古诗词

谢福建茶使吴德华送东坡新集

杨万里

黄金白璧明月珠,清歌妙舞倾城姝。huáng jīn bái bì míng yuè zhū,qīng gē miào wǔ qīng chéng shū。
他家都有侬家无,却有四壁环相如。tā jiā dōu yǒu nóng jiā wú,què yǒu sì bì huán xiāng rú。
此外更有一床书,不堪自饱饱蠹鱼。cǐ wài gèng yǒu yī chuáng shū,bù kān zì bǎo bǎo dù yú。
故人远送东坡集,旧书避席皆让渠。gù rén yuǎn sòng dōng pō jí,jiù shū bì xí jiē ràng qú。
儿时作剧百不懒,说着读书偏起晚。ér shí zuò jù bǎi bù lǎn,shuō zhe dú shū piān qǐ wǎn。
乃翁作恶嗔儿痴,强遣饥肠馋蠹简。nǎi wēng zuò è chēn ér chī,qiáng qiǎn jī cháng chán dù jiǎn。
老来万事落人后,浪取故书遮病眼。lǎo lái wàn shì luò rén hòu,làng qǔ gù shū zhē bìng yǎn。
病眼逢书辄着花,笔下蝇头成老鸦。bìng yǎn féng shū zhé zhe huā,bǐ xià yíng tóu chéng lǎo yā。
病眼将奈故书何,故书一开一长嗟。bìng yǎn jiāng nài gù shū hé,gù shū yī kāi yī zhǎng jiē。
东坡文集侬亦有,未及终篇已停手。dōng pō wén jí nóng yì yǒu,wèi jí zhōng piān yǐ tíng shǒu。
印墨模糊纸不佳,亦非鱼网非科斗。yìn mò mó hú zhǐ bù jiā,yì fēi yú wǎng fēi kē dòu。
富沙枣木新雕文,传刻疏瘦不失真。fù shā zǎo mù xīn diāo wén,chuán kè shū shòu bù shī zhēn。
纸如雪茧出玉盆,字如霜雁点秋云。zhǐ rú xuě jiǎn chū yù pén,zì rú shuāng yàn diǎn qiū yún。
老来两眼如隔雾,逢柳逢花不曾觑。lǎo lái liǎng yǎn rú gé wù,féng liǔ féng huā bù céng qù。
只逢书册佳且新,把玩崇朝那肯去。zhǐ féng shū cè jiā qiě xīn,bǎ wán chóng cháo nà kěn qù。
东坡痴绝过于侬,不将一褐易三公。dōng pō chī jué guò yú nóng,bù jiāng yī hè yì sān gōng。
只将笔头挂月胁,万古凡马不足空。zhǐ jiāng bǐ tóu guà yuè xié,wàn gǔ fán mǎ bù zú kōng。
故人怜我老愈拙,不寄金丹扶病骨。gù rén lián wǒ lǎo yù zhuō,bù jì jīn dān fú bìng gǔ。
却寄此书来恼人,挑落青灯搔白发。què jì cǐ shū lái nǎo rén,tiāo luò qīng dēng sāo bái fā。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

有宋死孝毛子仁哀辞

杨万里

灏穹眷宋,方郅隆些。hào qióng juàn sòng,fāng zhì lóng xiē。
笃生仁皇,实睿聪些。dǔ shēng rén huáng,shí ruì cōng xiē。
二尧两舜,复时雍些。èr yáo liǎng shùn,fù shí yōng xiē。
杜韩富范,再夔龙些。dù hán fù fàn,zài kuí lóng xiē。
巍荡奋熙,起丕功些。wēi dàng fèn xī,qǐ pī gōng xiē。
欧阳伯仲,轲与雄些。ōu yáng bó zhòng,kē yǔ xióng xiē。
云昭汉回,炳文风些。yún zhāo hàn huí,bǐng wén fēng xiē。
麟在灵囿,凤在桐些。lín zài líng yòu,fèng zài tóng xiē。
金芝专车,朱草丛些。jīn zhī zhuān chē,zhū cǎo cóng xiē。
悬藜结绿,牣紫宫些。xuán lí jié lǜ,rèn zǐ gōng xiē。
灵蛇照乘,玉府充些。líng shé zhào chéng,yù fǔ chōng xiē。
大江之西,文江东些。dà jiāng zhī xī,wén jiāng dōng xiē。
毛伯苗裔,河岳钟些。máo bó miáo yì,hé yuè zhōng xiē。
三辰五纬,韫心胸些。sān chén wǔ wěi,yùn xīn xiōng xiē。
如汉贾生,与终童些。rú hàn jiǎ shēng,yǔ zhōng tóng xiē。
年未弱冠,收科崇些。nián wèi ruò guān,shōu kē chóng xiē。
连收制科,天动容些。lián shōu zhì kē,tiān dòng róng xiē。
玉映汉台,惊群公些。yù yìng hàn tái,jīng qún gōng xiē。
弃官如泥,子职恭些。qì guān rú ní,zi zhí gōng xiē。
死孝倚庐,神明通些。sǐ xiào yǐ lú,shén míng tōng xiē。
文行有炜,垂无穷些。wén xíng yǒu wěi,chuí wú qióng xiē。
与宋一经,相始终些。yǔ sòng yī jīng,xiāng shǐ zhōng xiē。
冻黎百年,养万钟些。dòng lí bǎi nián,yǎng wàn zhōng xiē。
草腐菌朽,花霣空些。cǎo fǔ jūn xiǔ,huā yǔn kōng xiē。
有宋孝子,蔚岱嵩些。yǒu sòng xiào zi,wèi dài sōng xiē。

