古诗词

题望韶亭

杨万里

新隆寺后看韶石,三三两两略依稀。xīn lóng sì hòu kàn sháo shí,sān sān liǎng liǎng lüè yī xī。
金坑津头看韶石,十十五五不整齐。jīn kēng jīn tóu kàn sháo shí,shí shí wǔ wǔ bù zhěng qí。
一来望韶亭上看,九韶八音堆一案。yī lái wàng sháo tíng shàng kàn,jiǔ sháo bā yīn duī yī àn。
金钟大镛浮水涯,玉瑟瑶琴倚天半。jīn zhōng dà yōng fú shuǐ yá,yù sè yáo qín yǐ tiān bàn。
尧时文物也粗疏,礼乐犹带鸿荒馀。yáo shí wén wù yě cū shū,lǐ lè yóu dài hóng huāng yú。
茅茨殿上槌土鼓,苇籥声外无笙竽。máo cí diàn shàng chuí tǔ gǔ,wěi yuè shēng wài wú shēng yú。
黄能郎君走川岳,领取后夔搜礼乐。huáng néng láng jūn zǒu chuān yuè,lǐng qǔ hòu kuí sōu lǐ lè。
峄山桐树半夜鸣,泗水石头清昼跃。yì shān tóng shù bàn yè míng,sì shuǐ shí tóu qīng zhòu yuè。
山祇川后争献珍,姚家制作初一新。shān qí chuān hòu zhēng xiàn zhēn,yáo jiā zhì zuò chū yī xīn。
帝思南岳来时巡,宫琛庙宝皆骏奔。dì sī nán yuè lái shí xún,gōng chēn miào bǎo jiē jùn bēn。
曲江清澈碧琼软,海山孤尖翠屏展。qū jiāng qīng chè bì qióng ruǎn,hǎi shān gū jiān cuì píng zhǎn。
天颜有喜后夔知,一奏云韶供亚饭。tiān yán yǒu xǐ hòu kuí zhī,yī zòu yún sháo gōng yà fàn。
帝登九疑忘却归,不知斑尽湘笛枝。dì dēng jiǔ yí wàng què guī,bù zhī bān jǐn xiāng dí zhī。
后夔一胫跛莫随,坐委众乐江之湄。hòu kuí yī jìng bǒ mò suí,zuò wěi zhòng lè jiāng zhī méi。
仪凤舞兽扫无迹,独留一狻守其侧。yí fèng wǔ shòu sǎo wú jì,dú liú yī suān shǒu qí cè。
至今唤作狮子石,雨淋日炙烂不得。zhì jīn huàn zuò shī zi shí,yǔ lín rì zhì làn bù dé。
洞庭张乐已莓苔,犍为获磬亦尘埃。dòng tíng zhāng lè yǐ méi tái,jiān wèi huò qìng yì chén āi。
不如九韶故无恙,戛击尚可冬起雷。bù rú jiǔ sháo gù wú yàng,jiá jī shàng kě dōng qǐ léi。
何时九秋霜月里,来听湘妃瑟声美。hé shí jiǔ qiū shuāng yuè lǐ,lái tīng xiāng fēi sè shēng měi。
曲终道是不见人,江上数峰是谁子。qū zhōng dào shì bù jiàn rén,jiāng shàng shù fēng shì shuí zi。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

过宝应县新开湖十首

杨万里

五湖佳处是荒寒,却为无山水更宽。wǔ hú jiā chù shì huāng hán,què wèi wú shān shuǐ gèng kuān。
归去江南无此景,未须吃饭且来看。guī qù jiāng nán wú cǐ jǐng,wèi xū chī fàn qiě lái kàn。

过杨子桥二首

杨万里

浪说春归已四旬,淮南元自不知春。làng shuō chūn guī yǐ sì xún,huái nán yuán zì bù zhī chūn。
明朝却是中和节,野次谁怜寂寞人。míng cháo què shì zhōng hé jié,yě cì shuí lián jì mò rén。

过杨子桥二首

杨万里

客愁满目政无聊,忽报船经杨子桥。kè chóu mǎn mù zhèng wú liáo,hū bào chuán jīng yáng zi qiáo。
未到江南心已喜,隔江山色碧相招。wèi dào jiāng nán xīn yǐ xǐ,gé jiāng shān sè bì xiāng zhāo。

