古诗词

题望韶亭

杨万里

新隆寺后看韶石,三三两两略依稀。xīn lóng sì hòu kàn sháo shí,sān sān liǎng liǎng lüè yī xī。
金坑津头看韶石,十十五五不整齐。jīn kēng jīn tóu kàn sháo shí,shí shí wǔ wǔ bù zhěng qí。
一来望韶亭上看,九韶八音堆一案。yī lái wàng sháo tíng shàng kàn,jiǔ sháo bā yīn duī yī àn。
金钟大镛浮水涯,玉瑟瑶琴倚天半。jīn zhōng dà yōng fú shuǐ yá,yù sè yáo qín yǐ tiān bàn。
尧时文物也粗疏,礼乐犹带鸿荒馀。yáo shí wén wù yě cū shū,lǐ lè yóu dài hóng huāng yú。
茅茨殿上槌土鼓,苇籥声外无笙竽。máo cí diàn shàng chuí tǔ gǔ,wěi yuè shēng wài wú shēng yú。
黄能郎君走川岳,领取后夔搜礼乐。huáng néng láng jūn zǒu chuān yuè,lǐng qǔ hòu kuí sōu lǐ lè。
峄山桐树半夜鸣,泗水石头清昼跃。yì shān tóng shù bàn yè míng,sì shuǐ shí tóu qīng zhòu yuè。
山祇川后争献珍,姚家制作初一新。shān qí chuān hòu zhēng xiàn zhēn,yáo jiā zhì zuò chū yī xīn。
帝思南岳来时巡,宫琛庙宝皆骏奔。dì sī nán yuè lái shí xún,gōng chēn miào bǎo jiē jùn bēn。
曲江清澈碧琼软,海山孤尖翠屏展。qū jiāng qīng chè bì qióng ruǎn,hǎi shān gū jiān cuì píng zhǎn。
天颜有喜后夔知,一奏云韶供亚饭。tiān yán yǒu xǐ hòu kuí zhī,yī zòu yún sháo gōng yà fàn。
帝登九疑忘却归,不知斑尽湘笛枝。dì dēng jiǔ yí wàng què guī,bù zhī bān jǐn xiāng dí zhī。
后夔一胫跛莫随,坐委众乐江之湄。hòu kuí yī jìng bǒ mò suí,zuò wěi zhòng lè jiāng zhī méi。
仪凤舞兽扫无迹,独留一狻守其侧。yí fèng wǔ shòu sǎo wú jì,dú liú yī suān shǒu qí cè。
至今唤作狮子石,雨淋日炙烂不得。zhì jīn huàn zuò shī zi shí,yǔ lín rì zhì làn bù dé。
洞庭张乐已莓苔,犍为获磬亦尘埃。dòng tíng zhāng lè yǐ méi tái,jiān wèi huò qìng yì chén āi。
不如九韶故无恙,戛击尚可冬起雷。bù rú jiǔ sháo gù wú yàng,jiá jī shàng kě dōng qǐ léi。
何时九秋霜月里,来听湘妃瑟声美。hé shí jiǔ qiū shuāng yuè lǐ,lái tīng xiāng fēi sè shēng měi。
曲终道是不见人,江上数峰是谁子。qū zhōng dào shì bù jiàn rén,jiāng shàng shù fēng shì shuí zi。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

题朱伯勤千峰紫翠楼二首

杨万里

一色千峰翠作围,忽然齐换紫绡衣。yī sè qiān fēng cuì zuò wéi,hū rán qí huàn zǐ xiāo yī。
客来欲识楼中景,只等金鸦浴海时。kè lái yù shí lóu zhōng jǐng,zhǐ děng jīn yā yù hǎi shí。

自遣

杨万里

莫将一病苦忧煎,山尚能游石可眠。mò jiāng yī bìng kǔ yōu jiān,shān shàng néng yóu shí kě mián。
匹似病风兼病脚,老夫犹是地行仙。pǐ shì bìng fēng jiān bìng jiǎo,lǎo fū yóu shì dì xíng xiān。

春尽夜坐三首

杨万里

春光草草病中休,病眼逢春道是秋。chūn guāng cǎo cǎo bìng zhōng xiū,bìng yǎn féng chūn dào shì qiū。
只有青灯怜此老,伴人无睡照人愁。zhǐ yǒu qīng dēng lián cǐ lǎo,bàn rén wú shuì zhào rén chóu。

