古诗词

休日清晓读书多稼亭

杨万里

携家守荆溪,忽忽已一期。xié jiā shǒu jīng xī,hū hū yǐ yī qī。
官舍非不佳,怀抱长鲜怡。guān shě fēi bù jiā,huái bào zhǎng xiān yí。
若非僮仆病,定复儿女啼。ruò fēi tóng pū bìng,dìng fù ér nǚ tí。
昔贫叹不饱,今愁岂缘饥。xī pín tàn bù bǎo,jīn chóu qǐ yuán jī。
晨起袖书册,急登亭上嬉。chén qǐ xiù shū cè,jí dēng tíng shàng xī。
露痕尚星月,风气无窗扉。lù hén shàng xīng yuè,fēng qì wú chuāng fēi。
顿觉老病身,不禁絺绤衣。dùn jué lǎo bìng shēn,bù jìn chī xì yī。
昨暑何可度,朝凉乃尔奇。zuó shǔ hé kě dù,cháo liáng nǎi ěr qí。
白鸟远如蝶,玄蝉哦似诗。bái niǎo yuǎn rú dié,xuán chán ó shì shī。
松色雪我神,荷香冰我脾。sōng sè xuě wǒ shén,hé xiāng bīng wǒ pí。
忧乐忽安在,形骸亦俱遗。yōu lè hū ān zài,xíng hái yì jù yí。
稚子不解事,朝餐呼我归。zhì zi bù jiě shì,cháo cān hū wǒ guī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

过玉山东三塘五首

杨万里

远峰隔水醒人心,一半斜阳一半阴。yuǎn fēng gé shuǐ xǐng rén xīn,yī bàn xié yáng yī bàn yīn。
仙子更衣晚妆束,紫茸领子翠毛衿。xiān zi gèng yī wǎn zhuāng shù,zǐ rōng lǐng zi cuì máo jīn。

过玉山东三塘五首

杨万里

赤日中涂绿树阴,肯将碧伞借行人。chì rì zhōng tú lǜ shù yīn,kěn jiāng bì sǎn jiè xíng rén。
片云忽在树头上,失却勋劳庇得身。piàn yún hū zài shù tóu shàng,shī què xūn láo bì dé shēn。

过玉山东三塘五首

杨万里

身行衢信两中间,夹路尖峰面面寒。shēn xíng qú xìn liǎng zhōng jiān,jiā lù jiān fēng miàn miàn hán。
只道秋山似春笋,不知春笋似秋山。zhǐ dào qiū shān shì chūn sǔn,bù zhī chūn sǔn shì qiū shān。

过玉山东三塘五首

杨万里

缫车香里过征衫,白茧黄丝两两三。sāo chē xiāng lǐ guò zhēng shān,bái jiǎn huáng sī liǎng liǎng sān。
不是秋风上饶路,一生不信有冰蚕。bù shì qiū fēng shàng ráo lù,yī shēng bù xìn yǒu bīng cán。

金鸡石在玉山东二首

杨万里

相传石里两金鸡,不记胡商凿取时。xiāng chuán shí lǐ liǎng jīn jī,bù jì hú shāng záo qǔ shí。
一只遭擒一飞去,至今月落不曾啼。yī zhǐ zāo qín yī fēi qù,zhì jīn yuè luò bù céng tí。

金鸡石在玉山东二首

杨万里

头高尾下翠毵毵,却恐相传是妄谈。tóu gāo wěi xià cuì sān sān,què kǒng xiāng chuán shì wàng tán。
十七里头徐老店,檐东道北北桥南。shí qī lǐ tóu xú lǎo diàn,yán dōng dào běi běi qiáo nán。

秋山二首

杨万里

休道秋山索莫人,四时各自一番新。xiū dào qiū shān suǒ mò rén,sì shí gè zì yī fān xīn。
西风尽有东风手,柿叶枫林别样春。xī fēng jǐn yǒu dōng fēng shǒu,shì yè fēng lín bié yàng chūn。

秋山二首

杨万里

乌臼平生老染工,错将铁皂作猩红。wū jiù píng shēng lǎo rǎn gōng,cuò jiāng tiě zào zuò xīng hóng。
小枫一夜偷天酒,却倩孤松掩醉容。xiǎo fēng yī yè tōu tiān jiǔ,què qiàn gū sōng yǎn zuì róng。

栟楮江滨芙蓉一株发红白二色二首

杨万里

芙蓉照水弄娇斜,白白红红各一家。fú róng zhào shuǐ nòng jiāo xié,bái bái hóng hóng gè yī jiā。
近日司花出新巧,一枝能著两般花。jìn rì sī huā chū xīn qiǎo,yī zhī néng zhù liǎng bān huā。

栟楮江滨芙蓉一株发红白二色二首

杨万里

司花手法我能知,说破当知未大奇。sī huā shǒu fǎ wǒ néng zhī,shuō pò dāng zhī wèi dà qí。
乱剪素罗装一树,略将数朵蘸燕支。luàn jiǎn sù luó zhuāng yī shù,lüè jiāng shù duǒ zhàn yàn zhī。

衢州近城果园

杨万里

未到衢州五里时,果林一望蔽江湄。wèi dào qú zhōu wǔ lǐ shí,guǒ lín yī wàng bì jiāng méi。
黄柑绿橘深红柿,树树无风缒脱枝。huáng gān lǜ jú shēn hóng shì,shù shù wú fēng zhuì tuō zhī。

过上湖岭望招贤江南北山四首

杨万里

远山高绝近山低,未必低山肯下伊。yuǎn shān gāo jué jìn shān dī,wèi bì dī shān kěn xià yī。
定是远山矜狡狯,跳青涌碧角幽奇。dìng shì yuǎn shān jīn jiǎo kuài,tiào qīng yǒng bì jiǎo yōu qí。

过上湖岭望招贤江南北山四首

杨万里

岭下看山似伏涛,见人上岭旋争豪。lǐng xià kàn shān shì fú tāo,jiàn rén shàng lǐng xuán zhēng háo。
一登一陟一回顾,我脚高时他更高。yī dēng yī zhì yī huí gù,wǒ jiǎo gāo shí tā gèng gāo。

过上湖岭望招贤江南北山四首

杨万里

一水横拖两岸峰,千痕万摺碧重重。yī shuǐ héng tuō liǎng àn fēng,qiān hén wàn zhé bì zhòng zhòng。
谁言老子经行处,身在江山障子中。shuí yán lǎo zi jīng xíng chù,shēn zài jiāng shān zhàng zi zhōng。

过上湖岭望招贤江南北山四首

杨万里

晓日秋山破格奇,青红明灭舞清漪。xiǎo rì qiū shān pò gé qí,qīng hóng míng miè wǔ qīng yī。
画工著色饶渠巧,便有此容无此姿。huà gōng zhù sè ráo qú qiǎo,biàn yǒu cǐ róng wú cǐ zī。