古诗词

过乌沙望大塘石峰

杨万里

城中长恨不见山,出城见山如等闲。chéng zhōng zhǎng hèn bù jiàn shān,chū chéng jiàn shān rú děng xián。
曹溪过了过岑岭,不惟山粗石仍犷。cáo xī guò le guò cén lǐng,bù wéi shān cū shí réng guǎng。
山如可师癞满顶,石如陈三瘿联颈。shān rú kě shī lài mǎn dǐng,shí rú chén sān yǐng lián jǐng。
一路令人眼不开,眼开令人闷不醒。yī lù lìng rén yǎn bù kāi,yǎn kāi lìng rén mèn bù xǐng。
乌沙未到一溪横,水清见底心已清。wū shā wèi dào yī xī héng,shuǐ qīng jiàn dǐ xīn yǐ qīng。
大塘六峰争出迎,水精笔架琉璃屏。dà táng liù fēng zhēng chū yíng,shuǐ jīng bǐ jià liú lí píng。
两峰玉笋初出土,三峰冰盘饤角黍。liǎng fēng yù sǔn chū chū tǔ,sān fēng bīng pán dìng jiǎo shǔ。
一峰新琢金博山,雾作沈烟云作缕。yī fēng xīn zuó jīn bó shān,wù zuò shěn yān yún zuò lǚ。
忽然前冈平截断,万丈青尖馀寸许。hū rán qián gāng píng jié duàn,wàn zhàng qīng jiān yú cùn xǔ。
山神解怜客子愁,平地跳出苍琳璆。shān shén jiě lián kè zi chóu,píng dì tiào chū cāng lín qiú。
更借天公修月斧,神工一夜忙雕锼。gèng jiè tiān gōng xiū yuè fǔ,shén gōng yī yè máng diāo sōu。
近看定何者,远看真可画。jìn kàn dìng hé zhě,yuǎn kàn zhēn kě huà。
山神自贺应自诧,古来此地无车马。shān shén zì hè yīng zì chà,gǔ lái cǐ dì wú chē mǎ。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

七月既望晚观菱壕

杨万里

官壕水落两三痕,正是秋初雨后天。guān háo shuǐ luò liǎng sān hén,zhèng shì qiū chū yǔ hòu tiān。
菱荇中间开一路,晓来谁过采菱船。líng xìng zhōng jiān kāi yī lù,xiǎo lái shuí guò cǎi líng chuán。

七月二十五日晓登多稼亭

杨万里

风将烟雨入亭寒,城引山林拓眼宽。fēng jiāng yān yǔ rù tíng hán,chéng yǐn shān lín tuò yǎn kuān。
六月登临浑觉热,朝来不敢傍危栏。liù yuè dēng lín hún jué rè,cháo lái bù gǎn bàng wēi lán。

凝露堂木犀二首

杨万里

雪花四出剪鹅黄,金屑千麸糁露囊。xuě huā sì chū jiǎn é huáng,jīn xiè qiān fū sǎn lù náng。
看去看来能几大,如何着得许多香。kàn qù kàn lái néng jǐ dà,rú hé zhe dé xǔ duō xiāng。

凝露堂木犀二首

杨万里

梦骑白凤上青空,径度银河入月宫。mèng qí bái fèng shàng qīng kōng,jìng dù yín hé rù yuè gōng。
身在广寒香世界,觉来帘外木犀风。shēn zài guǎng hán xiāng shì jiè,jué lái lián wài mù xī fēng。

观蚁二首

杨万里

偶尔相逢细问途,不知何事数迁居。ǒu ěr xiāng féng xì wèn tú,bù zhī hé shì shù qiān jū。
微躯所馔能多少,一猎归来满后车。wēi qū suǒ zhuàn néng duō shǎo,yī liè guī lái mǎn hòu chē。

观蚁二首

杨万里

一骑初来只又双,全军突出阵成行。yī qí chū lái zhǐ yòu shuāng,quán jūn tū chū zhèn chéng xíng。
策勋急报千夫长,渡水还争一苇杭。cè xūn jí bào qiān fū zhǎng,dù shuǐ hái zhēng yī wěi háng。

食老菱有感

杨万里

幸自江湖可避人,怀珠韫玉冷无尘。xìng zì jiāng hú kě bì rén,huái zhū yùn yù lěng wú chén。
何须抵死露头角,荇叶荷花老此身。hé xū dǐ sǐ lù tóu jiǎo,xìng yè hé huā lǎo cǐ shēn。

怀山庄子仁侄二首

杨万里

危亭独上忽彷徨,欠个山庄堕我傍。wēi tíng dú shàng hū páng huáng,qiàn gè shān zhuāng duò wǒ bàng。
却是向来相聚日,老怀未解忆山庄。què shì xiàng lái xiāng jù rì,lǎo huái wèi jiě yì shān zhuāng。

怀山庄子仁侄二首

杨万里

吾家小阮未西归,日日相从郡圃嬉。wú jiā xiǎo ruǎn wèi xī guī,rì rì xiāng cóng jùn pǔ xī。
黄菊拒霜今笑我,先生也有独来时。huáng jú jù shuāng jīn xiào wǒ,xiān shēng yě yǒu dú lái shí。

黄菊

杨万里

莺样衣裳钱样裁,冷霜凉露溅秋埃。yīng yàng yī shang qián yàng cái,lěng shuāng liáng lù jiàn qiū āi。
比他红紫开差晚,时节来时毕竟开。bǐ tā hóng zǐ kāi chà wǎn,shí jié lái shí bì jìng kāi。

张子仪太社折送秋日海棠二首

杨万里

新样西风较劣些,重阳还放海棠花。xīn yàng xī fēng jiào liè xiē,zhòng yáng hái fàng hǎi táng huā。
春红更把秋霜洗,且道精神佳不佳。chūn hóng gèng bǎ qiū shuāng xǐ,qiě dào jīng shén jiā bù jiā。

张子仪太社折送秋日海棠二首

杨万里

木蕖篱菊总无光,秋色今年付海棠。mù qú lí jú zǒng wú guāng,qiū sè jīn nián fù hǎi táng。
为底夜深花不睡,翠纱袖上月和霜。wèi dǐ yè shēn huā bù shuì,cuì shā xiù shàng yuè hé shuāng。

晚登净远亭二首

杨万里

重阳才过便新寒,去岁如今暑尚残。zhòng yáng cái guò biàn xīn hán,qù suì rú jīn shǔ shàng cán。
云外雁来元不觉,一声唤我举头看。yún wài yàn lái yuán bù jué,yī shēng huàn wǒ jǔ tóu kàn。

晚登净远亭二首

杨万里

簿书才了晚衙催,且上高亭眼暂开。bù shū cái le wǎn yá cuī,qiě shàng gāo tíng yǎn zàn kāi。
野鸭成群忽惊起,定知城背有船来。yě yā chéng qún hū jīng qǐ,dìng zhī chéng bèi yǒu chuán lái。

促织

杨万里

一声能遣一人愁,终夕声声晓未休。yī shēng néng qiǎn yī rén chóu,zhōng xī shēng shēng xiǎo wèi xiū。
不解缫丝替人织,强来出口促衣裘。bù jiě sāo sī tì rén zhī,qiáng lái chū kǒu cù yī qiú。