古诗词

休日清晓读书多稼亭

杨万里

携家守荆溪,忽忽已一期。xié jiā shǒu jīng xī,hū hū yǐ yī qī。
官舍非不佳,怀抱长鲜怡。guān shě fēi bù jiā,huái bào zhǎng xiān yí。
若非僮仆病,定复儿女啼。ruò fēi tóng pū bìng,dìng fù ér nǚ tí。
昔贫叹不饱,今愁岂缘饥。xī pín tàn bù bǎo,jīn chóu qǐ yuán jī。
晨起袖书册,急登亭上嬉。chén qǐ xiù shū cè,jí dēng tíng shàng xī。
露痕尚星月,风气无窗扉。lù hén shàng xīng yuè,fēng qì wú chuāng fēi。
顿觉老病身,不禁絺绤衣。dùn jué lǎo bìng shēn,bù jìn chī xì yī。
昨暑何可度,朝凉乃尔奇。zuó shǔ hé kě dù,cháo liáng nǎi ěr qí。
白鸟远如蝶,玄蝉哦似诗。bái niǎo yuǎn rú dié,xuán chán ó shì shī。
松色雪我神,荷香冰我脾。sōng sè xuě wǒ shén,hé xiāng bīng wǒ pí。
忧乐忽安在,形骸亦俱遗。yōu lè hū ān zài,xíng hái yì jù yí。
稚子不解事,朝餐呼我归。zhì zi bù jiě shì,cháo cān hū wǒ guī。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

寒灯

杨万里

老稚都眠我独醒,寒灯半点伴三更。lǎo zhì dōu mián wǒ dú xǐng,hán dēng bàn diǎn bàn sān gèng。
双花忽作蜻蜓眼,孤焰仍悬玉胆瓶。shuāng huā hū zuò qīng tíng yǎn,gū yàn réng xuán yù dǎn píng。

春雨不止二首

杨万里

无计奈何春日长,宰予介绍谒羲皇。wú jì nài hé chūn rì zhǎng,zǎi yǔ jiè shào yè xī huáng。
蚁才问阵天又雨,蜂欲舂粮花政香。yǐ cái wèn zhèn tiān yòu yǔ,fēng yù chōng liáng huā zhèng xiāng。

春雨不止二首

杨万里

春雨如毛又似埃,云开还合合还开。chūn yǔ rú máo yòu shì āi,yún kāi hái hé hé hái kāi。
怪来春晚寒如许,无赖桐花领取来。guài lái chūn wǎn hán rú xǔ,wú lài tóng huā lǐng qǔ lái。

雨夜独酌

杨万里

清明未到未和柔,过了清明春又休。qīng míng wèi dào wèi hé róu,guò le qīng míng chūn yòu xiū。
烛下看花遍有思,醉中听雨也无愁。zhú xià kàn huā biàn yǒu sī,zuì zhōng tīng yǔ yě wú chóu。

瓶中淮阳红牡丹落尽有叹三首

杨万里

只愁风雨妒花枝,剪入瓷瓶养却伊。zhǐ chóu fēng yǔ dù huā zhī,jiǎn rù cí píng yǎng què yī。
更下重帘深闭阁,忽然花落又关谁。gèng xià zhòng lián shēn bì gé,hū rán huā luò yòu guān shuí。

瓶中淮阳红牡丹落尽有叹三首

杨万里

眼中姚魏过匆匆,只有淮阳打底红。yǎn zhōng yáo wèi guò cōng cōng,zhǐ yǒu huái yáng dǎ dǐ hóng。
杜宇一声花睡醒,却教老子怨东风。dù yǔ yī shēng huā shuì xǐng,què jiào lǎo zi yuàn dōng fēng。

瓶中淮阳红牡丹落尽有叹三首

杨万里

又是明年看牡丹,未开芍药怯春寒。yòu shì míng nián kàn mǔ dān,wèi kāi sháo yào qiè chūn hán。
落英满地不须扫,一片蔫红也足观。luò yīng mǎn dì bù xū sǎo,yī piàn niān hóng yě zú guān。

初夏即事十二解

杨万里

莲叶头巾道样裁,仙桃扇子午时回。lián yè tóu jīn dào yàng cái,xiān táo shàn zi wǔ shí huí。
扑蝇堕地犹能旋,闭阁生尘底处来。pū yíng duò dì yóu néng xuán,bì gé shēng chén dǐ chù lái。

初夏即事十二解

杨万里

瑞香端合谱离骚,有子传芳韵亦高。ruì xiāng duān hé pǔ lí sāo,yǒu zi chuán fāng yùn yì gāo。
失却薰笼红锦被,化为矮树紫樱桃。shī què xūn lóng hóng jǐn bèi,huà wèi ǎi shù zǐ yīng táo。

初夏即事十二解

杨万里

百日田乾田父愁,只销一雨百无忧。bǎi rì tián qián tián fù chóu,zhǐ xiāo yī yǔ bǎi wú yōu。
更无人惜田中水,放下清溪恣意流。gèng wú rén xī tián zhōng shuǐ,fàng xià qīng xī zì yì liú。

初夏即事十二解

杨万里

从教节序暗相催,历日尘生懒看来。cóng jiào jié xù àn xiāng cuī,lì rì chén shēng lǎn kàn lái。
却是石榴知立夏,年年此日一花开。què shì shí liú zhī lì xià,nián nián cǐ rì yī huā kāi。

初夏即事十二解

杨万里

槛中红药趁春归,瓶里苛留三两枝。kǎn zhōng hóng yào chèn chūn guī,píng lǐ kē liú sān liǎng zhī。
一片落来能恋我,叶梢阁住不教飞。yī piàn luò lái néng liàn wǒ,yè shāo gé zhù bù jiào fēi。

初夏即事十二解

杨万里

密有花红绿刺长,似来作伴石榴芳。mì yǒu huā hóng lǜ cì zhǎng,shì lái zuò bàn shí liú fāng。
金樱身子玫瑰脸,更吃饧枝蜜果香。jīn yīng shēn zi méi guī liǎn,gèng chī táng zhī mì guǒ xiāng。

初夏即事十二解

杨万里

玉磬金钟天半鸣,梦中惊我起来听。yù qìng jīn zhōng tiān bàn míng,mèng zhōng jīng wǒ qǐ lái tīng。
万松花上三更雨,政事堂中有此声。wàn sōng huā shàng sān gèng yǔ,zhèng shì táng zhōng yǒu cǐ shēng。

初夏即事十二解

杨万里

东渚西陂万马奔,浪花吞尽旧波痕。dōng zhǔ xī bēi wàn mǎ bēn,làng huā tūn jǐn jiù bō hén。
山童莫扫中庭水,要写钱钱雨点纹。shān tóng mò sǎo zhōng tíng shuǐ,yào xiě qián qián yǔ diǎn wén。