古诗词

太平寺水郡人徐友画清济贯河

杨万里

太平古寺劫灰馀,夕阳惟照一塔孤。tài píng gǔ sì jié huī yú,xī yáng wéi zhào yī tǎ gū。
得得来看还不乐,竹茎荒处破殿虚。dé dé lái kàn hái bù lè,zhú jīng huāng chù pò diàn xū。
偶逢老僧听僧话,道是壁间留古画。ǒu féng lǎo sēng tīng sēng huà,dào shì bì jiān liú gǔ huà。
徐生绝笔今百年,祖师相传妙天下。xú shēng jué bǐ jīn bǎi nián,zǔ shī xiāng chuán miào tiān xià。
壁如雪色一丈许,徐生画水才盈堵。bì rú xuě sè yī zhàng xǔ,xú shēng huà shuǐ cái yíng dǔ。
横看侧看只么是,分明是画不是水。héng kàn cè kàn zhǐ me shì,fēn míng shì huà bù shì shuǐ。
中有清济一线波,横贯万里浊浪之黄河。zhōng yǒu qīng jì yī xiàn bō,héng guàn wàn lǐ zhuó làng zhī huáng hé。
雷奔电卷尽渠猛,独清元自不随它。léi bēn diàn juǎn jǐn qú měng,dú qīng yuán zì bù suí tā。
波痕尽处忽掀怒,搅动一河秋色暮。bō hén jǐn chù hū xiān nù,jiǎo dòng yī hé qiū sè mù。
分明是水不是画,老眼向来元自误。fēn míng shì shuǐ bù shì huà,lǎo yǎn xiàng lái yuán zì wù。
佛庐化作金柁楼,银山雪堆风打头。fú lú huà zuò jīn duò lóu,yín shān xuě duī fēng dǎ tóu。
是身飘然在中流,夺得太一莲叶舟。shì shēn piāo rán zài zhōng liú,duó dé tài yī lián yè zhōu。
僧言此画难再觅,官归江西却相忆。sēng yán cǐ huà nán zài mì,guān guī jiāng xī què xiāng yì。
并州剪刀剪不得,鹅溪疋绢官莫惜,貌取秋涛悬坐侧。bìng zhōu jiǎn dāo jiǎn bù dé,é xī pǐ juàn guān mò xī,mào qǔ qiū tāo xuán zuò cè。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

舟过望亭三首

杨万里

此去苏州半日期,归心长是觉船迟。cǐ qù sū zhōu bàn rì qī,guī xīn zhǎng shì jué chuán chí。
一村树暗知何处,两岸草青无了时。yī cūn shù àn zhī hé chù,liǎng àn cǎo qīng wú le shí。

舟中晚酌二首

杨万里

竹陵春酒绝清严,解割诗肠快似镰。zhú líng chūn jiǔ jué qīng yán,jiě gē shī cháng kuài shì lián。
雪藕逢暄偏觉爽,鹅梨欲烂不胜甜。xuě ǒu féng xuān piān jué shuǎng,é lí yù làn bù shèng tián。

舟中晚酌二首

杨万里

一日寒暄自不同,绣帘下却护轻风。yī rì hán xuān zì bù tóng,xiù lián xià què hù qīng fēng。
杨花可是多情思,飞入船中落酒中。yáng huā kě shì duō qíng sī,fēi rù chuán zhōng luò jiǔ zhōng。

夜饮周同年权府家

杨万里

老趁渔船泊馆娃,月明夜饮故人家。lǎo chèn yú chuán pō guǎn wá,yuè míng yè yǐn gù rén jiā。
春风吹酒不肯醒,嚼尽酴醾一架花。chūn fēng chuī jiǔ bù kěn xǐng,jué jǐn tú mí yī jià huā。

泊船百花洲登姑苏台二首

杨万里

二月尽头三月初,系船杨柳拂菰蒲。èr yuè jǐn tóu sān yuè chū,xì chuán yáng liǔ fú gū pú。
姑苏台上斜阳里,眼度灵岩到太湖。gū sū tái shàng xié yáng lǐ,yǎn dù líng yán dào tài hú。

泊船百花洲登姑苏台二首

杨万里

客里逢春了不知,牡丹剩买十来枝。kè lǐ féng chūn le bù zhī,mǔ dān shèng mǎi shí lái zhī。
东风动地从渠恶,吹尽杨花无可吹。dōng fēng dòng dì cóng qú è,chuī jǐn yáng huā wú kě chuī。

再登垂虹亭三首

杨万里

红尘不解送诗来,身在烟波句自佳。hóng chén bù jiě sòng shī lái,shēn zài yān bō jù zì jiā。
银汉光中有诗客,玉虹背上曳芒鞋。yín hàn guāng zhōng yǒu shī kè,yù hóng bèi shàng yè máng xié。

再登垂虹亭三首

杨万里

宿酲作恼未惺松,一对湖光酒病空。sù chéng zuò nǎo wèi xīng sōng,yī duì hú guāng jiǔ bìng kōng。
身到吴中无好处,三年两度上垂虹。shēn dào wú zhōng wú hǎo chù,sān nián liǎng dù shàng chuí hóng。

再登垂虹亭三首

杨万里

长年三老不须催,且据胡床未拟回。zhǎng nián sān lǎo bù xū cuī,qiě jù hú chuáng wèi nǐ huí。
白昼惊人星满地,日光碎处万波来。bái zhòu jīng rén xīng mǎn dì,rì guāng suì chù wàn bō lái。

小泊梅堰登明孝寺

杨万里

泊船梅堰日微升,一径深深唤我登。pō chuán méi yàn rì wēi shēng,yī jìng shēn shēn huàn wǒ dēng。
随分垂杨兼老桧,备员野寺更残僧。suí fēn chuí yáng jiān lǎo guì,bèi yuán yě sì gèng cán sēng。

已过吴江阻风上湖口二首

杨万里

五日姑苏一醉中,醉中看尽牡丹红。wǔ rì gū sū yī zuì zhōng,zuì zhōng kàn jǐn mǔ dān hóng。
阻风只怕松江渡,过了松江却阻风。zǔ fēng zhǐ pà sōng jiāng dù,guò le sōng jiāng què zǔ fēng。

已过吴江阻风上湖口二首

杨万里

南风卷水入湖去,落尽波痕不复回。nán fēng juǎn shuǐ rù hú qù,luò jǐn bō hén bù fù huí。
更被纲船碍归舫,一船过尽一船来。gèng bèi gāng chuán ài guī fǎng,yī chuán guò jǐn yī chuán lái。

湖州三里桥取道德清

杨万里

浙西只欠到湖州,三里桥头转却舟。zhè xī zhǐ qiàn dào hú zhōu,sān lǐ qiáo tóu zhuǎn què zhōu。
不到湖州妨底事,不如元不到桥头。bù dào hú zhōu fáng dǐ shì,bù rú yuán bù dào qiáo tóu。

夜泊平望终夕不寐三首

杨万里

船中新热睡难成,听尽渔舟掠水声。chuán zhōng xīn rè shuì nán chéng,tīng jǐn yú zhōu lüè shuǐ shēng。
不分两窗窗外月,如何不为别人明。bù fēn liǎng chuāng chuāng wài yuè,rú hé bù wèi bié rén míng。

夜泊平望终夕不寐三首

杨万里

樱桃湖里月如霜,偏照征人寸断肠。yīng táo hú lǐ yuè rú shuāng,piān zhào zhēng rén cùn duàn cháng。
醉里不知家尚远,梦回忽觉路初长。zuì lǐ bù zhī jiā shàng yuǎn,mèng huí hū jué lù chū zhǎng。