古诗词

小憩二龙争珠盖两长岭夹一圜峰故名自此出官路入山路云

杨万里

田路直复萦,肩舆斜还正。tián lù zhí fù yíng,jiān yú xié hái zhèng。
如何晴三日,犹自滑一径。rú hé qíng sān rì,yóu zì huá yī jìng。
缺岸有危践,方轸无稳兴。quē àn yǒu wēi jiàn,fāng zhěn wú wěn xīng。
不跌先独惊,稍坦深自庆。bù diē xiān dú jīng,shāo tǎn shēn zì qìng。
肯信坐者安,不及行者病。kěn xìn zuò zhě ān,bù jí xíng zhě bìng。
昨来九轨涂,可思不可更。zuó lái jiǔ guǐ tú,kě sī bù kě gèng。
忽逢两苍虬,争此一照乘。hū féng liǎng cāng qiú,zhēng cǐ yī zhào chéng。
颇欲问故老,双争谁孤胜。pǒ yù wèn gù lǎo,shuāng zhēng shuí gū shèng。
水声乱人语,一辞无真听。shuǐ shēng luàn rén yǔ,yī cí wú zhēn tīng。
轻风泛秧畴,众绿久未定。qīng fēng fàn yāng chóu,zhòng lǜ jiǔ wèi dìng。
崎岖从此始,辛苦何时竟。qí qū cóng cǐ shǐ,xīn kǔ hé shí jìng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

舟中晚望二首

杨万里

河岸前头松树林,树林尽处见行人。hé àn qián tóu sōng shù lín,shù lín jǐn chù jiàn xíng rén。
行人又被山遮断,风飐酒家青布巾。xíng rén yòu bèi shān zhē duàn,fēng zhǎn jiǔ jiā qīng bù jīn。

舟中晚望二首

杨万里

晚浪翻风玉作鳞,夕阳卷玉药成金。wǎn làng fān fēng yù zuò lín,xī yáng juǎn yù yào chéng jīn。
忽然濯出西川锦,制就霞衣不用针。hū rán zhuó chū xī chuān jǐn,zhì jiù xiá yī bù yòng zhēn。

晚风二首

杨万里

晚日暄温稍霁威,晚风豪横大相欺。wǎn rì xuān wēn shāo jì wēi,wǎn fēng háo héng dà xiāng qī。
做寒做冷何须怒,来早一霜谁不知。zuò hán zuò lěng hé xū nù,lái zǎo yī shuāng shuí bù zhī。

晚风二首

杨万里

晚风不许鉴清漪,却许重帘到地垂。wǎn fēng bù xǔ jiàn qīng yī,què xǔ zhòng lián dào dì chuí。
平野无山遮落日,西窗红到月来时。píng yě wú shān zhē luò rì,xī chuāng hóng dào yuè lái shí。

小泊新丰市

杨万里

也知小倦泊楼船,何苦争先柳岸边。yě zhī xiǎo juàn pō lóu chuán,hé kǔ zhēng xiān liǔ àn biān。
须把碧篙摇绿净,舟人不惜水中天。xū bǎ bì gāo yáo lǜ jìng,zhōu rén bù xī shuǐ zhōng tiān。

皂角林

杨万里

水漾霜风冷客襟,苔封战骨动人心。shuǐ yàng shuāng fēng lěng kè jīn,tái fēng zhàn gǔ dòng rén xīn。
河边独树知何木,今古相传皂角林。hé biān dú shù zhī hé mù,jīn gǔ xiāng chuán zào jiǎo lín。

登楚州城

杨万里

望中白处日争明,个是淮河冻作冰。wàng zhōng bái chù rì zhēng míng,gè shì huái hé dòng zuò bīng。
此去中原三里许,一条玉带界天横。cǐ qù zhōng yuán sān lǐ xǔ,yī tiáo yù dài jiè tiān héng。

湖天暮景五首

杨万里

湖面黏天不见堤,湖心茭葑水周围。hú miàn nián tiān bù jiàn dī,hú xīn jiāo fēng shuǐ zhōu wéi。
暮鸿成阵鸦成队,已落还飞久未栖。mù hóng chéng zhèn yā chéng duì,yǐ luò hái fēi jiǔ wèi qī。

湖天暮景五首

杨万里

坐看西日落湖滨,不是山衔不是云。zuò kàn xī rì luò hú bīn,bù shì shān xián bù shì yún。
寸寸低来忽全没,分明入水只无痕。cùn cùn dī lái hū quán méi,fēn míng rù shuǐ zhǐ wú hén。

湖天暮景五首

杨万里

抵暮渔郎初上船,一竿摇入水精天。dǐ mù yú láng chū shàng chuán,yī gān yáo rù shuǐ jīng tiān。
忍寒不睡妨底事,来早卖鱼充酒钱。rěn hán bù shuì fáng dǐ shì,lái zǎo mài yú chōng jiǔ qián。

湖天暮景五首

杨万里

雕碎肝脾只坐诗,须髯成雪鬓成丝。diāo suì gān pí zhǐ zuò shī,xū rán chéng xuě bìn chéng sī。
暮云薄幸斜阳劣,合造清愁付阿谁。mù yún báo xìng xié yáng liè,hé zào qīng chóu fù ā shuí。

湖天暮景五首

杨万里

断肠浪说贺方回,未抵秦郎剪水才。duàn cháng làng shuō hè fāng huí,wèi dǐ qín láng jiǎn shuǐ cái。
欲向湖边问遗唱,鸳鸯鹦鹉两相推。yù xiàng hú biān wèn yí chàng,yuān yāng yīng wǔ liǎng xiāng tuī。

晓霜过宝应县三首

杨万里

江南霜重莫嫌渠,草上还多树上无。jiāng nán shuāng zhòng mò xián qú,cǎo shàng hái duō shù shàng wú。
淮甸晓来霜似雪,琼田千里玉平铺。huái diān xiǎo lái shuāng shì xuě,qióng tián qiān lǐ yù píng pù。

晓霜过宝应县三首

杨万里

看来不信是霜华,白日青天散晓霞。kàn lái bù xìn shì shuāng huá,bái rì qīng tiān sàn xiǎo xiá。
只怪野田生玉树,更于腊月发琼花。zhǐ guài yě tián shēng yù shù,gèng yú là yuè fā qióng huā。

晓霜过宝应县三首

杨万里

落木枯林一夜苏,枝枝节节糁琼酥。luò mù kū lín yī yè sū,zhī zhī jié jié sǎn qióng sū。
看来忘却腊前景,一色李花三月初。kàn lái wàng què là qián jǐng,yī sè lǐ huā sān yuè chū。