古诗词

题望韶亭

杨万里

新隆寺后看韶石,三三两两略依稀。xīn lóng sì hòu kàn sháo shí,sān sān liǎng liǎng lüè yī xī。
金坑津头看韶石,十十五五不整齐。jīn kēng jīn tóu kàn sháo shí,shí shí wǔ wǔ bù zhěng qí。
一来望韶亭上看,九韶八音堆一案。yī lái wàng sháo tíng shàng kàn,jiǔ sháo bā yīn duī yī àn。
金钟大镛浮水涯,玉瑟瑶琴倚天半。jīn zhōng dà yōng fú shuǐ yá,yù sè yáo qín yǐ tiān bàn。
尧时文物也粗疏,礼乐犹带鸿荒馀。yáo shí wén wù yě cū shū,lǐ lè yóu dài hóng huāng yú。
茅茨殿上槌土鼓,苇籥声外无笙竽。máo cí diàn shàng chuí tǔ gǔ,wěi yuè shēng wài wú shēng yú。
黄能郎君走川岳,领取后夔搜礼乐。huáng néng láng jūn zǒu chuān yuè,lǐng qǔ hòu kuí sōu lǐ lè。
峄山桐树半夜鸣,泗水石头清昼跃。yì shān tóng shù bàn yè míng,sì shuǐ shí tóu qīng zhòu yuè。
山祇川后争献珍,姚家制作初一新。shān qí chuān hòu zhēng xiàn zhēn,yáo jiā zhì zuò chū yī xīn。
帝思南岳来时巡,宫琛庙宝皆骏奔。dì sī nán yuè lái shí xún,gōng chēn miào bǎo jiē jùn bēn。
曲江清澈碧琼软,海山孤尖翠屏展。qū jiāng qīng chè bì qióng ruǎn,hǎi shān gū jiān cuì píng zhǎn。
天颜有喜后夔知,一奏云韶供亚饭。tiān yán yǒu xǐ hòu kuí zhī,yī zòu yún sháo gōng yà fàn。
帝登九疑忘却归,不知斑尽湘笛枝。dì dēng jiǔ yí wàng què guī,bù zhī bān jǐn xiāng dí zhī。
后夔一胫跛莫随,坐委众乐江之湄。hòu kuí yī jìng bǒ mò suí,zuò wěi zhòng lè jiāng zhī méi。
仪凤舞兽扫无迹,独留一狻守其侧。yí fèng wǔ shòu sǎo wú jì,dú liú yī suān shǒu qí cè。
至今唤作狮子石,雨淋日炙烂不得。zhì jīn huàn zuò shī zi shí,yǔ lín rì zhì làn bù dé。
洞庭张乐已莓苔,犍为获磬亦尘埃。dòng tíng zhāng lè yǐ méi tái,jiān wèi huò qìng yì chén āi。
不如九韶故无恙,戛击尚可冬起雷。bù rú jiǔ sháo gù wú yàng,jiá jī shàng kě dōng qǐ léi。
何时九秋霜月里,来听湘妃瑟声美。hé shí jiǔ qiū shuāng yuè lǐ,lái tīng xiāng fēi sè shēng měi。
曲终道是不见人,江上数峰是谁子。qū zhōng dào shì bù jiàn rén,jiāng shàng shù fēng shì shuí zi。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

乌祈酒二首

杨万里

入到严州不识田,一江两岸万青山。rù dào yán zhōu bù shí tián,yī jiāng liǎng àn wàn qīng shān。
乌祈酒味君休问,费尽江波卖尽钱。wū qí jiǔ wèi jūn xiū wèn,fèi jǐn jiāng bō mài jǐn qián。

乌祈酒二首

杨万里

毛永乌祈山两崖,家家酒肆向江开。máo yǒng wū qí shān liǎng yá,jiā jiā jiǔ sì xiàng jiāng kāi。
也知第一蒲萄色,只问米从何处来。yě zhī dì yī pú táo sè,zhǐ wèn mǐ cóng hé chù lái。

富阳晓望

杨万里

江氛海雾暗前村,四望秋空一白云。jiāng fēn hǎi wù àn qián cūn,sì wàng qiū kōng yī bái yún。
忽有数峰云上出,好山何故总无根。hū yǒu shù fēng yún shàng chū,hǎo shān hé gù zǒng wú gēn。