看笋六言

杨万里

笋如滕薛争长,竹似夷齐独清。sǔn rú téng xuē zhēng zhǎng,zhú shì yí qí dú qīng。
只爱锦绷满地,暗林忽两三茎。zhǐ ài jǐn bēng mǎn dì,àn lín hū liǎng sān jīng。

农家六言

杨万里

插秧已盖田面,疏苗犹逗水光。chā yāng yǐ gài tián miàn,shū miáo yóu dòu shuǐ guāng。
白鸥飞处极浦,黄犊归时夕阳。bái ōu fēi chù jí pǔ,huáng dú guī shí xī yáng。

糟蟹六言二首

杨万里

霜前不落第二,糟馀也复无双。shuāng qián bù luò dì èr,zāo yú yě fù wú shuāng。
一腹金相玉质,两螯明月秋江。yī fù jīn xiāng yù zhì,liǎng áo míng yuè qiū jiāng。

糟蟹六言二首

杨万里

别业抛离水国,失身堕在糟丘。bié yè pāo lí shuǐ guó,shī shēn duò zài zāo qiū。
莫笑草泥郭索,策勋作醉乡侯。mò xiào cǎo ní guō suǒ,cè xūn zuò zuì xiāng hóu。

宴客夜归六言

杨万里

月在荔支梢上,人行抹利花间。yuè zài lì zhī shāo shàng,rén xíng mǒ lì huā jiān。
但觉胸吞碧海,不知身落南蛮。dàn jué xiōng tūn bì hǎi,bù zhī shēn luò nán mán。

演雅六言二首

杨万里

觳觫受田百亩,蛮触有宅一区。hú sù shòu tián bǎi mǔ,mán chù yǒu zhái yī qū。
蚍蜉戒之在斗,蝇蚋寔繁有徒。pí fú jiè zhī zài dòu,yíng ruì shí fán yǒu tú。

演雅六言二首

杨万里

果蠃周公作诰,鷾鸸由也升堂。guǒ luǒ zhōu gōng zuò gào,yì ér yóu yě shēng táng。
白鸥比德于玉,黄鹂巧言如簧。bái ōu bǐ dé yú yù,huáng lí qiǎo yán rú huáng。

太守赵山父命刘秀才写予老丑索赞

杨万里

香山有个狂客,恣游三十六峰。xiāng shān yǒu gè kuáng kè,zì yóu sān shí liù fēng。
不是河南贤尹,谁赠明月清风。bù shì hé nán xián yǐn,shuí zèng míng yuè qīng fēng。

蝇虎六言

杨万里

长有青蝇入梦,初无白额负嵎。zhǎng yǒu qīng yíng rù mèng,chū wú bái é fù yú。
传业羲皇网罟,齐名斗谷於菟。chuán yè xī huáng wǎng gǔ,qí míng dòu gǔ yú tú。

梅花落尽有感

杨万里

五树梅花一树迟,花迟花早总离披。wǔ shù méi huā yī shù chí,huā chí huā zǎo zǒng lí pī。
春风只解吹梅落,不为愁人染鬓丝。chūn fēng zhǐ jiě chuī méi luò,bù wèi chóu rén rǎn bìn sī。

