古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

火阁午睡起负暄二首

杨万里

火阁红销雪尚香,睡魔引我入渠乡。huǒ gé hóng xiāo xuě shàng xiāng,shuì mó yǐn wǒ rù qú xiāng。
觉来一阵寒无柰,自掇胡床负太阳。jué lái yī zhèn hán wú nài,zì duō hú chuáng fù tài yáng。

火阁午睡起负暄二首

杨万里

黄菊霜枝已懒残,瑞香紫笋政团栾。huáng jú shuāng zhī yǐ lǎn cán,ruì xiāng zǐ sǔn zhèng tuán luán。
盆池影里看题壁,上字还成下字看。pén chí yǐng lǐ kàn tí bì,shàng zì hái chéng xià zì kàn。

读张文潜诗二首

杨万里

晚爱肥仙诗自然,何曾绣绘更雕镌。wǎn ài féi xiān shī zì rán,hé céng xiù huì gèng diāo juān。
春花秋月冬冰雪,不听陈玄只听天。chūn huā qiū yuè dōng bīng xuě,bù tīng chén xuán zhǐ tīng tiān。

读张文潜诗二首

杨万里

山谷前头敢说诗,绝称漱井扫花词。shān gǔ qián tóu gǎn shuō shī,jué chēng shù jǐng sǎo huā cí。
后来全集教渠见,别有天珍渠得知。hòu lái quán jí jiào qú jiàn,bié yǒu tiān zhēn qú dé zhī。

寄题太和宰赵嘉言勤民二图题通济渡船图

杨万里

岁岁桃花水到时,野航客子命如丝。suì suì táo huā shuǐ dào shí,yě háng kè zi mìng rú sī。
赵侯小试济川手,雪浪翻天不溅伊。zhào hóu xiǎo shì jì chuān shǒu,xuě làng fān tiān bù jiàn yī。

壬戌人日南溪暮景三首

杨万里

坐看青天起白云,化成龙子钑银鳞。zuò kàn qīng tiān qǐ bái yún,huà chéng lóng zi sà yín lín。
霎时塞得青天满,只见龙鳞不见身。shà shí sāi dé qīng tiān mǎn,zhǐ jiàn lóng lín bù jiàn shēn。

壬戌人日南溪暮景三首

杨万里

春暖溪暄出小鱼,沉浮上下巧相娱。chūn nuǎn xī xuān chū xiǎo yú,chén fú shàng xià qiǎo xiāng yú。
一跳一浪钱来大,开作瑶环忽丈馀。yī tiào yī làng qián lái dà,kāi zuò yáo huán hū zhàng yú。

壬戌人日南溪暮景三首

杨万里

翡翠惊飞不作行,沙鸥乱下自成双。fěi cuì jīng fēi bù zuò xíng,shā ōu luàn xià zì chéng shuāng。
一天霞绮沉波底,便是西川濯锦江。yī tiān xiá qǐ chén bō dǐ,biàn shì xī chuān zhuó jǐn jiāng。

题停罢坊场图

杨万里

半山辱国卖丛祠,钟步诸坊卷酒旗。bàn shān rǔ guó mài cóng cí,zhōng bù zhū fāng juǎn jiǔ qí。
村里山农语音好,孔方兄已赦鹅儿。cūn lǐ shān nóng yǔ yīn hǎo,kǒng fāng xiōng yǐ shè é ér。

南溪薄晚观水

杨万里

谁将沙砾壅堤斜,水怒冲堤自决沙。shuí jiāng shā lì yōng dī xié,shuǐ nù chōng dī zì jué shā。
无数小鱼齐乱跳,琉璃盘底簸银花。wú shù xiǎo yú qí luàn tiào,liú lí pán dǐ bǒ yín huā。

同才翁弟游东园

杨万里

东园花径半莓苔,老子多时不到来。dōng yuán huā jìng bàn méi tái,lǎo zi duō shí bù dào lái。
一巷江梅都落尽,只今开底是红梅。yī xiàng jiāng méi dōu luò jǐn,zhǐ jīn kāi dǐ shì hóng méi。

上元前一日游东园看红梅三首

杨万里

偶看红梅到小园,凭栏送眼过前村。ǒu kàn hóng méi dào xiǎo yuán,píng lán sòng yǎn guò qián cūn。
山头茅屋隔孤树,篱外行人出半身。shān tóu máo wū gé gū shù,lí wài xíng rén chū bàn shēn。

上元前一日游东园看红梅三首

杨万里

儿牵黄犊父担犁,社鼓迎神簇纸旗。ér qiān huáng dú fù dān lí,shè gǔ yíng shén cù zhǐ qí。
不是丰年那得此,今春大胜去春时。bù shì fēng nián nà dé cǐ,jīn chūn dà shèng qù chūn shí。

李花

杨万里

李花宜远更宜繁,惟远惟繁始足看。lǐ huā yí yuǎn gèng yí fán,wéi yuǎn wéi fán shǐ zú kàn。
莫学江梅作疏影,家风各自一般般。mò xué jiāng méi zuò shū yǐng,jiā fēng gè zì yī bān bān。

东园探桃李二首

杨万里

偶逢李径一花开,从此东园日日来。ǒu féng lǐ jìng yī huā kāi,cóng cǐ dōng yuán rì rì lái。
更约桃花同坼好,红红白白两相催。gèng yuē táo huā tóng chè hǎo,hóng hóng bái bái liǎng xiāng cuī。