古诗词

过乌沙望大塘石峰

杨万里

城中长恨不见山,出城见山如等闲。chéng zhōng zhǎng hèn bù jiàn shān,chū chéng jiàn shān rú děng xián。
曹溪过了过岑岭,不惟山粗石仍犷。cáo xī guò le guò cén lǐng,bù wéi shān cū shí réng guǎng。
山如可师癞满顶,石如陈三瘿联颈。shān rú kě shī lài mǎn dǐng,shí rú chén sān yǐng lián jǐng。
一路令人眼不开,眼开令人闷不醒。yī lù lìng rén yǎn bù kāi,yǎn kāi lìng rén mèn bù xǐng。
乌沙未到一溪横,水清见底心已清。wū shā wèi dào yī xī héng,shuǐ qīng jiàn dǐ xīn yǐ qīng。
大塘六峰争出迎,水精笔架琉璃屏。dà táng liù fēng zhēng chū yíng,shuǐ jīng bǐ jià liú lí píng。
两峰玉笋初出土,三峰冰盘饤角黍。liǎng fēng yù sǔn chū chū tǔ,sān fēng bīng pán dìng jiǎo shǔ。
一峰新琢金博山,雾作沈烟云作缕。yī fēng xīn zuó jīn bó shān,wù zuò shěn yān yún zuò lǚ。
忽然前冈平截断,万丈青尖馀寸许。hū rán qián gāng píng jié duàn,wàn zhàng qīng jiān yú cùn xǔ。
山神解怜客子愁,平地跳出苍琳璆。shān shén jiě lián kè zi chóu,píng dì tiào chū cāng lín qiú。
更借天公修月斧,神工一夜忙雕锼。gèng jiè tiān gōng xiū yuè fǔ,shén gōng yī yè máng diāo sōu。
近看定何者,远看真可画。jìn kàn dìng hé zhě,yuǎn kàn zhēn kě huà。
山神自贺应自诧,古来此地无车马。shān shén zì hè yīng zì chà,gǔ lái cǐ dì wú chē mǎ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

和张器先十绝

杨万里

谁云涸辙困波臣,合脱青鞋立缙绅。shuí yún hé zhé kùn bō chén,hé tuō qīng xié lì jìn shēn。
寄与有司高着眼,后来文格待渠新。jì yǔ yǒu sī gāo zhe yǎn,hòu lái wén gé dài qú xīn。

和张器先十绝

杨万里

我自穷愁坐缀文,何堪见子可怜生。wǒ zì qióng chóu zuò zhuì wén,hé kān jiàn zi kě lián shēng。
两穷政好同诗社,一战犹须倩酒兵。liǎng qióng zhèng hǎo tóng shī shè,yī zhàn yóu xū qiàn jiǔ bīng。

和张器先十绝

杨万里

散尽千金买尽书,短檠雨夜趁三馀。sàn jǐn qiān jīn mǎi jǐn shū,duǎn qíng yǔ yè chèn sān yú。
相如自倚多文富,不问家无担石储。xiāng rú zì yǐ duō wén fù,bù wèn jiā wú dān shí chǔ。

和张器先十绝

杨万里

不随俗子作蝇营,深入书林寄此生。bù suí sú zi zuò yíng yíng,shēn rù shū lín jì cǐ shēng。
已与杜郎争笔阵,更传侯喜有诗声。yǐ yǔ dù láng zhēng bǐ zhèn,gèng chuán hóu xǐ yǒu shī shēng。

和张器先十绝

杨万里

漏黄官柳已垂墙,针水公畦未种秧。lòu huáng guān liǔ yǐ chuí qiáng,zhēn shuǐ gōng qí wèi zhǒng yāng。
多谢诗人来得得,踏开三径雨中荒。duō xiè shī rén lái dé dé,tà kāi sān jìng yǔ zhōng huāng。

和张器先十绝

杨万里

老夫端欲买江天,抹月批风咽圣贤。lǎo fū duān yù mǎi jiāng tiān,mǒ yuè pī fēng yàn shèng xián。
他日君来相问当,南溪溪北北山前。tā rì jūn lái xiāng wèn dāng,nán xī xī běi běi shān qián。

和张器先十绝

杨万里

学成不必要心斋,眼到前修脚自偕。xué chéng bù bì yào xīn zhāi,yǎn dào qián xiū jiǎo zì xié。
挽住春风还独笑,更无一物可装怀。wǎn zhù chūn fēng hái dú xiào,gèng wú yī wù kě zhuāng huái。

和张器先十绝

杨万里

台家搜遍北山莱,倾国如君不用媒。tái jiā sōu biàn běi shān lái,qīng guó rú jūn bù yòng méi。
次第幽人出空谷,鹤书即傍日边来。cì dì yōu rén chū kōng gǔ,hè shū jí bàng rì biān lái。

雨中送客有感

杨万里

不知春向雨中回,只道春光未苦来。bù zhī chūn xiàng yǔ zhōng huí,zhǐ dào chūn guāng wèi kǔ lái。
老子今晨偶然出,李花全落郑花开。lǎo zi jīn chén ǒu rán chū,lǐ huā quán luò zhèng huā kāi。

题谢昌国金牛烟雨图

杨万里

金牛烟雨最相关,老子方将老是间。jīn niú yān yǔ zuì xiāng guān,lǎo zi fāng jiāng lǎo shì jiān。
不分艮斋来貌取,更于句里占江山。bù fēn gěn zhāi lái mào qǔ,gèng yú jù lǐ zhàn jiāng shān。

暑雨后散策

杨万里

溪南稻紫似溪北,雨后山青非雨前。xī nán dào zǐ shì xī běi,yǔ hòu shān qīng fēi yǔ qián。
芒屦泥深凉不浅,今年六月个般天。máng jù ní shēn liáng bù qiǎn,jīn nián liù yuè gè bān tiān。

夏月频雨

杨万里

一番暑雨一番凉,真个令人爱日长。yī fān shǔ yǔ yī fān liáng,zhēn gè lìng rén ài rì zhǎng。
隔水风来知有意,为吹十里稻花香。gé shuǐ fēng lái zhī yǒu yì,wèi chuī shí lǐ dào huā xiāng。

新秋盛热

杨万里

度夏今年未觉难,那知秋热政无端。dù xià jīn nián wèi jué nán,nà zhī qiū rè zhèng wú duān。
晚林不动蝉声苦,蝉亦无风可得餐。wǎn lín bù dòng chán shēng kǔ,chán yì wú fēng kě dé cān。

初秋暮雨

杨万里

禾穟轻黄尚浅青,村舂已报隔林声。hé suì qīng huáng shàng qiǎn qīng,cūn chōng yǐ bào gé lín shēng。
忽惊暮色翻成晓,仰见双虹雨外明。hū jīng mù sè fān chéng xiǎo,yǎng jiàn shuāng hóng yǔ wài míng。

济翁弟赠白团扇子一面作百竹图有诗和以谢之

杨万里

月波初上涌寒金,桂树风来细有音。yuè bō chū shàng yǒng hán jīn,guì shù fēng lái xì yǒu yīn。
特地此君偏作恼,为侬隔却半轮阴。tè dì cǐ jūn piān zuò nǎo,wèi nóng gé què bàn lún yīn。