古诗词

闻一二故人相继而逝感叹书怀

杨万里

故人昔同朝,与游每甚欢。gù rén xī tóng cháo,yǔ yóu měi shén huān。
岂缘势利合,相得文字间。qǐ yuán shì lì hé,xiāng dé wén zì jiān。
有顷各补外,不见今六年。yǒu qǐng gè bǔ wài,bù jiàn jīn liù nián。
我来荆溪上,敲榜索租钱。wǒ lái jīng xī shàng,qiāo bǎng suǒ zū qián。
故人复双入,飞上青云端。gù rén fù shuāng rù,fēi shàng qīng yún duān。
我虽世味澹,羡心能恝然。wǒ suī shì wèi dàn,xiàn xīn néng jiá rán。
忽传故人去,得书墨未干。hū chuán gù rén qù,dé shū mò wèi gàn。
又传故人亡,惊悼摧肺肝。yòu chuán gù rén wáng,jīng dào cuī fèi gān。
鼎贵良独佳,安贫未遽贤。dǐng guì liáng dú jiā,ān pín wèi jù xián。
向以我易彼,安知不作难。xiàng yǐ wǒ yì bǐ,ān zhī bù zuò nán。
今以彼易我,试问谁当悭。jīn yǐ bǐ yì wǒ,shì wèn shuí dāng qiān。
如何捐此躯,必要博好官。rú hé juān cǐ qū,bì yào bó hǎo guān。
顾谓妻与子,官满当归田。gù wèi qī yǔ zi,guān mǎn dāng guī tián。
我贱汝勿羞,我贫汝勿叹。wǒ jiàn rǔ wù xiū,wǒ pín rǔ wù tàn。
从汝丐我身,百年庶团栾。cóng rǔ gài wǒ shēn,bǎi nián shù tuán luán。
妻子笑答我,修短未易言。qī zi xiào dá wǒ,xiū duǎn wèi yì yán。
富贵必速殒,郭令当夭残。fù guì bì sù yǔn,guō lìng dāng yāo cán。
贫贱果永算,颜子寿必延。pín jiàn guǒ yǒng suàn,yán zi shòu bì yán。
我复答渠道,薄命我自怜。wǒ fù dá qú dào,báo mìng wǒ zì lián。
我福肯如郭,我德敢望颜。wǒ fú kěn rú guō,wǒ dé gǎn wàng yán。
造物本啬与,我乃多取旃。zào wù běn sè yǔ,wǒ nǎi duō qǔ zhān。
借令彼不怒,退省我独安。jiè lìng bǐ bù nù,tuì shěng wǒ dú ān。
汝言自有理,我意不可还。rǔ yán zì yǒu lǐ,wǒ yì bù kě hái。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

张几仲侍郎挽词三首

杨万里

半世金闺彦,中年碧落班。bàn shì jīn guī yàn,zhōng nián bì luò bān。
一般俱紫橐,千古忽青山。yī bān jù zǐ tuó,qiān gǔ hū qīng shān。
秋入篇章里,春生岳牧间。qiū rù piān zhāng lǐ,chūn shēng yuè mù jiān。
汾阳旧部曲,白发万人潸。fén yáng jiù bù qū,bái fā wàn rén shān。

张几仲侍郎挽词三首

杨万里

烈考同心德,中兴异姓王。liè kǎo tóng xīn dé,zhōng xīng yì xìng wáng。
勋劳贯三极,文献在诸郎。xūn láo guàn sān jí,wén xiàn zài zhū láng。
公也山林味,天乎日月忙。gōng yě shān lín wèi,tiān hū rì yuè máng。
一生非不达,晚达却堪伤。yī shēng fēi bù dá,wǎn dá què kān shāng。

张几仲侍郎挽词三首

杨万里

京口连沧观,洪都孺子亭。jīng kǒu lián cāng guān,hóng dōu rú zi tíng。
飞觞回落月,洒笔湿寒星。fēi shāng huí luò yuè,sǎ bǐ shī hán xīng。
别去长离索,归来遽杳冥。bié qù zhǎng lí suǒ,guī lái jù yǎo míng。
知公喜侬句,五字酹英灵。zhī gōng xǐ nóng jù,wǔ zì lèi yīng líng。

徐氏太淑人挽词二首

杨万里

三子官期至,同时各致勤。sān zi guān qī zhì,tóng shí gè zhì qín。
争迎阿潘母,独就大冯君。zhēng yíng ā pān mǔ,dú jiù dà féng jūn。
喜入乌巢舍,惊传鹤吊坟。xǐ rù wū cháo shě,jīng chuán hè diào fén。
伤心是廷尉,目断太行云。shāng xīn shì tíng wèi,mù duàn tài xíng yún。

徐氏太淑人挽词二首

杨万里

赤矢生名族,乌衣媲德门。chì shǐ shēng míng zú,wū yī pì dé mén。
萱堂登九秩,兰砌颔重孙。xuān táng dēng jiǔ zhì,lán qì hàn zhòng sūn。
乐饮占蛇日,翻随药兔魂。lè yǐn zhàn shé rì,fān suí yào tù hún。
一生参贝叶,梦幻了无痕。yī shēng cān bèi yè,mèng huàn le wú hén。

