古诗词

太平寺水郡人徐友画清济贯河

杨万里

太平古寺劫灰馀,夕阳惟照一塔孤。tài píng gǔ sì jié huī yú,xī yáng wéi zhào yī tǎ gū。
得得来看还不乐,竹茎荒处破殿虚。dé dé lái kàn hái bù lè,zhú jīng huāng chù pò diàn xū。
偶逢老僧听僧话,道是壁间留古画。ǒu féng lǎo sēng tīng sēng huà,dào shì bì jiān liú gǔ huà。
徐生绝笔今百年,祖师相传妙天下。xú shēng jué bǐ jīn bǎi nián,zǔ shī xiāng chuán miào tiān xià。
壁如雪色一丈许,徐生画水才盈堵。bì rú xuě sè yī zhàng xǔ,xú shēng huà shuǐ cái yíng dǔ。
横看侧看只么是,分明是画不是水。héng kàn cè kàn zhǐ me shì,fēn míng shì huà bù shì shuǐ。
中有清济一线波,横贯万里浊浪之黄河。zhōng yǒu qīng jì yī xiàn bō,héng guàn wàn lǐ zhuó làng zhī huáng hé。
雷奔电卷尽渠猛,独清元自不随它。léi bēn diàn juǎn jǐn qú měng,dú qīng yuán zì bù suí tā。
波痕尽处忽掀怒,搅动一河秋色暮。bō hén jǐn chù hū xiān nù,jiǎo dòng yī hé qiū sè mù。
分明是水不是画,老眼向来元自误。fēn míng shì shuǐ bù shì huà,lǎo yǎn xiàng lái yuán zì wù。
佛庐化作金柁楼,银山雪堆风打头。fú lú huà zuò jīn duò lóu,yín shān xuě duī fēng dǎ tóu。
是身飘然在中流,夺得太一莲叶舟。shì shēn piāo rán zài zhōng liú,duó dé tài yī lián yè zhōu。
僧言此画难再觅,官归江西却相忆。sēng yán cǐ huà nán zài mì,guān guī jiāng xī què xiāng yì。
并州剪刀剪不得,鹅溪疋绢官莫惜,貌取秋涛悬坐侧。bìng zhōu jiǎn dāo jiǎn bù dé,é xī pǐ juàn guān mò xī,mào qǔ qiū tāo xuán zuò cè。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

晨炊黄冈望海

杨万里

望中雪岭界天横,雪外青瑶甃地平。wàng zhōng xuě lǐng jiè tiān héng,xuě wài qīng yáo zhòu dì píng。
白底是沙青是海,卷帘看了却心惊。bái dǐ shì shā qīng shì hǎi,juǎn lián kàn le què xīn jīng。

榕树

杨万里

直不为楹圜不轮,斧斤亦复赦渠薪。zhí bù wèi yíng huán bù lún,fǔ jīn yì fù shè qú xīn。
数株连碧真成菌,一胫空肥总是筋。shù zhū lián bì zhēn chéng jūn,yī jìng kōng féi zǒng shì jīn。

食蛎房

杨万里

蓬山侧畔屹蚝山,怀玉深藏万壑间。péng shān cè pàn yì háo shān,huái yù shēn cáng wàn hè jiān。
也被酒徒勾引著,荐它尊俎解它颜。yě bèi jiǔ tú gōu yǐn zhù,jiàn tā zūn zǔ jiě tā yán。

银鱼乾

杨万里

初疑柘茧雪争鲜,又恐杨花糁作毡。chū yí zhè jiǎn xuě zhēng xiān,yòu kǒng yáng huā sǎn zuò zhān。
却是剪银成此叶,如何入口软于绵。què shì jiǎn yín chéng cǐ yè,rú hé rù kǒu ruǎn yú mián。

乌贼鱼

杨万里

秦帝东巡渡浙江,中流风紧坠书囊。qín dì dōng xún dù zhè jiāng,zhōng liú fēng jǐn zhuì shū náng。
至今收得磨残墨,犹带宫车载鲍香。zhì jīn shōu dé mó cán mò,yóu dài gōng chē zài bào xiāng。

初四日晨炊横翠亭

杨万里

近看三峰失一峰,其馀都与昨来同。jìn kàn sān fēng shī yī fēng,qí yú dōu yǔ zuó lái tóng。
多情横翠亭前玉,伴我同行两日中。duō qíng héng cuì tíng qián yù,bàn wǒ tóng xíng liǎng rì zhōng。

泊流潢驿潮风大作二首

杨万里

忽看草树总离披,记得沙行昨日时。hū kàn cǎo shù zǒng lí pī,jì dé shā xíng zuó rì shí。
除却潮来无别事,海风动地亦何为。chú què cháo lái wú bié shì,hǎi fēng dòng dì yì hé wèi。

泊流潢驿潮风大作二首

杨万里

潮来潮去有何功,费尽辛勤办一风。cháo lái cháo qù yǒu hé gōng,fèi jǐn xīn qín bàn yī fēng。
若使无风潮自至,信他海伯有神通。ruò shǐ wú fēng cháo zì zhì,xìn tā hǎi bó yǒu shén tōng。

人日宿味田驿

杨万里

破驿荒凉晚解鞍,急呼重碧敌轻寒。pò yì huāng liáng wǎn jiě ān,jí hū zhòng bì dí qīng hán。
南中气候从头错,人日青梅已酽酸。nán zhōng qì hòu cóng tóu cuò,rén rì qīng méi yǐ yàn suān。

晨炊叱驭驿观海边野烧

杨万里

南海惊涛卷玉缸,北山野烧展红幢。nán hǎi jīng tāo juǎn yù gāng,běi shān yě shāo zhǎn hóng chuáng。
山神海伯争新巧,并慰诗人眼一双。shān shén hǎi bó zhēng xīn qiǎo,bìng wèi shī rén yǎn yī shuāng。

鲊鱼潭登舟

杨万里

船阁寒沙待晚潮,行人舟子各相招。chuán gé hán shā dài wǎn cháo,xíng rén zhōu zi gè xiāng zhāo。
银山一朵三千丈,隔海飞来对面销。yín shān yī duǒ sān qiān zhàng,gé hǎi fēi lái duì miàn xiāo。

海岸七里沙二首

杨万里

大风吹起翠瑶山,近岸还成白雪团。dà fēng chuī qǐ cuì yáo shān,jìn àn hái chéng bái xuě tuán。
一浪搀先千浪怒,打崖裂石与君看。yī làng chān xiān qiān làng nù,dǎ yá liè shí yǔ jūn kàn。

海岸七里沙二首

杨万里

行人莫近岸边行,便恐波头打倒人。xíng rén mò jìn àn biān xíng,biàn kǒng bō tóu dǎ dào rén。
若道岸高波不到,玉沙犹湿万痕新。ruò dào àn gāo bō bù dào,yù shā yóu shī wàn hén xīn。

宿南岭驿二首

杨万里

蕨手犹拳已箸长,菊苗初甲可羹尝。jué shǒu yóu quán yǐ zhù zhǎng,jú miáo chū jiǎ kě gēng cháng。
山村富贵无人享,一路春风野菜香。shān cūn fù guì wú rén xiǎng,yī lù chūn fēng yě cài xiāng。

宿南岭驿二首

杨万里

茅花似雪复如茸,一望平原浅草中。máo huā shì xuě fù rú rōng,yī wàng píng yuán qiǎn cǎo zhōng。
尽日向人挥玉麈,知将何事语春风。jǐn rì xiàng rén huī yù zhǔ,zhī jiāng hé shì yǔ chūn fēng。