐ kāi yán。
淮山到眼浑相识,直北青梢是定山。huái shān dào yǎn hún xiāng shí,zhí běi qīng shāo shì dìng shān。

发慈湖过烈山望见历阳一带山二首

杨万里

一出还添二百诗,风光投到费推辞。yī chū hái tiān èr bǎi shī,fēng guāng tóu dào fèi tuī cí。
江湖物色休吟尽,留取西归一半题。jiāng hú wù sè xiū yín jǐn,liú qǔ xī guī yī bàn tí。

跋常宁县丞葛齐松子固衡永道中行纪诗卷

杨万里

宜江风月冉溪云,总与诚斋是故人。yí jiāng fēng yuè rǎn xī yún,zǒng yǔ chéng zhāi shì gù rén。
老向烟波诗句里,一朝双看两州春。lǎo xiàng yān bō shī jù lǐ,yī cháo shuāng kàn liǎng zhōu chūn。

跋葛子固题苏道士江行图

杨万里

江行图上指君山,寄语烟波不用看。jiāng xíng tú shàng zhǐ jūn shān,jì yǔ yān bō bù yòng kàn。
蒸水买船归霅水,全家搬入画图间。zhēng shuǐ mǎi chuán guī zhà shuǐ,quán jiā bān rù huà tú jiān。

自金陵西归至豫章发南浦亭宿黄家渡

杨万里

过了重湖雪浪堆,章江欲尽淦江来。guò le zhòng hú xuě làng duī,zhāng jiāng yù jǐn gàn jiāng lái。
到家无此江山景,画舫行迟不用催。dào jiā wú cǐ jiāng shān jǐng,huà fǎng xíng chí bù yòng cuī。

送刘惠卿二首

杨万里

活却千人药一囊,阴功吹作满城香。huó què qiān rén yào yī náng,yīn gōng chuī zuò mǎn chéng xiāng。
灵椿丹桂君家有,莫羡燕山窦十郎。líng chūn dān guì jūn jiā yǒu,mò xiàn yàn shān dòu shí láng。

送刘惠卿二首

杨万里

旧病诗狂与酒狂,新来泉石又膏肓。jiù bìng shī kuáng yǔ jiǔ kuáng,xīn lái quán shí yòu gāo huāng。
不医则是医还是,更问无方定有方。bù yī zé shì yī hái shì,gèng wèn wú fāng dìng yǒu fāng。

癸丑正月新开东园

杨万里

长恨无钱买好园,好园还在屋东边。zhǎng hèn wú qián mǎi hǎo yuán,hǎo yuán hái zài wū dōng biān。
周遭旋辟三三径,只怕芒鞋却费钱。zhōu zāo xuán pì sān sān jìng,zhǐ pà máng xié què fèi qián。

与子上雪中入东园望春

杨万里

草草东园未整齐,却于看雪最清奇。cǎo cǎo dōng yuán wèi zhěng qí,què yú kàn xuě zuì qīng qí。
莫嫌踏湿青鞋子,自有琼瑶隔路泥。mò xián tà shī qīng xié zi,zì yǒu qióng yáo gé lù ní。