和陆务观用张季长吏部韵寄季长兼简老夫补外之行二首

杨万里

今代老龟蒙,无书遗子公。jīn dài lǎo guī méng,wú shū yí zi gōng。
也能将好句,特地寄西风。yě néng jiāng hǎo jù,tè dì jì xī fēng。
迟暮甘三已,飘零笑两穷。chí mù gān sān yǐ,piāo líng xiào liǎng qióng。
绝怜张与陆,百战角新功。jué lián zhāng yǔ lù,bǎi zhàn jiǎo xīn gōng。

和陆务观用张季长吏部韵寄季长兼简老夫补外之行二首

杨万里

别去公怀我,诗来我梦公。bié qù gōng huái wǒ,shī lái wǒ mèng gōng。
半轮笠泽月,一信镜湖风。bàn lún lì zé yuè,yī xìn jìng hú fēng。
岂有诗名世,而无鬼作穷。qǐ yǒu shī míng shì,ér wú guǐ zuò qióng。
管城言晓事,犹欲策元功。guǎn chéng yán xiǎo shì,yóu yù cè yuán gōng。

后圃杏花

杨万里

小树手初种,当年花便稠。xiǎo shù shǒu chū zhǒng,dāng nián huā biàn chóu。
拣枝那忍折,绕径祗成愁。jiǎn zhī nà rěn zhé,rào jìng zhī chéng chóu。
淡了犹红在,留渠肯住不。dàn le yóu hóng zài,liú qú kěn zhù bù。
无端万银竹,判却一春休。wú duān wàn yín zhú,pàn què yī chūn xiū。

代书呈张功父

杨万里

不见子张子,令人梦亦思。bù jiàn zi zhāng zi,lìng rén mèng yì sī。
只应依旧瘦,近作几多诗。zhǐ yīng yī jiù shòu,jìn zuò jǐ duō shī。
联句平生事,看花去岁时。lián jù píng shēng shì,kàn huā qù suì shí。
海棠今好不,传语并酴醾。hǎi táng jīn hǎo bù,chuán yǔ bìng tú mí。

初凉与次公子共读书册

杨万里

暑懒归投簟,凉醒打当书。shǔ lǎn guī tóu diàn,liáng xǐng dǎ dāng shū。
罢吟唇欲裂,起坐膝难舒。bà yín chún yù liè,qǐ zuò xī nán shū。
汲古微澜动,悲秋小雨馀。jí gǔ wēi lán dòng,bēi qiū xiǎo yǔ yú。
五言未针线,百过且阶除。wǔ yán wèi zhēn xiàn,bǎi guò qiě jiē chú。

后圃秋步

杨万里

夏箑秋新妒,暄窗冷早侵。xià shà qiū xīn dù,xuān chuāng lěng zǎo qīn。
病葵萱未悟,落果草偏深。bìng kuí xuān wèi wù,luò guǒ cǎo piān shēn。
老矣曾荣望,归欤更懒心。lǎo yǐ céng róng wàng,guī yú gèng lǎn xīn。
此冠弹与挂,若个不山林。cǐ guān dàn yǔ guà,ruò gè bù shān lín。

月台夜坐二首

杨万里

秋日非无热,秋宵至竟清。qiū rì fēi wú rè,qiū xiāo zhì jìng qīng。
老夫连数夕,露坐到三更。lǎo fū lián shù xī,lù zuò dào sān gèng。
风急星明灭,云行月送迎。fēng jí xīng míng miè,yún xíng yuè sòng yíng。
追驩追不得,驩却偶然成。zhuī huān zhuī bù dé,huān què ǒu rán chéng。

月台夜坐二首

杨万里

日落片时许,星才数点明。rì luò piàn shí xǔ,xīng cái shù diǎn míng。
须臾玉棋子,遍满碧瑶枰。xū yú yù qí zi,biàn mǎn bì yáo píng。
向晚垂垂雨,通宵得得晴。xiàng wǎn chuí chuí yǔ,tōng xiāo dé dé qíng。
秋蛩伴侬语,苦底是谁声。qiū qióng bàn nóng yǔ,kǔ dǐ shì shuí shēng。

行部有日喜雨

杨万里

一雨天良苦,连宵酿不成。yī yǔ tiān liáng kǔ,lián xiāo niàng bù chéng。
强摩昏睡眼,来看滴阶声。qiáng mó hūn shuì yǎn,lái kàn dī jiē shēng。
环细开来大,珠跳灭又生。huán xì kāi lái dà,zhū tiào miè yòu shēng。
稻花知我出,喷雪待相迎。dào huā zhī wǒ chū,pēn xuě dài xiāng yíng。

八月朔晓起趣办行李

杨万里

雨后晨先起,花间湿也行。yǔ hòu chén xiān qǐ,huā jiān shī yě xíng。
破除婪尾暑,领略打头清。pò chú lán wěi shǔ,lǐng lüè dǎ tóu qīng。
蠹果无迟落,枯枝忽再荣。dù guǒ wú chí luò,kū zhī hū zài róng。
便须秣吾马,及此半阴晴。biàn xū mò wú mǎ,jí cǐ bàn yīn qíng。