春尽夜坐三首

杨万里

疾痛呼天天岂知,知而不管亦何为。jí tòng hū tiān tiān qǐ zhī,zhī ér bù guǎn yì hé wèi。
偶拈白傅长庆集,又得驩欣片子时。ǒu niān bái fù zhǎng qìng jí,yòu dé huān xīn piàn zi shí。

春尽夜坐三首

杨万里

病夫说病诉旁人,它自开眉我自颦。bìng fū shuō bìng sù páng rén,tā zì kāi méi wǒ zì pín。
后有病夫看病句,不须告诉亦沾巾。hòu yǒu bìng fū kàn bìng jù,bù xū gào sù yì zhān jīn。

久病小愈雨中端午试笔四首

杨万里

病较欣逢五五辰,宫衣忽忆拜天恩。bìng jiào xīn féng wǔ wǔ chén,gōng yī hū yì bài tiān ēn。
旧时叠雪含风眼,今看空山雨点痕。jiù shí dié xuě hán fēng yǎn,jīn kàn kōng shān yǔ diǎn hén。

久病小愈雨中端午试笔四首

杨万里

爱与陈玄酷作缘,馀波染指黑斓斑。ài yǔ chén xuán kù zuò yuán,yú bō rǎn zhǐ hēi lán bān。
呼童汲水无来底,自掬垂檐一滴悭。hū tóng jí shuǐ wú lái dǐ,zì jū chuí yán yī dī qiān。

久病小愈雨中端午试笔四首

杨万里

春去无花可得攀,石榴不艳却明鲜。chūn qù wú huā kě dé pān,shí liú bù yàn què míng xiān。
昨朝花发今朝落,留得梢头一蒂看。zuó cháo huā fā jīn cháo luò,liú dé shāo tóu yī dì kàn。

久病小愈雨中端午试笔四首

杨万里

月季元来插得成,瓶中花落叶犹青。yuè jì yuán lái chā dé chéng,píng zhōng huā luò yè yóu qīng。
试将插向苍苔砌,小朵忽开双眼明。shì jiāng chā xiàng cāng tái qì,xiǎo duǒ hū kāi shuāng yǎn míng。

落花

杨万里

红紫成泥泥作尘,颠风不管惜花人。hóng zǐ chéng ní ní zuò chén,diān fēng bù guǎn xī huā rén。
落花辞树虽无语,别倩黄鹂告诉春。luò huā cí shù suī wú yǔ,bié qiàn huáng lí gào sù chūn。

端午病中止酒

杨万里

病里无聊费扫除,节中不饮更愁予。bìng lǐ wú liáo fèi sǎo chú,jié zhōng bù yǐn gèng chóu yǔ。
偶然一读香山集,不但无愁病亦无。ǒu rán yī dú xiāng shān jí,bù dàn wú chóu bìng yì wú。

初夏病起晓步东园二首

杨万里

低枝碧李压人头,过雨黄梅满道周。dī zhī bì lǐ yā rén tóu,guò yǔ huáng méi mǎn dào zhōu。
红日漏云初试暑,绿阴酣露已偷秋。hóng rì lòu yún chū shì shǔ,lǜ yīn hān lù yǐ tōu qiū。

初夏病起晓步东园二首

杨万里

病起乌藤强自扶,三三径里晓晴初。bìng qǐ wū téng qiáng zì fú,sān sān jìng lǐ xiǎo qíng chū。
莺声只在花梢近,行去行来不见渠。yīng shēng zhǐ zài huā shāo jìn,xíng qù xíng lái bù jiàn qú。

五月三日早起步东园示幼舆子二首

杨万里

雨香不及露华香,竹液花膏馥葛裳。yǔ xiāng bù jí lù huá xiāng,zhú yè huā gāo fù gé shang。
侬与晓星成二客,更无人共上番凉。nóng yǔ xiǎo xīng chéng èr kè,gèng wú rén gòng shàng fān liáng。

五月三日早起步东园示幼舆子二首

杨万里

筠箕苕帚两无踪,窃果畦丁职不供。yún jī sháo zhǒu liǎng wú zōng,qiè guǒ qí dīng zhí bù gōng。
老子不来才几曰,松花槲叶满亭中。lǎo zi bù lái cái jǐ yuē,sōng huā hú yè mǎn tíng zhōng。