古诗词

太平寺水郡人徐友画清济贯河

杨万里

太平古寺劫灰馀,夕阳惟照一塔孤。tài píng gǔ sì jié huī yú,xī yáng wéi zhào yī tǎ gū。
得得来看还不乐,竹茎荒处破殿虚。dé dé lái kàn hái bù lè,zhú jīng huāng chù pò diàn xū。
偶逢老僧听僧话,道是壁间留古画。ǒu féng lǎo sēng tīng sēng huà,dào shì bì jiān liú gǔ huà。
徐生绝笔今百年,祖师相传妙天下。xú shēng jué bǐ jīn bǎi nián,zǔ shī xiāng chuán miào tiān xià。
壁如雪色一丈许,徐生画水才盈堵。bì rú xuě sè yī zhàng xǔ,xú shēng huà shuǐ cái yíng dǔ。
横看侧看只么是,分明是画不是水。héng kàn cè kàn zhǐ me shì,fēn míng shì huà bù shì shuǐ。
中有清济一线波,横贯万里浊浪之黄河。zhōng yǒu qīng jì yī xiàn bō,héng guàn wàn lǐ zhuó làng zhī huáng hé。
雷奔电卷尽渠猛,独清元自不随它。léi bēn diàn juǎn jǐn qú měng,dú qīng yuán zì bù suí tā。
波痕尽处忽掀怒,搅动一河秋色暮。bō hén jǐn chù hū xiān nù,jiǎo dòng yī hé qiū sè mù。
分明是水不是画,老眼向来元自误。fēn míng shì shuǐ bù shì huà,lǎo yǎn xiàng lái yuán zì wù。
佛庐化作金柁楼,银山雪堆风打头。fú lú huà zuò jīn duò lóu,yín shān xuě duī fēng dǎ tóu。
是身飘然在中流,夺得太一莲叶舟。shì shēn piāo rán zài zhōng liú,duó dé tài yī lián yè zhōu。
僧言此画难再觅,官归江西却相忆。sēng yán cǐ huà nán zài mì,guān guī jiāng xī què xiāng yì。
并州剪刀剪不得,鹅溪疋绢官莫惜,貌取秋涛悬坐侧。bìng zhōu jiǎn dāo jiǎn bù dé,é xī pǐ juàn guān mò xī,mào qǔ qiū tāo xuán zuò cè。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

十山歌呈太守胡平一

杨万里

贤尹如何受吏谩,青天白日万人看。xián yǐn rú hé shòu lì mán,qīng tiān bái rì wàn rén kàn。
忽然一展霹雳手,尽杖偷魁窜远蛮。hū rán yī zhǎn pī lì shǒu,jǐn zhàng tōu kuí cuàn yuǎn mán。

十山歌呈太守胡平一

杨万里

北门今早顿然清,怀璧操金尽夜行。běi mén jīn zǎo dùn rán qīng,huái bì cāo jīn jǐn yè xíng。
却有一般可怜底,群偷枉却费家兄。què yǒu yī bān kě lián dǐ,qún tōu wǎng què fèi jiā xiōng。

十山歌呈太守胡平一

杨万里

行人满路喜歌呼,小盗何须辱庙谟。xíng rén mǎn lù xǐ gē hū,xiǎo dào hé xū rǔ miào mó。
早个使君归鼎轴,为禽颉利系单于。zǎo gè shǐ jūn guī dǐng zhóu,wèi qín jié lì xì dān yú。

五月十六夜病中无聊起来步月五首

杨万里

抛官放浪十三年,底事今年病懒残。pāo guān fàng làng shí sān nián,dǐ shì jīn nián bìng lǎn cán。
旧健肯饶梅摘索,新羸翻羡竹平安。jiù jiàn kěn ráo méi zhāi suǒ,xīn léi fān xiàn zhú píng ān。