行路难五首

杨万里

君不见河阳花,今如泥土昔如霞。jūn bù jiàn hé yáng huā,jīn rú ní tǔ xī rú xiá。
君不见武昌柳,春作金丝秋作帚。jūn bù jiàn wǔ chāng liǔ,chūn zuò jīn sī qiū zuò zhǒu。
人生马耳射东风,柳色桃花却长久。rén shēng mǎ ěr shè dōng fēng,liǔ sè táo huā què zhǎng jiǔ。
秦时东陵千户侯,华虫被体腰苍璆。qín shí dōng líng qiān hù hóu,huá chóng bèi tǐ yāo cāng qiú。
汉初沛邑刀笔吏,折腰如磬头抢地。hàn chū pèi yì dāo bǐ lì,zhé yāo rú qìng tóu qiǎng dì。
萧相厥初谒邵平,中廷百拜百不应。xiāo xiāng jué chū yè shào píng,zhōng tíng bǎi bài bǎi bù yīng。
邵平后来谒萧相,故侯一拜一惆怅。shào píng hòu lái yè xiāo xiāng,gù hóu yī bài yī chóu chàng。
万事反覆何所无,二子岂是大丈夫。wàn shì fǎn fù hé suǒ wú,èr zi qǐ shì dà zhàng fū。
穷通流坎皆偶尔,抟扶未必贤枪榆。qióng tōng liú kǎn jiē ǒu ěr,tuán fú wèi bì xián qiāng yú。
华胥别是一天地,醉乡何曾有生死。huá xū bié shì yī tiān dì,zuì xiāng hé céng yǒu shēng sǐ。
侬欲与君归去来,千愁万恨付一杯。nóng yù yǔ jūn guī qù lái,qiān chóu wàn hèn fù yī bēi。

行路难五首

杨万里

老夫少时不信老,长笑老人恃年少。lǎo fū shǎo shí bù xìn lǎo,zhǎng xiào lǎo rén shì nián shǎo。
如今老矣不笑人,却被少年开口笑。rú jīn lǎo yǐ bù xiào rén,què bèi shǎo nián kāi kǒu xiào。
少年何苦笑老人,老人旧日颜如春。shǎo nián hé kǔ xiào lǎo rén,lǎo rén jiù rì yán rú chūn。
兴来百盏山隤玉,醉后千篇笔有神。xīng lái bǎi zhǎn shān tuí yù,zuì hòu qiān piān bǐ yǒu shén。
自古圣贤皆白骨,谁道今人不见古时月。zì gǔ shèng xián jiē bái gǔ,shuí dào jīn rén bù jiàn gǔ shí yuè。
孔子盗蹠俱尘埃,杜陵老人今亦安在哉。kǒng zi dào zhí jù chén āi,dù líng lǎo rén jīn yì ān zài zāi。

行路难五首

杨万里

黄金筑台赐白璧,车前八驺门列戟。huáng jīn zhù tái cì bái bì,chē qián bā zōu mén liè jǐ。
彻侯万户秩万石,珠户玉房贮倾国。chè hóu wàn hù zhì wàn shí,zhū hù yù fáng zhù qīng guó。
传呼一声万人开,将军相国天上来。chuán hū yī shēng wàn rén kāi,jiāng jūn xiāng guó tiān shàng lái。
不知道旁雍门子,已叹麋鹿登高台。bù zhī dào páng yōng mén zi,yǐ tàn mí lù dēng gāo tái。
雍门解遣孟尝泣,孟尝不泣渠何急。yōng mén jiě qiǎn mèng cháng qì,mèng cháng bù qì qú hé jí。
只知富贵如云浮,不知贫贱饥死寒死愁不愁。zhǐ zhī fù guì rú yún fú,bù zhī pín jiàn jī sǐ hán sǐ chóu bù chóu。

行路难五首

杨万里

长门陈阿娇,却要一生金屋贮娇饶。zhǎng mén chén ā jiāo,què yào yī shēng jīn wū zhù jiāo ráo。
长信班婕妤,却要一生纨扇从玉车。zhǎng xìn bān jié yú,què yào yī shēng wán shàn cóng yù chē。
妾心只作专房地,别人亦有承恩意。qiè xīn zhǐ zuò zhuān fáng dì,bié rén yì yǒu chéng ēn yì。
妾心不肯著别人,君心还肯如妾心。qiè xīn bù kěn zhù bié rén,jūn xīn hái kěn rú qiè xīn。
春风秋月浑不管,花落花开空自怨。chūn fēng qiū yuè hún bù guǎn,huā luò huā kāi kōng zì yuàn。
千秋万岁一笑休,月明空照古今愁。qiān qiū wàn suì yī xiào xiū,yuè míng kōng zhào gǔ jīn chóu。