古诗词

太平寺水郡人徐友画清济贯河

杨万里

太平古寺劫灰馀,夕阳惟照一塔孤。tài píng gǔ sì jié huī yú,xī yáng wéi zhào yī tǎ gū。
得得来看还不乐,竹茎荒处破殿虚。dé dé lái kàn hái bù lè,zhú jīng huāng chù pò diàn xū。
偶逢老僧听僧话,道是壁间留古画。ǒu féng lǎo sēng tīng sēng huà,dào shì bì jiān liú gǔ huà。
徐生绝笔今百年,祖师相传妙天下。xú shēng jué bǐ jīn bǎi nián,zǔ shī xiāng chuán miào tiān xià。
壁如雪色一丈许,徐生画水才盈堵。bì rú xuě sè yī zhàng xǔ,xú shēng huà shuǐ cái yíng dǔ。
横看侧看只么是,分明是画不是水。héng kàn cè kàn zhǐ me shì,fēn míng shì huà bù shì shuǐ。
中有清济一线波,横贯万里浊浪之黄河。zhōng yǒu qīng jì yī xiàn bō,héng guàn wàn lǐ zhuó làng zhī huáng hé。
雷奔电卷尽渠猛,独清元自不随它。léi bēn diàn juǎn jǐn qú měng,dú qīng yuán zì bù suí tā。
波痕尽处忽掀怒,搅动一河秋色暮。bō hén jǐn chù hū xiān nù,jiǎo dòng yī hé qiū sè mù。
分明是水不是画,老眼向来元自误。fēn míng shì shuǐ bù shì huà,lǎo yǎn xiàng lái yuán zì wù。
佛庐化作金柁楼,银山雪堆风打头。fú lú huà zuò jīn duò lóu,yín shān xuě duī fēng dǎ tóu。
是身飘然在中流,夺得太一莲叶舟。shì shēn piāo rán zài zhōng liú,duó dé tài yī lián yè zhōu。
僧言此画难再觅,官归江西却相忆。sēng yán cǐ huà nán zài mì,guān guī jiāng xī què xiāng yì。
并州剪刀剪不得,鹅溪疋绢官莫惜,貌取秋涛悬坐侧。bìng zhōu jiǎn dāo jiǎn bù dé,é xī pǐ juàn guān mò xī,mào qǔ qiū tāo xuán zuò cè。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

六月六日小集二首

杨万里

青李来禽已眼明,新瓜入夏见何曾。qīng lǐ lái qín yǐ yǎn míng,xīn guā rù xià jiàn hé céng。
酒边忘却人间暑,消尽金盆一丈冰。jiǔ biān wàng què rén jiān shǔ,xiāo jǐn jīn pén yī zhàng bīng。

六月六日小集二首

杨万里

新蝉声涩亦无多,强与娇莺和好歌。xīn chán shēng sè yì wú duō,qiáng yǔ jiāo yīng hé hǎo gē。
尽日舞风浑不倦,无人奈得柳条何。jǐn rì wǔ fēng hún bù juàn,wú rén nài dé liǔ tiáo hé。

午热登多稼亭五首

杨万里

矮屋炎天不可居,高亭爽气亦元无。ǎi wū yán tiān bù kě jū,gāo tíng shuǎng qì yì yuán wú。
小风不被蝉餐却,合有些凉到老夫。xiǎo fēng bù bèi chán cān què,hé yǒu xiē liáng dào lǎo fū。

午热登多稼亭五首

杨万里

芒鞋葵扇颇萧然,倦倚胡床不是眠。máng xié kuí shàn pǒ xiāo rán,juàn yǐ hú chuáng bù shì mián。
避暑无藏身去处,追凉行尽竹旁边。bì shǔ wú cáng shēn qù chù,zhuī liáng xíng jǐn zhú páng biān。