五月十六夜病中无聊起来步月五首

杨万里

无求不必位三公,一饱何须禄万钟。wú qiú bù bì wèi sān gōng,yī bǎo hé xū lù wàn zhōng。
只有人生安乐好,享它明月与清风。zhǐ yǒu rén shēng ān lè hǎo,xiǎng tā míng yuè yǔ qīng fēng。

五月十六夜病中无聊起来步月五首

杨万里

人睡方酣鸡未知,起来叫转月华西。rén shuì fāng hān jī wèi zhī,qǐ lái jiào zhuǎn yuè huá xī。
南风吹落北斗柄,细数月中丹桂枝。nán fēng chuī luò běi dòu bǐng,xì shù yuè zhōng dān guì zhī。

五月十六夜病中无聊起来步月五首

杨万里

夏日虽炎夜却清,四更还更胜三更。xià rì suī yán yè què qīng,sì gèng hái gèng shèng sān gèng。
露从玉兔须根落,风在银河浪底生。lù cóng yù tù xū gēn luò,fēng zài yín hé làng dǐ shēng。

五月十六夜病中无聊起来步月五首

杨万里

道是月明星便稀,阿瞒此句未为奇。dào shì yuè míng xīng biàn xī,ā mán cǐ jù wèi wèi qí。
今宵斗柄也不见,一镜孤光天四垂。jīn xiāo dòu bǐng yě bù jiàn,yī jìng gū guāng tiān sì chuí。

食莲子三首

杨万里

白玉蜂儿绿玉房,蜂房未绽已闻香。bái yù fēng ér lǜ yù fáng,fēng fáng wèi zhàn yǐ wén xiāng。
蜂儿解醒诗人醉,一嚼清冰一咽霜。fēng ér jiě xǐng shī rén zuì,yī jué qīng bīng yī yàn shuāng。

食莲子三首

杨万里

城中莲子买将归,未问尝新早与迟。chéng zhōng lián zi mǎi jiāng guī,wèi wèn cháng xīn zǎo yǔ chí。
偶忆涌金门外晓,画船带露摘来时。ǒu yì yǒng jīn mén wài xiǎo,huà chuán dài lù zhāi lái shí。

食莲子三首

杨万里

戢戢蜂儿出露房,未生翅股及锋芒。jí jí fēng ér chū lù fáng,wèi shēng chì gǔ jí fēng máng。
丁宁莫遣它人剥,要染侬家十指香。dīng níng mò qiǎn tā rén bō,yào rǎn nóng jiā shí zhǐ xiāng。

秋热

杨万里

今年秋热倍常年,更住西峰落照村。jīn nián qiū rè bèi cháng nián,gèng zhù xī fēng luò zhào cūn。
最是樱桃梢上日,裴回不落等黄昏。zuì shì yīng táo shāo shàng rì,péi huí bù luò děng huáng hūn。

淋疾复作医云忌文字劳心晓起自警二首

杨万里

半似枯禅半似痴,也无何虑与何思。bàn shì kū chán bàn shì chī,yě wú hé lǜ yǔ hé sī。
偶看清晓双双蝶,飞遍黄花一一枝。ǒu kàn qīng xiǎo shuāng shuāng dié,fēi biàn huáng huā yī yī zhī。

淋疾复作医云忌文字劳心晓起自警二首

杨万里

荒耽诗句枉劳心,忏悔莺花罢苦吟。huāng dān shī jù wǎng láo xīn,chàn huǐ yīng huā bà kǔ yín。
也不欠渠陶谢债,夜来梦里又相寻。yě bù qiàn qú táo xiè zhài,yè lái mèng lǐ yòu xiāng xún。

题朱伯勤千峰紫翠楼二首

杨万里

秀岭西头凤岭东,周遭略数一千峰。xiù lǐng xī tóu fèng lǐng dōng,zhōu zāo lüè shù yī qiān fēng。
商量没顿新楼处,顿著秾蓝酽紫中。shāng liàng méi dùn xīn lóu chù,dùn zhù nóng lán yàn zǐ zhōng。