古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

己未春日山居杂兴十二解

杨万里

金作林檎花绝秾,十年花少怨东风。jīn zuò lín qín huā jué nóng,shí nián huā shǎo yuàn dōng fēng。
即今遍地栾枝锦,不则梢头几点红。jí jīn biàn dì luán zhī jǐn,bù zé shāo tóu jǐ diǎn hóng。

己未春日山居杂兴十二解

杨万里

寒久花迟也大奇,雨膏饱足土膏肥。hán jiǔ huā chí yě dà qí,yǔ gāo bǎo zú tǔ gāo féi。
牡丹芍药君须记,管取花房二尺围。mǔ dān sháo yào jūn xū jì,guǎn qǔ huā fáng èr chǐ wéi。

己未春日山居杂兴十二解

杨万里

日影云光学镀金,好风不肯碎花阴。rì yǐng yún guāng xué dù jīn,hǎo fēng bù kěn suì huā yīn。
人言春色醲于酒,不醉衰容只醉心。rén yán chūn sè nóng yú jiǔ,bù zuì shuāi róng zhǐ zuì xīn。

己未春日山居杂兴十二解

杨万里

半晴半雨半暄凉,拖带春光未要忙。bàn qíng bàn yǔ bàn xuān liáng,tuō dài chūn guāng wèi yào máng。
为报州家兼县里,吾乡改作万花乡。wèi bào zhōu jiā jiān xiàn lǐ,wú xiāng gǎi zuò wàn huā xiāng。

己未春日山居杂兴十二解

杨万里

一春两脚滞东园,柳绊花牵不暂闲。yī chūn liǎng jiǎo zhì dōng yuán,liǔ bàn huā qiān bù zàn xián。
今日酽晴天气好,杖藜看水更看山。jīn rì yàn qíng tiān qì hǎo,zhàng lí kàn shuǐ gèng kàn shān。

咏荷花中小莲蓬

杨万里

山蜂愁雨损蜂儿,叶底安巢更倒垂。shān fēng chóu yǔ sǔn fēng ér,yè dǐ ān cháo gèng dào chuí。
只有荷蜂不愁雨,蜡房仰卧万花枝。zhǐ yǒu hé fēng bù chóu yǔ,là fáng yǎng wò wàn huā zhī。

木犀芙蓉盛开

杨万里

先生深住万山村,雾裹云包不见痕。xiān shēng shēn zhù wàn shān cūn,wù guǒ yún bāo bù jiàn hén。
也被闲人知去处,芙蓉巷里木犀门。yě bèi xián rén zhī qù chù,fú róng xiàng lǐ mù xī mén。

跋刘敏叔梅兰竹石四清图

杨万里

老夫老伴竹千竿,湖石江梅更畹兰。lǎo fū lǎo bàn zhú qiān gān,hú shí jiāng méi gèng wǎn lán。
不道外人将短纸,一时卷去也无端。bù dào wài rén jiāng duǎn zhǐ,yī shí juǎn qù yě wú duān。

赠刘汉卿太医

杨万里

炉底金丹妙入神,月中玉兔捣成尘。lú dǐ jīn dān miào rù shén,yuè zhōng yù tù dǎo chéng chén。
臣门如市心如水,只要阴功活万人。chén mén rú shì xīn rú shuǐ,zhǐ yào yīn gōng huó wàn rén。

戏跋朱元晦楚辞解二首

杨万里

注易笺诗解鲁论,一帆径度浴沂天。zhù yì jiān shī jiě lǔ lùn,yī fān jìng dù yù yí tiān。
无端又被湘累唤,去看西川竞渡船。wú duān yòu bèi xiāng lèi huàn,qù kàn xī chuān jìng dù chuán。

戏跋朱元晦楚辞解二首

杨万里

霜后藜枯无可羹,饥吟长作候虫声。shuāng hòu lí kū wú kě gēng,jī yín zhǎng zuò hòu chóng shēng。
藏神上诉天应泣,支赐江蓠与杜蘅。cáng shén shàng sù tiān yīng qì,zhī cì jiāng lí yǔ dù héng。

登度雪台

杨万里

金沙岁岁占先回,不等荼糜一并来。jīn shā suì suì zhàn xiān huí,bù děng tú mí yī bìng lái。
今岁香红与香雪,两花同日忽齐开。jīn suì xiāng hóng yǔ xiāng xuě,liǎng huā tóng rì hū qí kāi。

庚申东园花发二首

杨万里

晓风细细复鲜鲜,也不鸣条也不喧。xiǎo fēng xì xì fù xiān xiān,yě bù míng tiáo yě bù xuān。
却被花枝勾引著,掀桃舞柳恣它颠。què bèi huā zhī gōu yǐn zhù,xiān táo wǔ liǔ zì tā diān。

庚申东园花发二首

杨万里

桃蹊李径旧分栽,红白教它各自开。táo qī lǐ jìng jiù fēn zāi,hóng bái jiào tā gè zì kāi。
可是桃花逞颜色,一枝穿过李花来。kě shì táo huā chěng yán sè,yī zhī chuān guò lǐ huā lái。

山庄李花

杨万里

山庄又报李花秾,火急来看细雨中。shān zhuāng yòu bào lǐ huā nóng,huǒ jí lái kàn xì yǔ zhōng。
除却断肠千树雪,别无春恨诉东风。chú què duàn cháng qiān shù xuě,bié wú chūn hèn sù dōng fēng。