古诗词

太平寺水郡人徐友画清济贯河

杨万里

太平古寺劫灰馀,夕阳惟照一塔孤。tài píng gǔ sì jié huī yú,xī yáng wéi zhào yī tǎ gū。
得得来看还不乐,竹茎荒处破殿虚。dé dé lái kàn hái bù lè,zhú jīng huāng chù pò diàn xū。
偶逢老僧听僧话,道是壁间留古画。ǒu féng lǎo sēng tīng sēng huà,dào shì bì jiān liú gǔ huà。
徐生绝笔今百年,祖师相传妙天下。xú shēng jué bǐ jīn bǎi nián,zǔ shī xiāng chuán miào tiān xià。
壁如雪色一丈许,徐生画水才盈堵。bì rú xuě sè yī zhàng xǔ,xú shēng huà shuǐ cái yíng dǔ。
横看侧看只么是,分明是画不是水。héng kàn cè kàn zhǐ me shì,fēn míng shì huà bù shì shuǐ。
中有清济一线波,横贯万里浊浪之黄河。zhōng yǒu qīng jì yī xiàn bō,héng guàn wàn lǐ zhuó làng zhī huáng hé。
雷奔电卷尽渠猛,独清元自不随它。léi bēn diàn juǎn jǐn qú měng,dú qīng yuán zì bù suí tā。
波痕尽处忽掀怒,搅动一河秋色暮。bō hén jǐn chù hū xiān nù,jiǎo dòng yī hé qiū sè mù。
分明是水不是画,老眼向来元自误。fēn míng shì shuǐ bù shì huà,lǎo yǎn xiàng lái yuán zì wù。
佛庐化作金柁楼,银山雪堆风打头。fú lú huà zuò jīn duò lóu,yín shān xuě duī fēng dǎ tóu。
是身飘然在中流,夺得太一莲叶舟。shì shēn piāo rán zài zhōng liú,duó dé tài yī lián yè zhōu。
僧言此画难再觅,官归江西却相忆。sēng yán cǐ huà nán zài mì,guān guī jiāng xī què xiāng yì。
并州剪刀剪不得,鹅溪疋绢官莫惜,貌取秋涛悬坐侧。bìng zhōu jiǎn dāo jiǎn bù dé,é xī pǐ juàn guān mò xī,mào qǔ qiū tāo xuán zuò cè。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

明发青泥冲雪刺船三首

杨万里

红玉麒麟未作灰,自温琼液写银杯。hóng yù qí lín wèi zuò huī,zì wēn qióng yè xiě yín bēi。
雪花万片江千顷,更欠人间底物来。xuě huā wàn piàn jiāng qiān qǐng,gèng qiàn rén jiān dǐ wù lái。

望横山塔

杨万里

水面生风分外严,竹根剩雪更新添。shuǐ miàn shēng fēng fēn wài yán,zhú gēn shèng xuě gèng xīn tiān。
六年不见横山塔,茅屋东边忽半尖。liù nián bù jiàn héng shān tǎ,máo wū dōng biān hū bàn jiān。

兰溪解舟四首

杨万里

两岸千千万万峰,看来冷白复寒红。liǎng àn qiān qiān wàn wàn fēng,kàn lái lěng bái fù hán hóng。
人言雪岭非银岭,三日晴光晒不融。rén yán xuě lǐng fēi yín lǐng,sān rì qíng guāng shài bù róng。

兰溪解舟四首

杨万里

日开五色暖征裘,雪满群山爽病眸。rì kāi wǔ sè nuǎn zhēng qiú,xuě mǎn qún shān shuǎng bìng móu。
道是诗人穷到骨,暖边爽里放兰舟。dào shì shī rén qióng dào gǔ,nuǎn biān shuǎng lǐ fàng lán zhōu。

