古诗词

小憩二龙争珠盖两长岭夹一圜峰故名自此出官路入山路云

杨万里

田路直复萦,肩舆斜还正。tián lù zhí fù yíng,jiān yú xié hái zhèng。
如何晴三日,犹自滑一径。rú hé qíng sān rì,yóu zì huá yī jìng。
缺岸有危践,方轸无稳兴。quē àn yǒu wēi jiàn,fāng zhěn wú wěn xīng。
不跌先独惊,稍坦深自庆。bù diē xiān dú jīng,shāo tǎn shēn zì qìng。
肯信坐者安,不及行者病。kěn xìn zuò zhě ān,bù jí xíng zhě bìng。
昨来九轨涂,可思不可更。zuó lái jiǔ guǐ tú,kě sī bù kě gèng。
忽逢两苍虬,争此一照乘。hū féng liǎng cāng qiú,zhēng cǐ yī zhào chéng。
颇欲问故老,双争谁孤胜。pǒ yù wèn gù lǎo,shuāng zhēng shuí gū shèng。
水声乱人语,一辞无真听。shuǐ shēng luàn rén yǔ,yī cí wú zhēn tīng。
轻风泛秧畴,众绿久未定。qīng fēng fàn yāng chóu,zhòng lǜ jiǔ wèi dìng。
崎岖从此始,辛苦何时竟。qí qū cóng cǐ shǐ,xīn kǔ hé shí jìng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

和段季承左藏惠四绝句

杨万里

道是诗坛万丈高,端能办却一生劳。dào shì shī tán wàn zhàng gāo,duān néng bàn què yī shēng láo。
阿谁不识珠将玉,若个关渠风更骚。ā shuí bù shí zhū jiāng yù,ruò gè guān qú fēng gèng sāo。

和段季承左藏惠四绝句

杨万里

四诗赠我尽新奇,万象从君听指麾。sì shī zèng wǒ jǐn xīn qí,wàn xiàng cóng jūn tīng zhǐ huī。
流水落花春寂寞,小风淡日燕差池。liú shuǐ luò huā chūn jì mò,xiǎo fēng dàn rì yàn chà chí。

和张功父梅诗十绝句

杨万里

今岁柴车总未巾,孤山龙井不曾行。jīn suì chái chē zǒng wèi jīn,gū shān lóng jǐng bù céng xíng。
老无半点看花意,遮莫明朝雨及晴。lǎo wú bàn diǎn kàn huā yì,zhē mò míng cháo yǔ jí qíng。

和张功父梅诗十绝句

杨万里

道山堂后数株梅,为底偏于雨里开。dào shān táng hòu shù zhū méi,wèi dǐ piān yú yǔ lǐ kāi。
到得晴来无一朵,乱飞白雪点苍苔。dào dé qíng lái wú yī duǒ,luàn fēi bái xuě diǎn cāng tái。

和张功父梅诗十绝句

杨万里

不是春光不早回,却缘春雪勒疏梅。bù shì chūn guāng bù zǎo huí,què yuán chūn xuě lēi shū méi。
诗人纵有催花手,有雪堪推花只推。shī rén zòng yǒu cuī huā shǒu,yǒu xuě kān tuī huā zhǐ tuī。

和张功父梅诗十绝句

杨万里

淡淡梅花不要装,真珠楼阁水精乡。dàn dàn méi huā bù yào zhuāng,zhēn zhū lóu gé shuǐ jīng xiāng。
骚人词客犹愁冷,紫蝶黄蜂更敢忙。sāo rén cí kè yóu chóu lěng,zǐ dié huáng fēng gèng gǎn máng。

和张功父梅诗十绝句

杨万里

东皇岁岁驾苍龙,只许仙妃万玉从。dōng huáng suì suì jià cāng lóng,zhǐ xǔ xiān fēi wàn yù cóng。
天上冰霜清入骨,人间桃李若为容。tiān shàng bīng shuāng qīng rù gǔ,rén jiān táo lǐ ruò wèi róng。

和张功父梅诗十绝句

杨万里

约斋句子已清圜,更赋梅花分外妍。yuē zhāi jù zi yǐ qīng huán,gèng fù méi huā fēn wài yán。
不饮销金传玉手,却来啮雪耸诗肩。bù yǐn xiāo jīn chuán yù shǒu,què lái niè xuě sǒng shī jiān。

和张功父梅诗十绝句

杨万里

道是梅兄不解琴,南枝风雪自成音。dào shì méi xiōng bù jiě qín,nán zhī fēng xuě zì chéng yīn。
玉绳低后金盆落,独与此君谈此心。yù shéng dī hòu jīn pén luò,dú yǔ cǐ jūn tán cǐ xīn。

和张功父梅诗十绝句

杨万里

横斜影里惜花残,忘却人间一鼠肝。héng xié yǐng lǐ xī huā cán,wàng què rén jiān yī shǔ gān。
莫怨梅残看不足,请君明岁早来看。mò yuàn méi cán kàn bù zú,qǐng jūn míng suì zǎo lái kàn。

和张功父梅诗十绝句

杨万里

要与梅花巧斗新,恨无诗句敌黄陈。yào yǔ méi huā qiǎo dòu xīn,hèn wú shī jù dí huáng chén。
约斋诗好人仍好,不怕梅花赛却人。yuē zhāi shī hǎo rén réng hǎo,bù pà méi huā sài què rén。

和张功父梅诗十绝句

杨万里

老子年来不愿馀,只惭霜鬓入金铺。lǎo zi nián lái bù yuàn yú,zhǐ cán shuāng bìn rù jīn pù。
故山自有梅千树,梦绕横枝撚断须。gù shān zì yǒu méi qiān shù,mèng rào héng zhī niǎn duàn xū。

题曾无己所藏高丽疋纸蔡君谟欧公笔迹

杨万里

三韩玉叶展明蠲,诸老银钩卷碧鲜。sān hán yù yè zhǎn míng juān,zhū lǎo yín gōu juǎn bì xiān。
幸自不逢文与可,一竿秋竹扫风烟。xìng zì bù féng wén yǔ kě,yī gān qiū zhú sǎo fēng yān。

过霸东石桥桐花尽落

杨万里

老去能逢几个春,今年春事不关人。lǎo qù néng féng jǐ gè chūn,jīn nián chūn shì bù guān rén。
红千紫百何曾梦,压尾桐花也作尘。hóng qiān zǐ bǎi hé céng mèng,yā wěi tóng huā yě zuò chén。

跋范文公与尹师鲁帖

杨万里

佳客千山得得来,主人双眼为渠开。jiā kè qiān shān dé dé lái,zhǔ rén shuāng yǎn wèi qú kāi。
逢人莫说当时事,且泊南亭把一杯。féng rén mò shuō dāng shí shì,qiě pō nán tíng bǎ yī bēi。