古诗词

题望韶亭

杨万里

新隆寺后看韶石,三三两两略依稀。xīn lóng sì hòu kàn sháo shí,sān sān liǎng liǎng lüè yī xī。
金坑津头看韶石,十十五五不整齐。jīn kēng jīn tóu kàn sháo shí,shí shí wǔ wǔ bù zhěng qí。
一来望韶亭上看,九韶八音堆一案。yī lái wàng sháo tíng shàng kàn,jiǔ sháo bā yīn duī yī àn。
金钟大镛浮水涯,玉瑟瑶琴倚天半。jīn zhōng dà yōng fú shuǐ yá,yù sè yáo qín yǐ tiān bàn。
尧时文物也粗疏,礼乐犹带鸿荒馀。yáo shí wén wù yě cū shū,lǐ lè yóu dài hóng huāng yú。
茅茨殿上槌土鼓,苇籥声外无笙竽。máo cí diàn shàng chuí tǔ gǔ,wěi yuè shēng wài wú shēng yú。
黄能郎君走川岳,领取后夔搜礼乐。huáng néng láng jūn zǒu chuān yuè,lǐng qǔ hòu kuí sōu lǐ lè。
峄山桐树半夜鸣,泗水石头清昼跃。yì shān tóng shù bàn yè míng,sì shuǐ shí tóu qīng zhòu yuè。
山祇川后争献珍,姚家制作初一新。shān qí chuān hòu zhēng xiàn zhēn,yáo jiā zhì zuò chū yī xīn。
帝思南岳来时巡,宫琛庙宝皆骏奔。dì sī nán yuè lái shí xún,gōng chēn miào bǎo jiē jùn bēn。
曲江清澈碧琼软,海山孤尖翠屏展。qū jiāng qīng chè bì qióng ruǎn,hǎi shān gū jiān cuì píng zhǎn。
天颜有喜后夔知,一奏云韶供亚饭。tiān yán yǒu xǐ hòu kuí zhī,yī zòu yún sháo gōng yà fàn。
帝登九疑忘却归,不知斑尽湘笛枝。dì dēng jiǔ yí wàng què guī,bù zhī bān jǐn xiāng dí zhī。
后夔一胫跛莫随,坐委众乐江之湄。hòu kuí yī jìng bǒ mò suí,zuò wěi zhòng lè jiāng zhī méi。
仪凤舞兽扫无迹,独留一狻守其侧。yí fèng wǔ shòu sǎo wú jì,dú liú yī suān shǒu qí cè。
至今唤作狮子石,雨淋日炙烂不得。zhì jīn huàn zuò shī zi shí,yǔ lín rì zhì làn bù dé。
洞庭张乐已莓苔,犍为获磬亦尘埃。dòng tíng zhāng lè yǐ méi tái,jiān wèi huò qìng yì chén āi。
不如九韶故无恙,戛击尚可冬起雷。bù rú jiǔ sháo gù wú yàng,jiá jī shàng kě dōng qǐ léi。
何时九秋霜月里,来听湘妃瑟声美。hé shí jiǔ qiū shuāng yuè lǐ,lái tīng xiāng fēi sè shēng měi。
曲终道是不见人,江上数峰是谁子。qū zhōng dào shì bù jiàn rén,jiāng shàng shù fēng shì shuí zi。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

过真阳峡六首

杨万里

榕树阴中一苇横,鹧鸪声里数峰青。róng shù yīn zhōng yī wěi héng,zhè gū shēng lǐ shù fēng qīng。
南人到此亦肠断,一是南人作么生。nán rén dào cǐ yì cháng duàn,yī shì nán rén zuò me shēng。

过真阳峡六首

杨万里

百滩千港几涛波,聚入真阳也未多。bǎi tān qiān gǎng jǐ tāo bō,jù rù zhēn yáng yě wèi duō。
若遣峡山生塞了,不知江水倒流么。ruò qiǎn xiá shān shēng sāi le,bù zhī jiāng shuǐ dào liú me。

出蛱二首

杨万里

朝来入峡闷船迟,也有欣然出峡时。cháo lái rù xiá mèn chuán chí,yě yǒu xīn rán chū xiá shí。
山色亦如人送客,送行倦了自应归。shān sè yì rú rén sòng kè,sòng xíng juàn le zì yīng guī。