午热登多稼亭五首

杨万里

不是城中是甑中,雨馀日色更明红。bù shì chéng zhōng shì zèng zhōng,yǔ yú rì sè gèng míng hóng。
若为飞上金山顶,独立长江万里风。ruò wèi fēi shàng jīn shān dǐng,dú lì zhǎng jiāng wàn lǐ fēng。

午热登多稼亭五首

杨万里

柳外花边忽飒然,好风一点破愁颜。liǔ wài huā biān hū sà rán,hǎo fēng yī diǎn pò chóu yán。
岸巾独倚千寻树,闲看南云度北山。àn jīn dú yǐ qiān xún shù,xián kàn nán yún dù běi shān。

午热登多稼亭五首

杨万里

御风不必问雌雄,只有炎风最不中。yù fēng bù bì wèn cí xióng,zhǐ yǒu yán fēng zuì bù zhōng。
却是竹君殊解事,炎风筛过作清风。què shì zhú jūn shū jiě shì,yán fēng shāi guò zuò qīng fēng。

张尉惠诗和韵谢之三首

杨万里

下笔生波便百川,字间句里总超然。xià bǐ shēng bō biàn bǎi chuān,zì jiān jù lǐ zǒng chāo rán。
读来清气凉人骨,六月真成九月天。dú lái qīng qì liáng rén gǔ,liù yuè zhēn chéng jiǔ yuè tiān。

张尉惠诗和韵谢之三首

杨万里

软红尘里眼曾开,苦被新诗猛唤回。ruǎn hóng chén lǐ yǎn céng kāi,kǔ bèi xīn shī měng huàn huí。
借问锦心能底巧,更从月胁摘将来。jiè wèn jǐn xīn néng dǐ qiǎo,gèng cóng yuè xié zhāi jiāng lái。

张尉惠诗和韵谢之三首

杨万里

老去才情半掬悭,不愁不退岂愁前。lǎo qù cái qíng bàn jū qiān,bù chóu bù tuì qǐ chóu qián。
清风明月无拘管,与子分张更一年。qīng fēng míng yuè wú jū guǎn,yǔ zi fēn zhāng gèng yī nián。

晚步追凉二首

杨万里

老眼偏明远岫孤,夕阳故遣树阴疏。lǎo yǎn piān míng yuǎn xiù gū,xī yáng gù qiǎn shù yīn shū。
蝉鸣叶底无寻处,随意闲行偶见渠。chán míng yè dǐ wú xún chù,suí yì xián xíng ǒu jiàn qú。

晚步追凉二首

杨万里

风不须多只是凉,穿花度柳到人傍。fēng bù xū duō zhǐ shì liáng,chuān huā dù liǔ dào rén bàng。
细吹病耳飕飕响,徐弄轻衫拂拂长。xì chuī bìng ěr sōu sōu xiǎng,xú nòng qīng shān fú fú zhǎng。

多稼亭上望三山中峰独秀而低

杨万里

三山道是远连天,亭上看来只近檐。sān shān dào shì yuǎn lián tiān,tíng shàng kàn lái zhǐ jìn yán。
可惜当初低少许,三山幸有一峰尖。kě xī dāng chū dī shǎo xǔ,sān shān xìng yǒu yī fēng jiān。

荷桥暮坐三首其三

杨万里

桥剪荷花两段开,荷花留我不容回。qiáo jiǎn hé huā liǎng duàn kāi,hé huā liú wǒ bù róng huí。
不胜好处荷桥坐,政是凉时蚊子来。bù shèng hǎo chù hé qiáo zuò,zhèng shì liáng shí wén zi lái。

荷桥暮坐三首其三

杨万里

池似平铺绿锦横,荷花为纬藻为经。chí shì píng pù lǜ jǐn héng,hé huā wèi wěi zǎo wèi jīng。
无端织出诗人像,独立飞桥摘斗星。wú duān zhī chū shī rén xiàng,dú lì fēi qiáo zhāi dòu xīng。