观张功父南湖海棠杖藜走笔三首

杨万里

看尽都城种海棠,只将一径引教长。kàn jǐn dōu chéng zhǒng hǎi táng,zhǐ jiāng yī jìng yǐn jiào zhǎng。
约斋妙出春风手,人在中央花四傍。yuē zhāi miào chū chūn fēng shǒu,rén zài zhōng yāng huā sì bàng。

观张功父南湖海棠杖藜走笔三首

杨万里

百株都好却嫌渠,拣中东边第一株。bǎi zhū dōu hǎo què xián qú,jiǎn zhōng dōng biān dì yī zhū。
开与未开相间著,浓红密密淡疏疏。kāi yǔ wèi kāi xiāng jiān zhù,nóng hóng mì mì dàn shū shū。

观张功父南湖海棠杖藜走笔三首

杨万里

天工信手洒明霞,若遣停匀未必佳。tiān gōng xìn shǒu sǎ míng xiá,ruò qiǎn tíng yún wèi bì jiā。
却得数株多叶底,殷勤衬出密边花。què dé shù zhū duō yè dǐ,yīn qín chèn chū mì biān huā。

和徐盈赠诗二首

杨万里

不谒长安众富儿,不随举子脱麻衣。bù yè zhǎng ān zhòng fù ér,bù suí jǔ zi tuō má yī。
片云出岫元无事,催我诗成翻手归。piàn yún chū xiù yuán wú shì,cuī wǒ shī chéng fān shǒu guī。

和徐盈赠诗二首

杨万里

无鬼玄谈雕苦空,端能问字过杨雄。wú guǐ xuán tán diāo kǔ kōng,duān néng wèn zì guò yáng xióng。
韩琮不生王驾死,乞君明月与清风。hán cóng bù shēng wáng jià sǐ,qǐ jūn míng yuè yǔ qīng fēng。

小楼晚眺云日

杨万里

小楼挂上绿窗棂,落日孤云万态生。xiǎo lóu guà shàng lǜ chuāng líng,luò rì gū yún wàn tài shēng。
碧玉峰峦白银缘,峰峦暗处缘偏明。bì yù fēng luán bái yín yuán,fēng luán àn chù yuán piān míng。

记丘宗卿咽冰语

杨万里

醉咽冰丸不作难,不须碎嚼不须餐。zuì yàn bīng wán bù zuò nán,bù xū suì jué bù xū cān。
听渠历历胸中过,一寸诗肠一寸寒。tīng qú lì lì xiōng zhōng guò,yī cùn shī cháng yī cùn hán。

题沈子寿旁观录

杨万里

逢著诗人沈竹斋,丁宁有口不须开。féng zhù shī rén shěn zhú zhāi,dīng níng yǒu kǒu bù xū kāi。
被渠谱入旁观录,四马如何挽得回。bèi qú pǔ rù páng guān lù,sì mǎ rú hé wǎn dé huí。

雨中出湖上送客

杨万里

细雨轻烟著地昏,湖波真个解生尘。xì yǔ qīng yān zhù dì hūn,hú bō zhēn gè jiě shēng chén。
净慈灵隐君休觅,失却诸峰不恼人。jìng cí líng yǐn jūn xiū mì,shī què zhū fēng bù nǎo rén。

入北昭庆寺

杨万里

两岸芙蓉雨洗妆,愁将红泪照银塘。liǎng àn fú róng yǔ xǐ zhuāng,chóu jiāng hóng lèi zhào yín táng。
抬头不起珠玑重,柳外西风特地狂。tái tóu bù qǐ zhū jī zhòng,liǔ wài xī fēng tè dì kuáng。

秋夕不寐二首

杨万里

每到炎天只愿秋,如何秋到却成愁。měi dào yán tiān zhǐ yuàn qiū,rú hé qiū dào què chéng chóu。
官居也有寒蛩语,不似山间听得幽。guān jū yě yǒu hán qióng yǔ,bù shì shān jiān tīng dé yōu。

秋夕不寐二首

杨万里

夏热通宵睡不成,秋凉老眼又偏醒。xià rè tōng xiāo shuì bù chéng,qiū liáng lǎo yǎn yòu piān xǐng。
窗虚月白清无梦,却为西风数漏声。chuāng xū yuè bái qīng wú mèng,què wèi xī fēng shù lòu shēng。