为崇辨法沄师作林野二大字

杨万里

天下何人不爱官,弃官出世古今难。tiān xià hé rén bù ài guān,qì guān chū shì gǔ jīn nán。
向来一觉钧天梦,便作林居野处看。xiàng lái yī jué jūn tiān mèng,biàn zuò lín jū yě chù kàn。

寓仙林寺待班戏题

杨万里

听尽钟鱼半月声,浪传移住竟何曾。tīng jǐn zhōng yú bàn yuè shēng,làng chuán yí zhù jìng hé céng。
莫教少欠丛林债,更作今宵旦过僧。mò jiào shǎo qiàn cóng lín zhài,gèng zuò jīn xiāo dàn guò sēng。

跋徐恭仲省干近诗三首

杨万里

仰枕糟丘俯墨池,左提大剑右毛锥。yǎng zhěn zāo qiū fǔ mò chí,zuǒ tí dà jiàn yòu máo zhuī。
朝兰夕菊都餐却,更斫生柴烂煮诗。cháo lán xī jú dōu cān què,gèng zhuó shēng chái làn zhǔ shī。

跋徐恭仲省干近诗三首

杨万里

君家诗伯老师川,解道芦花落钓船。jūn jiā shī bó lǎo shī chuān,jiě dào lú huā luò diào chuán。
莫笑东湖秋水冷,近来新吐一枝莲。mò xiào dōng hú qiū shuǐ lěng,jìn lái xīn tǔ yī zhī lián。

跋徐恭仲省干近诗三首

杨万里

传派传宗我替羞,作家各自一风流。chuán pài chuán zōng wǒ tì xiū,zuò jiā gè zì yī fēng liú。
黄陈篱下休安脚,陶谢行前更出头。huáng chén lí xià xiū ān jiǎo,táo xiè xíng qián gèng chū tóu。

送残秋

杨万里

梦游帝里送残秋,重九真为帝里游。mèng yóu dì lǐ sòng cán qiū,zhòng jiǔ zhēn wèi dì lǐ yóu。
十月初头方赐对,痴儿枉却一生愁。shí yuè chū tóu fāng cì duì,chī ér wǎng què yī shēng chóu。

自跋江西道院集戏答客问

杨万里

问我来朝南内南,便从花底趁朝参。wèn wǒ lái cháo nán nèi nán,biàn cóng huā dǐ chèn cháo cān。
新诗犹作江西集,为带筠州刺史衔。xīn shī yóu zuò jiāng xī jí,wèi dài yún zhōu cì shǐ xián。

自跋江西道院集戏答客问

杨万里

客从南渡向侬来,我马西征拜此台。kè cóng nán dù xiàng nóng lái,wǒ mǎ xī zhēng bài cǐ tái。
若问个中何所有,一腔热血和诗裁。ruò wèn gè zhōng hé suǒ yǒu,yī qiāng rè xuè hé shī cái。

衔命郊劳使客船过崇德县三首

杨万里

北关落日送船行,欲到嘉兴天已明。běi guān luò rì sòng chuán xíng,yù dào jiā xīng tiān yǐ míng。
睡起一河冰片满,槌琼摐玉梦中声。shuì qǐ yī hé bīng piàn mǎn,chuí qióng chuāng yù mèng zhōng shēng。

衔命郊劳使客船过崇德县三首

杨万里

水面光浮赤玉盘,也应知我牵夫寒。shuǐ miàn guāng fú chì yù pán,yě yīng zhī wǒ qiān fū hán。
满河圭璧无人要,吹入诗翁冻笔端。mǎn hé guī bì wú rén yào,chuī rù shī wēng dòng bǐ duān。

衔命郊劳使客船过崇德县三首

杨万里

岸树低欹一雪馀,枝头半叶已全无。àn shù dī yī yī xuě yú,zhī tóu bàn yè yǐ quán wú。
油窗过尽千梢影,浓处还浓枯处枯。yóu chuāng guò jǐn qiān shāo yǐng,nóng chù hái nóng kū chù kū。

读笠泽丛书三首

杨万里

笠泽诗名千载香,一回一读断人肠。lì zé shī míng qiān zài xiāng,yī huí yī dú duàn rén cháng。
晚唐异味同谁赏,近日诗人轻晚唐。wǎn táng yì wèi tóng shuí shǎng,jìn rì shī rén qīng wǎn táng。