出蛱二首

杨万里

船行尽缓底须忙,诗卷聊堪度日长。chuán xíng jǐn huǎn dǐ xū máng,shī juǎn liáo kān dù rì zhǎng。
瓶里柚花偷触鼻,忽然将谓是烧香。píng lǐ yòu huā tōu chù bí,hū rán jiāng wèi shì shāo xiāng。

过沙头三首

杨万里

非烟非雨淡蒙蒙,深闭窗扉护晚风。fēi yān fēi yǔ dàn méng méng,shēn bì chuāng fēi hù wǎn fēng。
船外山光帘里翠,岸头花影镜中红。chuán wài shān guāng lián lǐ cuì,àn tóu huā yǐng jìng zhōng hóng。

过沙头三首

杨万里

过了沙头渐有村,地平江阔气清温。guò le shā tóu jiàn yǒu cūn,dì píng jiāng kuò qì qīng wēn。
暗潮已到无人会,只有篙师识水痕。àn cháo yǐ dào wú rén huì,zhǐ yǒu gāo shī shí shuǐ hén。

过沙头三首

杨万里

昨来飞櫓下危泷,不敢窥窗只闭窗。zuó lái fēi lǔ xià wēi lóng,bù gǎn kuī chuāng zhǐ bì chuāng。
莫叹江平船不进,只将行役当游江。mò tàn jiāng píng chuán bù jìn,zhǐ jiāng xíng yì dāng yóu jiāng。

过胥口镇

杨万里

桄榔叶垂翠羽鲜,木绵花暖紫霞翻。guāng láng yè chuí cuì yǔ xiān,mù mián huā nuǎn zǐ xiá fān。
疾雷急雨忽开霁,淡白云拂浓清山。jí léi jí yǔ hū kāi jì,dàn bái yún fú nóng qīng shān。

题清远峡峡山寺二首

杨万里

只道真阳天下稀,不知清远亦幽奇。zhǐ dào zhēn yáng tiān xià xī,bù zhī qīng yuǎn yì yōu qí。
攀崖下照龙湫水,细咏东坡老子诗。pān yá xià zhào lóng jiǎo shuǐ,xì yǒng dōng pō lǎo zi shī。

题清远峡峡山寺二首

杨万里

见说岩中雪色猿,啸声时出翠微间。jiàn shuō yán zhōng xuě sè yuán,xiào shēng shí chū cuì wēi jiān。
不看新月初三夜,却觅当时旧玉环。bù kàn xīn yuè chū sān yè,què mì dāng shí jiù yù huán。

五羊官舍春尽晚步西园荷桥

杨万里

波底金鸦夺眼明,脚根螮蝀界天横。bō dǐ jīn yā duó yǎn míng,jiǎo gēn dì dōng jiè tiān héng。
瘦藤欲度还休去,试数荷钱几个生。shòu téng yù dù hái xiū qù,shì shù hé qián jǐ gè shēng。

读天宝事

杨万里

日晚无烟起御厨,野人豆饭未嫌粗。rì wǎn wú yān qǐ yù chú,yě rén dòu fàn wèi xián cū。
问知云子炊香日,政是梨花带雨初。wèn zhī yún zi chuī xiāng rì,zhèng shì lí huā dài yǔ chū。

清明日欲宿石门未到而风雨大作泊灵星小海六首

杨万里

风雨来从海外天,灵星海里泊楼船。fēng yǔ lái cóng hǎi wài tiān,líng xīng hǎi lǐ pō lóu chuán。
坐吟苦句斟愁酒,也是清明过一年。zuò yín kǔ jù zhēn chóu jiǔ,yě shì qīng míng guò yī nián。

清明日欲宿石门未到而风雨大作泊灵星小海六首

杨万里

峡山前夕石间行,泊得船时破胆惊。xiá shān qián xī shí jiān xíng,pō dé chuán shí pò dǎn jīng。
惊到今宵已无胆,听风听浪到天明。jīng dào jīn xiāo yǐ wú dǎn,tīng fēng tīng làng dào tiān míng。

清明日欲宿石门未到而风雨大作泊灵星小海六首

杨万里

石门欲到更无疑,隔海风涛未可期。shí mén yù dào gèng wú yí,gé hǎi fēng tāo wèi kě qī。
到得石门非不好,只愁未到石门时。dào dé shí mén fēi bù hǎo,zhǐ chóu wèi dào shí mén shí。