兰溪解舟四首

杨万里

只愁滩浅阁行舟,到得江深又不流。zhǐ chóu tān qiǎn gé xíng zhōu,dào dé jiāng shēn yòu bù liú。
水鸟避人飞不彻,看他没去看他浮。shuǐ niǎo bì rén fēi bù chè,kàn tā méi qù kàn tā fú。

兰溪解舟四首

杨万里

际晚江风刮面来,晓寒已去却重回。jì wǎn jiāng fēng guā miàn lái,xiǎo hán yǐ qù què zhòng huí。
也知青女嫁滕六,巽二何须强作媒。yě zhī qīng nǚ jià téng liù,xùn èr hé xū qiáng zuò méi。

夜泊钓台小酌

杨万里

牛狸送我止严陵,黄雀随人或帝城。niú lí sòng wǒ zhǐ yán líng,huáng què suí rén huò dì chéng。
海错未来乡味尽,一杯今夕笑先生。hǎi cuò wèi lái xiāng wèi jǐn,yī bēi jīn xī xiào xiān shēng。

梳头看可正平诗有寄养直时未祝发等篇戏题七字二首

杨万里

却因理发得披文,看尽庐山笔底春。què yīn lǐ fā dé pī wén,kàn jǐn lú shān bǐ dǐ chūn。
寄语可师休祝发,癞边犹有去年痕。jì yǔ kě shī xiū zhù fā,lài biān yóu yǒu qù nián hén。

梳头看可正平诗有寄养直时未祝发等篇戏题七字二首

杨万里

老子平生汤饼肠,客间汤饼亦何尝。lǎo zi píng shēng tāng bǐng cháng,kè jiān tāng bǐng yì hé cháng。
怪来今晚加餐饭,一味卢山笋蕨香。guài lái jīn wǎn jiā cān fàn,yī wèi lú shān sǔn jué xiāng。

杨花

杨万里

只道垂杨管别离,杨花一去不思归。zhǐ dào chuí yáng guǎn bié lí,yáng huā yī qù bù sī guī。
浮踪浪迹无拘束,飞到蛛丝也不飞。fú zōng làng jì wú jū shù,fēi dào zhū sī yě bù fēi。

送乡僧德璘监寺缘化结夏归天童山二首

杨万里

一别璘公十二年,故当刮目为相看。yī bié lín gōng shí èr nián,gù dāng guā mù wèi xiāng kàn。
问侬收得曹溪水,雩下春风吹已乾。wèn nóng shōu dé cáo xī shuǐ,yú xià chūn fēng chuī yǐ qián。

送乡僧德璘监寺缘化结夏归天童山二首

杨万里

七百支郎夜忍饥,木鱼闭口等君归。qī bǎi zhī láng yè rěn jī,mù yú bì kǒu děng jūn guī。
还山大众空欢喜,只有诚斋两首诗。hái shān dà zhòng kōng huān xǐ,zhǐ yǒu chéng zhāi liǎng shǒu shī。

答提点纲马驿程刘修武翰二首

杨万里

公干当年子建亲,景文今代大苏宾。gōng gàn dāng nián zi jiàn qīn,jǐng wén jīn dài dà sū bīn。
绝知将种仍诗种,不放骚人与外人。jué zhī jiāng zhǒng réng shī zhǒng,bù fàng sāo rén yǔ wài rén。

答提点纲马驿程刘修武翰二首

杨万里

解道征鸿数字秋,清于雪碗映冰瓯。jiě dào zhēng hóng shù zì qiū,qīng yú xuě wǎn yìng bīng ōu。
老来笔底心无毒,交割风光与子休。lǎo lái bǐ dǐ xīn wú dú,jiāo gē fēng guāng yǔ zi xiū。

直宿南宫三首

杨万里

独直南宫午独吟,祥云淡淡竹阴阴。dú zhí nán gōng wǔ dú yín,xiáng yún dàn dàn zhú yīn yīn。
小风慢落鹅黄雪,看到槐花一寸深。xiǎo fēng màn luò é huáng xuě,kàn dào huái huā yī cùn shēn。